Lúc này, một người phụ nữ quyến rũ mặc váy màu đỏ rượu, đi tất đen và mang giày cao gót bước tới với nụ cười duyên dáng.
Nàng ta õng ẹo cái eo gầy như con rắn nước rồi ngồi lên đùi người đàn ông mặc vest trắng.
“Được rồi, bớt giận nào.” Vừa nói, nàng ta vừa đưa ly rượu có dấu son đỏ cho người đàn ông mặc vest trắng.
Sau khi người đàn ông nhận lấy, hắn ta uống một ngụm trong khi chạm vào môi, rồi lại đập mạnh chiếc ly xuống đất.
Hắn ta chửi ầm lên: “Ngươi ăn cá đấy à? Sao tanh thế?”
Người phụ nữ cười duyên: “Ngươi biết đấy, ta không thích cá. Ta vừa mới vận động xong quên súc miệng.”
Vẻ mặt của người đàn ông mặc bộ vest trắng sững sờ trong giây lát, sau đó trông hắn ta tức giận như thể vừa ăn phải phân.
Đột nhiên hắn ta định đẩy người phụ nữ mặc váy màu đỏ rượu ra, nhưng người phụ nữ này dường như đã đoán trước được, nàng ta quay đi với một nụ cười quyến rũ.
“Con tiện nhân này, ngươi…”
“Được rồi được rồi, đừng nóng giận như thế, ngươi như vậy sẽ dọa người ta đó, dù sao người ta cũng yêu ngươi như vậy mà.”
Người đàn ông mặc vest trắng càng nghe càng giận: “Sao ngươi dám dùng cái miệng của ngươi liếm c*c người khác mà còn luôn miệng nói yêu ta hả?”
“Đừng nói khó nghe như thế mà, ta với bọn hắn gặp dịp thì chơi thôi, ta chỉ thật lòng với mình ngươi.”
Lúc này, người đàn ông mặc bộ vest trắng dường như tức giận cực điểm, hắn ta đứng thẳng dậy, khí thế đáng sợ và ánh mắt dữ tợn như mãnh hổ từ trên núi xuống.
Thấy hắn ta thực sự tức giận, người phụ nữ nhanh chóng thay đổi lời nói: “Cưng à, hãy giao nhiệm vụ này cho ta. Ta sẽ đảm bảo rằng trong vòng một tuần ngươi sẽ hài lòng.”
Nói xong nàng ta quay người chạy ra cửa, ôm lấy khung cửa, mỉm cười nhìn lại, hôn gió với người đàn ông mặc vest trắng, thấy hắn ta lại tức giận, nàng ta vội vàng nở nụ cười duyên rồi õng ẹo đi ra ngoài.
…
…
Trong cục điều tra.
Phương Hưu đi tới văn phòng của Vương Đức Hải.
Lúc này vẻ mặt của Vương Đức Hải rất nghiêm trọng.
“Phương Hưu, lần này ta gọi ngươi tới là muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ gian nan.”
“Nếu không có liên quan đến quỷ dị thì ta không nhận đâu.” Phương Hưu bình tĩnh nói.
“Đừng lo lắng, công việc chính của cục điều tra chúng ta là giải quyết quỷ dị, nhiệm vụ lần này chúng ta giao cho ngươi là điều tra và giải quyết sự kiện quỷ dị ở thôn Hắc Thuỷ.
Phương Hưu, nhiệm vụ này rất quan trọng và nguy hiểm, ngươi phải hết sức cảnh giác. Đánh giá ban đầu về chuyện quỷ dị ở thôn Hắc Thuỷ là cấp C. Đây chỉ là đánh giá sơ bộ, có nghĩa là cấp bậc của nó có khả năng còn cao hơn.”
Vương Đức Hải trịnh trọng nói, đồng thời âm thầm bổ sung trong lòng, có lẽ nói không chừng còn thấp hơn.
Trên thực tế, sự kiện quỷ dị ở thôn Hắc Thuỷ ban đầu được đánh giá là cấp C. Tuy nhiên, sau khi điều tra, người ta phát hiện ra rằng chỉ có một dân làng chết và không có nguy hiểm gì, nên đã bị hạ xuống cấp D.
Sở dĩ Vương Đức Hải nói như vậy chủ yếu là vì sợ Phương Hưu còn quá non trẻ, nghé con mới sinh không sợ cọp, chỉ muốn giết quỷ dị cấp cao.
Chẳng trách hắn ta lại nghĩ như vậy, bởi vì báo cáo ô nhiễm tâm linh của Phương Hưu đều ở trong đó.
Một người trẻ tuổi non dạ sở hữu năng lực phi thường ghét quỷ dị như thù giống Phương Hưu, rất có thể sẽ coi thường các nhiệm vụ cấp D.
“Thôn Hắc Thuỷ?” Phương Hưu thoáng có hơi hoài nghi, hắn chưa từng nghe qua thôn này.
“Việc ngươi không biết thôn Hắc Thủy là chuyện bình thường. Đây là một ngôi làng miền núi xa xôi của thành phố Lục Đằng. Do đường sá nên dân cư thưa thớt vì vậy không có nhiều người biết đến.
Có một con sông chảy qua thôn Hắc Thuỷ nên sông này được đặt theo tên của con thôn làng này, trong những năm gần đây, nhiều dân làng đã chết đuối trên sông Hắc Thuỷ, lúc đầu họ nghĩ rằng đó là một vụ đuối nước thông thường, nhưng theo người dân trong làng thì có thuỷ quỷ, chuyên muôn nhân lúc có người bơi lội dưới sông thì kéo chân người ta.
Về sau còn xảy ra một chuyện kỳ lạ hơn nữa, có một dân làng đang ngủ ở nhà, khi tỉnh dậy thì phát hiện mình đã đến bờ sông, nửa người chìm trong nước sông, nếu không tỉnh dậy kịp thời thì sẽ sẽ bị chết đuối.
Có rất nhiều truyền thuyết quỷ dị tương tự, thôn Hắc Thuỷ đã có rất nhiều người chết, vì vậy cục điều tra ban đầu xác định rằng có sự kiện quỷ dị ở thôn Hắc Thuỷ, biệt hiệu của quỷ dị này là “thuỷ quỷ”.
Nhiệm vụ lần này của ngươi là điều tra và giải quyết sự kiện thuỷ quỷ. Vì đây là nhiệm vụ đầu tiên của ngươi, ngoài ra năng lực của ngươi là điều cơ mật nên ta sẽ cử người trong cuộc Trầm Linh Tuyết lãnh đạo đội, ngươi, Triệu Hạo và một ngự linh sư vừa mới gia nhập cục điều tra, cùng nhau thực hiện nhiệm vụ này.”