Chương 1706: Đặt tên thiên tài
Chương 1706: Đặt tên thiên tàiChương 1706: Đặt tên thiên tài
Chương 1706: Đặt tên thiên tài
Chu Phàm tỉnh lại, phát hiện đã gần hoàng hôn.
Hắn ngồi dậy, tâm tình lên lên xuống xuống, cảm thấy phiên muộn không thôi, giống như Chu Tiểu Miêu nói, hắn nhìn thế nào cũng không tính là thiệt, nhưng hắn vẫn cảm thấy buồn bực.
Trùng Nương làm như vậy, khẳng định là không muốn hắn biết, nói không chừng sau này thật sự sinh hạ hài tử, hài tử còn phải gọi Lý Cửu Nguyệt là cha.
Cho dù Lý Cửu Nguyệt sẽ nuôi nấng hài tử thay hắn, nhưng hài tử của mình thành hài tử của người khác, hắn càng nghĩ lại càng cảm thấy tức giận!
Chu Phàm suy nghĩ một lúc, hắn đã vô cùng đói bụng, hắn đã một ngày không ăn cơm, đương nhiên là đói, hắn ra ngoài tìm một phần đồ ăn về, lại chia một chút cho tiểu cẩu, bản thân thì vừa ăn vừa suy tư.
Tiểu Quyển ngồi ở bên cạnh, nàng dùng ánh mắt điều tra nhìn Chu Phàm, nàng biết trong lòng chủ nhân khẳng định có chuyện, hơn nữa không phải chuyện nhỏ.
Bằng không sắc mặt chủ nhân sẽ không âm tình bất định như vậy, so với thời tiết thì còn biến ảo khó đoán hơn.
- Chủ nhân, có việc cứ giữ ở trong lòng là không tốt đâu.
Tiểu Quyển vẻ mặt quan tâm nói:
- Có phải bằng hữu của ngươi lại gặp phải chuyện phiền lòng gì, ngươi có thể nói cho ta nghe thử, ta nghĩ biện pháp giúp ngươi.
Chu Phàm liếc Tiểu Quyển một cái, hắn tức giận nói:
- Ngươi không nói gì coi như đã giúp ta rất nhiều rồi.
Chu Phàm hấp thụ giáo huấn lần trước, cách nói bằng hữu của ta này căn bản không lừa được Tiểu Quyển, hơn nữa một khi để tiểu hỗn đản Tiểu Quyển này biết chuyện hắn ở trong mộng bị mượn giống sinh con, khẳng định có thể cười cả đời, bất kể là như thế nào cũng không thể nói với tiểu hỗn đản này được.
Chu Phàm lại tiếp tục suy nghĩ biện pháp giải quyết.
Hắn cảm thấy đã biết rồi, vậy không thể coi như chưa từng phát sinh, bất kể như thế nào, đầu tiên cũng phải tìm được Trùng Nương đã.
Nghĩ đến đây, Chu Phàm vội vàng ăn xong đồ, hắn lấy ra Tiêu Tức Phù, bắt đầu phát tin tức cho Lý Cửu Nguyệt:
- Lý huynh, ta nhớ tới một chuyện rất quan trọng, muốn giáp mặt nói với ngươi, hiện tại ngươi ở đâu?
Hắn không thể nói thẳng mình đã biết, bằng không khẳng định sẽ đả thảo kinh xà, đối phương chắc không biết hắn đã biết.
Cho nên phải tìm Lý Cửu Nguyệt trước, hắn cũng có Tiêu Tức Phù của Trùng Nương, nhưng hắn không thể phát tin tức cho Trùng Nương.
Bởi vì điều này không phù hợp với thái độ lúc trước của hắn đối với Lý Cửu Nguyệt và Lý Trùng Nương, bằng không Trùng Nương khẳng định sẽ hoài nghi hắn đã biết.
Bao gồm cả hôm nay, Lý Cửu Nguyệt cũng vừa mới đi được hai ngày, chỉ cần không đi quá nhanh, chắc chưa vượt qua phạm vi cự ly của Tiêu Tức Phù.
Sau khi phát tin tức, Chu Phàm kiên nhẫn đợi một lúc, không thấy có đáp lại.
Tâm tình của Chu Phàm trở nên nóng nảy, sau đó hắn lại an ủi bản thân, đối phương khẳng định là đang việc, không kịp trả lời hắn.
- Chủ nhân, không phải nói hôm nay rời khỏi Cao Tượng Thành à?
Tiểu Quyển hỏi.
- Hiện tại đã là giờ này rồi, chờ ngày mai đi.
Chu Phàm thuận miệng nói.
Nếu không xảy ra việc này, hắn đúng là định hôm nay rời khỏi Cao Tượng Thành, nhưng hiện tại lại bị việc này trì hoãn, cũng chỉ có thể lưu lại một ngày.
Chu Phàm thấy Tiêu Tức Phù chậm chạp không có tin tức truyên về, hắn bắt đầu tu luyện.
Rất nhanh đã đến đêm khuya, việc tu luyện hằng ngày của Chu Phàm xong rồi, nhưng vẫn không có tin tức truyền về.
Sắc mặt Chu Phàm trâm xuống, thế này không thích hợp, cho dù có chuyện gì, cũng không thể kéo dài lâu như vậy vẫn không đáp lại.
Chẳng lẽ là chột dạ không dám gặp ta, cho nên coi như không thấy tin tức của ta? Chu Phàm nhướng mày suy nghĩ một chút, hắn không cho rằng Lý Cửu Nguyệt có thể xảy ra chuyện gì, dẫu sao bên cạnh hắn chính là cao thủ như Trần Bác Bì.
Chu Phàm không quản được nhiều như vậy, hắn chỉ có thể lại lấy ra Tiêu Tức Phù liên hệ với Trùng Nương, phát tin tức cho nàng:
- Trùng Nương, ta không liên hệ được với Lý huynh, ta có một chuyện rất quan trọng muốn gặp hắn để nói, điều này có thể liên quan tới nguy hiểm sinh mệnh của hắn, nếu ngươi biết hắn ở đâu, xin nói cho ta biết.
Hắn không nói có việc tìm Trùng Nương, hắn chọn dùng biện pháp khá là uyển chuyển.
Chu Phàm kiên nhẫn đợi một lúc, vẫn không có đáp lại.
Hắn có chút lo lắng Trùng Nương đã đi quá xa, không thể nhận được tin tức của hắn, dẫu sao hắn đã hỏi qua Chu Tiểu Miêu vấn đề cự ly phóng ra của Đại Mộng Thiên Xuân Thu, nhưng Chu Tiểu Miêu cũng không rõ Đại Mộng Thiên Xuân Thu có thể có công hiệu ở cự ly bao xa, nhưng chắc sẽ không quá xa mới đúng.
Hắn thầm nghĩ Trùng Nương có lẽ là đang ngủ, hắn không đợi nữa, mà là bụng đầy tâm sự năm xuống giường ngủ.
Hôm nay hắn đã từng lên thuyền rồi, vậy tối nay không thể tiến vào nữa, lại không thể thông tri cho tiểu nha đầu, chỉ có thể để tiểu nha đầu lo lắng một ngày.