Chuong 1785: Ke mu
Chuong 1785: Ke muChuong 1785: Ke mu
Chương 1785: Kẻ mù
Lấy ương thành làm trung tâm xây dựng phù tường, ngoài phù tường của ương thành thì là nội thành, nội thành cũng xây dựng một vòng phù tường, ngoài phù tường của nội thành mới là ngoại thành, ngoại thành cũng xây dựng phù tường ngăn cản ngoại địch.
Chu Phàm thông qua một đạo kiểm tra ở cửa ngoại thành, mới tính là thực sự tiến vào Tiêu Lôi Châu Phủ.
Kiểm tra ở cửa ngoại thành cũng là kiểm tra cuối cùng, quan gia của Tiêu Lôi Châu Phủ vì đề cao hiệu suất vận hành, bình thường khi không có việc gì, giữa ba thành là thông suốt.
Chỉ có khi xuất hiện tình trạng nguy cấp, cửa thành giữa ba thành mới giới nghiêm.
Ngoại thành, nội thành, ương thành, diện tích của mỗi một tòa thành đều to tương đương với Cao Tượng Thành, trong đó ngoại thành là dân thường, một số thương nhân nhỏ ở, nội thành thì chủ yếu là thế gia trung tiểu, ở thương nhân trung đại, ở ương thành là thế gia trung đại, đại thương nhân cùng với các loại cơ cấu quan gia.
Giai cấp rõ ràng, luân trình độ an toàn thì tất nhiên là ương thành cao nhất, nội thành thứ hai, ngoại thành kém nhất.
Hiện tại đã là buổi chiều, sau khi Chu Phàm thông qua kiểm tra ở cửa ngoại thành thì đổi một cỗ xe ngựa khác, khi mã phu đưa hắn đến một gian khách sạn ở nội thành thì trời đã tối.
Chu Phàm ở lại khách sạn nội thành, sáng sớm hôm sau dậy, hắn thần tinh khí đây đủ sau khi ăn xong bữa sáng, dẫn theo Tiểu Muội cùng Chu Mặc Mặc mà người khác không nhìn thấy rời khỏi khách sạn.
Hắn đến châu phủ chủ yếu là để học đạo ở Tiêu Lôi Thư Viện, hôm nay tất nhiên phải tới Tiêu Lôi Thư Viện báo danh.
Chu Phàm ngồi trên một chiếc xe ngựa.
- Vị đại nhân này, muốn đi đâu?
Mã phu cười hỏi.
- Tới Tiêu Lôi Thư Viện.
Chu Phàm vung tay nói.
- Đâu cơ?
Mã phu ngây ra một thoáng nói:
- Thư viện nào?
- Tiêu Lôi Thư Viện.
Chu Phàm lại nói.
- Tiêu Lôi Thư Viện? Trên mặt mã phu lộ ra vẻ xấu hổ hỏi:
- Tiêu Lôi Thư Viện Đại nhân nói ở vị trí nào? Là ở tòa thành hay là ngoại trấn nào trong châu thành?
Mã phu không ngờ không biết Tiêu Lôi Thư Viện ở đâu. .. Chu Phàm giật mình, cái này khác với những gì hắn nghĩ.
Thư viện vang danh thiên hạ, như Cao Tượng Thư Viện, người của Cao Tượng Thành không thể không biết nó ở đâu?
Chẳng lẽ mã phu này là gần đây mới đến Tiêu Lôi Châu Phủ sao?
- Cái này thì ta cũng không biết.
Chu Phàm ho khan một tiếng nói.
- Đại nhân chờ một chút, ta tìm người hỏi cho ngươi.
Mã phu không muốn từ bỏ sinh ý này, lập tức nói.
Chu Phàm gật đầu đáp ứng, hắn nhìn mã phu trao đổi với mã phu khác.
Chỉ là rất nhanh sắc mặt mã phu mang theo vẻ quái dị trở lại, hắn cười khổ nói:
- Đại nhân, có phải ngươi nhầm ở đâu không? Châu phủ của chúng ta trước giờ không có Tiêu Lôi Thư Viện gì, ngược lại là năm huyện Tiêu Lôi đều có thư viện...
Chu Phàm lập tức có chút sững sờ, nếu một mã phu chưa từng nghe qua Tiêu Lôi Thư Viện, vậy không có gì kỳ lạ, nhưng nhiều mã phu lấy lái xe ngựa để mưu sinh đều chưa từng nghe qua Tiêu Lôi Thư Viện ở đâu, vậy có chút kỳ quái. . .
Chu Phàm chỉ có thể xuống xe ngựa, đứng ở bên cạnh nghĩ vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy?
Chẳng lẽ là bởi vì Tiêu Lôi Thư Viện chưa bao giờ mở ra với bên ngoài, dưới quanh năm suốt tháng, không ai biết tới sao... Chu Phàm rất nhanh liền nghĩ ra một lý do tự thấy là cũng coi như hợp lý, nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy không quá hợp lý.
Bởi vì cho dù Tiêu Lôi Thư Viện không tuyển nhận học sinh từ bên ngoài, nhưng chắc cũng có địa chỉ cụ thể, treo bảng hiệu của thư viện, không có lý do gì lại người cũng không biết. .. Chu Phàm gãi gãi đầu không nghĩ nhiều nữa, khi hắn tới chưa từng nghĩ tới sẽ xuất hiện loại tình huống không tìm thấy Tiêu Lôi Thư Viện này.
Bọn Hoàng Bất Giác, Trọng Điền cũng không nhắc nhở hắn còn có loại chuyện này.
Hiện tại mấu chốt là tìm được Tiêu Lôi Thư Viện đã.
Biện pháp thì không phải không có, tới Tiêu Lôi Nghi Loan T¡ Phủ một chuyến, khẳng định có thể biết vị trí của Tiêu Lôi Thư Viện.
Nhưng hiện tại tới Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ tất sẽ lãng phí nhiều thời gian hơn, hơn nữa hắn vẫn không muốn nhanh như vậy đã tới Nghi Loan Ti Phủ, nếu không nói không chừng sẽ bị phái làm chuyện gì.
Hắn có thể kéo dài một đoạn thời gian, chuẩn bị toàn tâm bước vào Đạo cảnh hoặc có biện pháp bước vào Đạo cảnh mới tới Nghi Loan Ti Phủ báo danh.
Chu Phàm nghĩ một chút, hắn lại xoay người về tìm vị mã phu đó hỏi:
- Nếu ta muốn biết nơi đặc biệt mà người khác không biết, ngươi cảm thấy ai nhất định sẽ biết?
- Đại nhân vẫn muốn tìm Tiêu Lôi Thư Viện à?
Trên mặt mã phu lộ ra vẻ suy tư nói:
- Nếu nói về quen thuộc đối với châu phủ, không ngoài quan gia, đại nhân có thể tới phủ nha, nếu không có cửa, chắc sẽ bị đuổi ra... à, đúng rồi, ta biết một người, hắn đã sinh hoạt ở châu phủ mấy chục năm, tự xưng là không gì không biết.