Chương 1784: Huyền Nhân Hội (2)
Chương 1784: Huyền Nhân Hội (2)Chương 1784: Huyền Nhân Hội (2)
Chương 1784: Huyễn Nhân Hội (2)
- Cái này thì ai mà biết được?
Một võ giả trợn mắt nói.
- Ta biết.
Có người bên cạnh tiếp lời:
- Gần đây trong thế giới võ giả của Tiêu Lôi Châu Phủ lưu truyên một tin tức, nói Huyễn Nhân Hội phái người tới Tiêu Lôi Châu Phủ, muốn trộm cướp trọng bảo nào đó.
- Huyễn Nhân Hội?
Võ giả ban đầu nói muốn chém chết tiểu thâu lập tức rụt cổ, hắn nuốt nước miếng, trên mặt mang theo vẻ sợ hãi.
Huyễn Nhân Hội. .. Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, là võ giả của Nghi Loan Ti, hắn đã nghe về Huyễn Nhân Hội, đây là một thế lực thần bí được quan gia nhận định là tổ chức tà ác.
Thế lực này nghe nói chiêu mộ được hạng người trộm gà bắt chó, chuyên môn đi làm việc trộm cướp.
Đương nhiên nếu chỉ là như vậy, vậy không đáng để quan gia coi trọng, Huyễn Nhân Hội không chỉ làm chuyện tiểu thâu tiểu đạo, nó còn làm ra mấy kiện đại án kinh động Kính Đô, thậm chí tuyên dương bọn họ rồi sẽ có một ngày đánh cắp được trấn quốc chi bảo Thông Thiên Kính của Đại Ngụy.
Quan gia vì thế mà giận dữ, phái ra cao thủ muốn triệt để trừ khử tổ chức tà ác này, nghe nói đã giết không ít người, nhưng thế lực thần bí này vẫn chết mà không cứng, một mực ngoan cường hoạt động ở các nơi của Đại Ngụy.
Một tổ chức tà ác như vậy, muốn làm không chỉ là bắt gà trộm chó, có đôi khi chúng không chỉ trộm thứ quý giá, còn có thể trộm đầu trên cổ người.
Cho nên võ giả đó mới sợ như vậy.
- Bọn họ rốt cuộc muốn trộm trọng bảo gì ở Tiêu Lôi Châu Phủ?
Có người thấp giọng hỏi.
- Cái này thì cũng không biết.
Người đó lắc đầu, trên mặt lộ ra vẻ cảnh giác, không chịu nói thêm về việc này nữa, mà là nói về đề tài khác.
Trong lòng Chu Phàm cũng có chút tò mò Huyễn Nhân Hội muốn trộm trọng bảo gì ở Tiêu Lôi Châu Phủ, thầm nghĩ trong lòng nếu có cơ hội, đến Tiêu Lôi Châu Phủ sẽ hỏi thăm một chút.
Có điều chuyện Huyễn Nhân Hội này chưa chắc đã là thật, nói không chừng chỉ lời đồn chuyện nhảm.
Không tới nửa ngày, song xích đạo đã đi tới cuối.
Từ cuối song xích đạo nhìn lại, có thể dễ dàng nhìn thấy phù tường đen xì cao một trượng kéo dài, có một số người đi đường phát ra tiếng hoan hô.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bởi vì điêu này cũng đại biểu cho bọn họ cuối cùng đã ra khỏi hoang nguyên, tiến vào lĩnh vực của Tiêu Lôi Châu Phủ.
Phù tường đen xì là bao quanh ngoại trấn châu phủ, ngoại trấn như vậy Tiêu Lôi Châu Phủ có mười hai, trong ngoại trấn có thôn lớn nhỏ, người của thôn bình thường chủ yếu phụ trách canh tác, cung cấp đủ lương thực cho Tiêu Lôi Châu Phủ.
Cho dù bình thường sẽ có thương đội vận lương thực ngũ cốc đến, nhưng các thành của Đại Ngụy đều phải có năng lực tự cung tự cấp, nếu không thương đội vận chuyển lương thực xảy ra chuyện gì, vậy sẽ gặp phải nguy cơ cạn lương thực, từ đó dẫn tới vấn đề lớn hơn phát sinh, đây là kinh nghiệm phải trả giá đau đớn mới đổi lại được.
Mỗi một ngoại trấn đều xây dựng phù tường, người muốn tiến vào Tiêu Lôi Châu Phủ cần thông qua kiểm tra của thủ vệ tại cửa lớn dưới tường thành, phòng ngừa có người bị quái quyệt phụ thân hoặc là người không có thân phận lẻn vào.
Dưới cửa lớn xếp hàng dài, Chu Phàm thấy người nhiều như vậy, hắn không xếp hàng, mà là mang theo Tiểu Muội bước về phía cửa nhỏ cạnh cửa lớn.
- Nơi này người ngoài cấm thông hành.
Rất nhanh có thủ vệ nhìn Chu Phàm nói.
- Ta đến từ Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ.
Chu Phàm lấy ra lệnh bài ti phủ mang theo tùy thân đưa cho thủ vệ.
Các Thủ vệ rất nhanh liền xác nhận sự thật giả của lệnh bài, bọn họ lập tức hành lễ với Chu Phàm, nói:
- Đại nhân.
Cửa nhỏ này vốn chính là chỉ có một số quý nhân của thế gia đại tộc và quan viên cơ cấu quan gia mới có thể ra vào, Chu Phàm tất nhiên cũng không có vấn đề.
Chu Phàm thu hồi lệnh bài, thông qua phù trận phù trận cần thiết ở cửa thành, thuận lợi tiến vào ngoại trấn châu phủ.
Ở cửa ngoại trấn thuê một chiếc xe ngựa, bảo mã phu đưa hắn đến Tiêu Lôi Châu Phủ.
Xe ngựa chậm rãi khởi động, Chu Phàm vén màn, nhìn thôn trang chợ búa trên đường xe ngựa đi qua, chỉ là sự phồn hoa của ngoại trấn đã có thể so với chủ thành cấp lý, có một số thương đội thậm chí sẽ không tiến vào châu phủ, chỉ tới ngoại trấn là có thể hoàn thành giao dịch hàng hóa, sau đó sẽ lại mua đây một xe hàng ở Tiêu Lôi Châu Phủ rồi rời đi. Sau khi xe ngựa đi qua thôn trang dòng người dày đặc, liền đẩy nhanh tốc độ đi tới.
Sau đó nhìn thấy ở ven đường đều là một số phong cảnh hương dã, thỉnh thoảng sẽ thấy tiểu đội tuần tra cưỡi ngựa vội vàng chạy qua.
Sau khi ngồi xe ngựa non nửa ngày, Chu Phàm cuối cùng cũng nhìn thấy tường thành hùng Vĩ cao ngất.
Chính là Tiêu Lôi Châu Thành.
Kết cấu của Tiêu Lôi Châu Thành và Cao Tượng Thành là hoàn toàn khác nhau, nếu từ trên cao nhìn xuống có thể nhìn ra nó là một thành phố lớn hình vòng tròn đồng tâm.