Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 99 - Chương 99: Thiên Tài Thuấn Di* Mười Centimet. (1)

Chương 99: Thiên tài thuấn di* mười centimet. (1) Chương 99: Thiên tài thuấn di* mười centimet. (1)

Thuấn di: Dịch chuyển tức thời

Phương Hưu không để ý, hắn cất bước đi ra ngoài cửa.

Chỉ khi đi ngang qua Tô Khả Hân, hắn mới nhỏ giọng nói.

“Diễn tốt lắm, lần sau đừng diễn nữa.”

Nói xong, hắn hoàn toàn không để ý đến sự kinh ngạc trên mặt của Tô Khả Hân, trực tiếp rời đi.

Sau khi Phương Hưu rời đi, Tô Khả Hân cố nén tủi thân, nhỏ giọng nói: “Cục trưởng Vương, ta là đang bị chán ghét sao?”

Vương Đức Hải an ủi nói: “Khả Hân, đừng để trong lòng, ngươi phải biết là ngự linh sư vốn là loại người không dễ giao tiếp, ngươi phải học cách thích ứng.”

Tô Khả Hân không còn suy sụp, nàng ta nắm chặt tay, kiên định nói: “Ta nhất định sẽ cố gắng!”

Sau khi Phương Hưu rời đi không lâu, hắn nhận được một tin nhắn.

Tin nhắn do Tô Khả Hân gửi đến, bên trong có số điện thoại, còn có họ tên và một đoạn văn ngắn.

“Phương tiên sinh, có lẽ ngài có hiểu lầm với ta, nhưng không sao, sớm muộn gì cũng có một ngày ta sẽ nhận được sự công nhận của ngài bằng sự chuyên nghiệp của mình, sau này trong công việc, xin ngài quan tâm nhiều hơn.”

Sau khi lưu lại số điện thoại, hắn không để ý đến nữa.

Mặc dù bề ngoài Tô Khả Hân có vẻ ngọt ngào và ngốc nghếch nhưng hắn không nghĩ như vậy.

Tô Khả Hân này rất mưu mô.

Điểm thứ nhất, là người tốt nghiệp từ trường đại học danh tiếng, từng trải qua huấn luyện chuyên môn của Cục điều tra, đồng thời là nhân tài ưu tú, cho dù là lần đầu tiên cùng ngự linh sư hợp tác, cũng không cần biểu hiện quá căng thẳng.

Điểm thứ hai, thân là người cộng tác, nhất định phải biết chút ít về ngự linh sư, không thể không biết năm giác quan của ngự linh sự vượt qua người thường, nhưng dù vậy, nàng ta vẫn lựa chọn ở bên ngoài cổ vũ cho chính mình, giống như đang nói cho người khác nghe hơn.

Đương nhiên không thể loại trừ khả năng, Tô Khả Hân trời sinh tính cách đã như thế, nhưng điều này không quan trọng, Phương Hưu chỉ có một vài yêu cầu với người cộng tác của mình, đó là không tự đưa ra quyết định và gây cản trở.

Ngày hôm sau, một chiếc xe việt dã màu đen xuất phát từ Cục điều tra, đi đến thôn Hắc Thuỷ ở trên núi.

Trầm Linh Tuyết lái xe, Phương Hưu, Triệu Hạo cùng một người mập mạp ngồi trên xe.

Hôm nay, Thẩm Linh Tuyết không mặc quần áo công sở mà mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, khiến dáng người nàng ta cao và nổi bật hơn, nếu vẻ mặt của nàng ta không quá lạnh lùng, nàng ta sẽ giống như một cô gái trẻ đẹp với phong cách thể thao.

Phương Hưu và những người khác cũng mặc quần áo bình thường.

Trên xe, Bàn Tử bắt đầu giới thiệu bản thân, làm ra vẻ như tiền bối rồi nói với hai người Phương Hưu: “Phương Hưu và Triệu Hạo đúng không, lần đầu gặp mặt, tự giới thiệu một chút, ta họ Lưu, tên chỉ có một chữ Soái, ta cũng được xem là một lính cũ trong Cục điều tra, sau này mọi người có thể gọi ta là Soái ca.”

Triệu Hạo nhìn thân hình Lưu Soái hơn một trăm năm mươi cân của Lưu Soái, thật sự khó có thể thốt hai chữ "đẹp trai

" ra khỏi miệng.

*Tên Lưu Soái nên bảo mọi người gọi Soái ca- soái ca đồng nghĩa với từ đẹp trai.

Nhưng một giây sau, Lưu Soái đã nói tiếp: "Đúng, chúng ta đây cũng coi như là cùng đi chấp hành nhiệm vụ, giới thiệu năng lực của bản thân chút đi, ta nói trước, ta có năng lực hệ không gian."

Vừa nghe ba chữ "hệ không gian", Triệu Hạo lập tức hét lên.

Không trách Triệu Hạo được vì phàm là những ai có kiến thức sẽ biết những năng lực liên quan đến không gian đều rất mạnh.

“Soái ca! Ngươi có năng lực hệ không gian thật ư?" Triệu Hạo giật mình hỏi.

Lưu Soái cười đắc ý: "Không giả được, ngự linh sư hệ không gian, có năng lực thuấn di."

Lời Lưu Soái vừa nói lại làm Triệu Hạo hâm mộ không thôi.

"Thuấn di đó, quá mạnh, ta cứ tưởng rằng năng lực của ta đã mạnh lắm rồi, không ngờ Soái ca ngươi còn mạnh hơn!"

"Năng lực của ngươi là gì?" Lưu Soái tò mò hỏi.

Ai ngờ Triệu Hạo lại nhăn nhó nhìn Trầm Linh Tuyết đang lái xe phía trước, có hơi xấu hổ không muốn nói.

Trầm Linh Tuyết nhìn cảnh tượng phía sau qua kính chiếu hậu, hừ lạnh: "Dù sao cũng đã thức tỉnh cái năng lực đó rồi thì đừng có ngại mà nói ra. Nếu ta đã là đội trưởng dẫn đội lần này thì để ta giới thiệu sơ lược về mọi người, cho mọi người làm quen với nhau. Phương Hưu có năng lực cảm ứng, Triệu Hạo có năng lực tính dục, vừa rồi Bàn Tử đã giới thiệu rồi, còn năng lực của ta là hỏa diễm."

Bốn chữ "năng lực tính dục" Trầm Linh Tuyết vừa mới nói thành công làm mặt Triệu Hạo đỏ bừng lên.

Lưu Soái nhìn Triệu Hạo như nhìn thấy quỷ, ngạc nhiên như gặp người trên trời vậy.

"Người anh em này, ngươi... trâu bò nha!"

Nói xong, hắn ta không nhịn được cười trêu chọc: "Ngươi đúng là nhân tài nha, năng lực tính dục? Ngươi nghĩ sao vậy? Năng lực này làm sao đối phó với quỷ dị được? Chẳng lẽ ngươi muốn ngủ với quỷ sao?"

Bình Luận (0)
Comment