Chương 1702: Nghỉ thần nghỉ quỷ (2)
Chương 1702: Nghỉ thần nghỉ quỷ (2)Chương 1702: Nghỉ thần nghỉ quỷ (2)
Chuong 1702: Nghi than nghi quy (2)
- Tiểu nha đầu thật sự không tiến vào à?
Chu Phàm có chút kinh ngạc hỏi, hắn vốn chỉ thử một chút, không ngờ đúng là có thể làm như vậy.
- Không phải ngươi nói không muốn để nàng tiến vào à?
Chu Tiểu Miêu bình tĩnh nói:
- Ta chủ động kéo ngươi vào, có thể không kéo nàng vào, nếu là tiến vào thuyền bình thường, vậy ta không thể làm như vậy.
Chu Phàm khẽ gật đầu, xem như đã hiểu rồi.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Chu Tiểu Miêu hỏi, Chu Phàm yêu cầu nàng kéo hắn vào lúc này, lãng phí cơ hội chủ động mỗi tháng một lân, không thể là rảnh rỗi không có gì làm lại muốn nàng làm như vậy.
- Đêm qua ta đột nhiên rời đi, vê sau đã phát sinh một chuyện rất ly kỳ.
Chu Phàm cẩn thận kể lại.
Chu Phàm không cho tiểu nha đầu theo hắn tiến vào, chủ yếu là cân nhắc về hai phương diện, thứ nhất là lo lắng nàng đang làm việc, ban ngày tùy tiện kéo nàng vào, khả năng sẽ có nguy hiểm, thứ hai là nếu tiểu nha đầu ở đây, Chu Phàm có chút xấu hổ cho mở miệng.
Nhưng chỉ có Chu Tiểu Miêu, Chu Phàm nói ra cũng không cảm thấy xấu hổ, dẫu sao Chu Tiểu Miêu nhìn thì giống như một tiểu cô nương, nhưng với lịch duyệt tuổi tác của nàng, có gì mà chưa từng thấy?
Hắn từng hoài nghi Chu Tiểu Miêu, nhưng rất nhanh liền loại trừ hiềm nghi Chu Tiểu Miêu này, đã loại trừ hiềm nghi, hắn đương nhiên có thể hỏi Chu Tiểu Miêu.
Sau khi Chu Phàm nói xong, trâm mặc nhìn Chu Tiểu Miêu.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu bình tĩnh, nàng không vội phát biểu ý kiến, mà là suy tư một chút nói:
- Ngươi muốn biết gì?
- Ta muốn biết là ai làm? Mục đích của nàng (nó) là gì? Có phải giống như ta nghĩ là mượn giống sinh con không?
Chu Phàm đưa ra yêu cầu của mình.
- Ta có biện pháp, nhưng cần phí một chút khí lực mới có thể có được đáp án, đây không phải phạm vi câu hỏi bình thường, ta muốn một vạn con sâu xám lớn.
Chu Tiểu Miêu báo ra giá.
- Đắt thế... Khóe miệng Chu Phàm giật giật nói:
- Ta tối đa cho ngươi một ngàn con sâu xám lớn.
- Cảm thấy đắt thì ngươi có thể đi rồi.
Chu Tiểu Miêu cười nhạo nói:
- Nhưng ta cảm thấy ngươi khẳng định sẽ hối hận, thứ đó có thể xâm nhiễm mộng cảnh của ngươi, nếu là mượn giống sinh con thì còn đỡ, nhưng nếu thứ đó muốn lấy mạng ngươi thì sao?
- Một vạn con sâu xám lớn có thể giữ được mạng của ngươi, thế là đắt à?
Chu Phàm hơi nhíu mày, hắn thở dài một tiếng nói:
- Được rồi.
Hắn không thể không đồng ý, hắn phải làm rõ rốt cuộc là có chuyện gil
Chu Phàm đồng ý, Chu Tiểu Miêu mới vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào quả cầu lưu ly của Chu Phàm, có sâu xám lớn hóa thành từng quầng trắng mờ, dung nhập vào trong tay nàng, cho đến khi lấy đủ một vạn con sâu xám lớn, nàng mới buông tay.
Chu Phàm thấy vậy vội vàng hỏi:
- Ngươi cảm thấy có thể là mượn giống sinh con không?
- Khả năng này không phải không có, nhưng ta vẫn chưa thể xác nhận.
Chu Tiểu Miêu lắc đầu nói:
-Dau sao thuật pháp của thế giới này rất nhiều, ta không thể biết hết.
- Vậy hiện tại ngươi định làm như thế nào?
Chu Phàm lại hỏi.
Chu Tiểu Miêu đã dám thu hắn một vạn sâu xám lớn, không thể không có cách giải quyết.
- Muốn biết có phải hay không, kỳ thật rất đơn giản, ta lấy ra giấc mộng đêm qua của ngươi, sau đó cẩn thận phân tích rõ ràng.
Chu Tiểu Miêu giải thích.
- Lấy ra giấc mộng của ta? Có thể làm được sao? Liệu có nguy hiểm gì không?
Chu Phàm hỏi.
- Chỉ là việc nhỏ mà thôi, có thể có nguy hiểm gì?
Chu Tiểu Miêu nói với vẻ khinh thường:
- Phiên phức duy nhất là ở chỗ, ta có thể sẽ cùng ngươi xem mộng xuân của ngươi, ta sợ làm bẩn mắt của ta.
Chu Phàm ặc một tiếng, hắn vừa nghĩ tới bị Chu Tiểu Miêu nhìn hắn bốp bốp bốp với một nữ tử khác, cũng cảm thấy toàn thân không thoải mái.
- Tự ngươi cân nhắc, nếu ngươi cảm thấy không được, vậy thôi.
Chu Tiểu Miêu thản nhiên nói,
- Phương pháp thì ta đã đề xuất, là ngươi không muốn, sâu xám lớn sẽ không trả.
- Ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không? Ngươi phải thề với thuyên, ngươi trên vấn đề này không lừa ta mới được.
Chu Phàm nghiêm mặt nói.
- Ngươi rốt cuộc muốn nói gì?
Chu Tiểu Miêu có chút mất kiên nhẫn nói.
- Ngươi là nữ nhân à?
Chu Phàm rụt rè hỏi.
- Hậu bối chó này, lời này của ngươi là có ý gì?
Chu Tiểu Miêu giận tím mặt nói.
Sao nàng có thể không phải là nữ nhân?
- Đừng hiểu lầm.
Chu Phàm vội vàng giải thích với Chu Tiểu Miêu đang nổi giận:
- Ta chỉ là thuận miệng hỏi một chút, hiện tại ta nhìn ai cũng hoài nghi hắn là nam hay là nữ là đực hay cái.
Tiểu cẩu Lão Huynh biến thành không ngờ là cái, thế đạo này mộng ảo như vậy, cho nên Chu Phàm có chút lo lắng.
Dau sao nếu là nữ nhìn thấy mộng xuân của hắn, hắn còn có thể chịu được, nếu là nam xem mộng xuân của hắn, vậy hắn sẽ cảm thấy ghê tởm.