Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1171 - Chương 1857: Hồn Hải Tửu (2)

Chương 1857: Hồn Hải Tửu (2) Chương 1857: Hồn Hải Tửu (2)Chương 1857: Hồn Hải Tửu (2)

Chuong 1857: Hon Hai Tuu (2)

- Trong đây là Hồn Hải Tửu, phân lượng đủ cho mười tu sĩ Hóa Nguyên đạt tới Hóa Nguyên Hậu Kỳ, ngươi chắc không dùng được nhiều như vậy, nhưng nếu dùng không hết, ngươi cũng có thể bán đi đổi lấy vật mình cân, Hồn Hải Tửu vẫn rất dễ bán.

Đoan Mộc Tiểu Hồng ve thùng rượu cười nói.

Chu Phàm biết Hồn Hải Tửu, đây là một loại hóa nguyên vật không thua gì dịch Kim Nguyệt Khâu Thụ.

Hắn hít một hơi lạnh, hắn vốn chỉ thuận miệng hỏi một chút, không ngờ Đoan Mộc Tiểu Hồng lập tức lấy ra một thùng Hồn Hải Tửu lớn như vậy.

Phân lượng cho mười người, hắn mượn dịch Kim Nguyệt Khâu Thụ có thể đạt tới Hóa Nguyên Trung Kỳ, một thùng Hồn Hải Tửu lớn như vậy, cho dù chân khí của hắn có hùng hậu tới mấy, cũng không dùng đến nhiều như vậy, cùng lắm là một nửa.

Hồn Hải Tửu cho hắn cũng quá nhiều rồi.

Trân Vũ Thạch hâm mộ tới mắt cũng hơi đỏ lên, bởi vì hóa nguyên vật thường thấy, nhưng hóa nguyên vật đỉnh cấp lại không thường thấy, hóa nguyên vật đỉnh cấp đều có tính thích ứng rất mạnh, bất kể tu luyện chân nguyên thuộc tính gì cũng có thể dùng được, hơn nữa hiệu quả là tốt hơn hóa nguyên vật bình thường rất nhiều, sẽ kèm theo một số lợi ích có thể làm tăng tiến tố chất thân thể.

Cũng bởi vậy hóa nguyên vật đỉnh cấp rất được hoan nghênh, một thùng lớn như vậy, Trân Vũ Thạch không phải không mua nổi, nhưng nếu thực sự mua cũng sẽ khiến hắn thương cân động cốt.

Mà một thùng Hồn Hải Tửu lớn như vậy cứ thế dễ dàng đưa cho Chu Phàm, thư viện đối với Chu Phàm liệu có quá tốt rồi không?

Tốt tới Trần Vũ Thạch cũng đỏ mắt, đầu tiên là đề cử Chu Phàm cạnh tranh chức Chinh Bắc Sứ, sau đó lại tặng ra một thùng hóa nguyên vật lớn như vậy, chẳng lẽ thánh nhân muốn thu Chu Phàm làm đệ tử quan môn à?

Trân Vũ Thạch nghĩ gì thì Chu Phàm không biết, nhưng Chu Phàm cũng biết giá trị của một thùng Hồn Hải Tửu lớn như vậy, hắn cười gượng một tiếng nói:

- Đoan Mộc tiên sinh, ta sao có thể không biết xấu hổ như vậy?

Nói là nói như vậy, nhưng Chu Phàm đã vươn tay ra ôm lấy thùng.

Hắn nhưng bất kể thư viện có mục đích gì, trước tiên cứ nhận lấy lợi ích đã rồi tính, nói chung thư viện hiện tại cũng không yêu câu hắn làm gì.

Sau này nếu muốn hắn làm gì cho thư viện, Chu Phàm cũng sẽ lượng sức mà làm, hắn không đáp ứng thư viện sẽ làm chuyện nguy hiểm gì, đây là thư viện tự nguyện cho. Lợi ích như vậy, không lấy chính là ngu.

- Không cần khách khí, đây là thứ ngươi nên được.

Đoan Mộc Tiểu Hồng không để ý cười nói:

- Nếu ngươi có thể trong ba tháng tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, ngươi có thể viết thư cho ta biết, đến lúc đó thư viện chúng ta sẽ có phân thưởng phong phú hơn cho ngươi.

Trân Vũ Thạch:

Trần Vũ Thạch thật sự không biết nên nói gì, chẳng trách thư viện có người nói thư viện thiên vị Chu Phàm, đây không phải đơn giản là thiên vị, đây quả thực là đối đãi với Chu Phàm như nhi tử thân sinh.

Trước kia ta phá cảnh tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, sao không có lợi ích bực này? Trần Vũ Thạch chua chát nghĩ.

Có điều Đạo cảnh càng về sau lại càng khó, một Hóa Nguyên Cảnh muốn trong ba tháng tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, đây là chuyện rất khó.

Giống như Trân Vũ Thạch hắn từ Hóa Nguyên Cảnh hậu kỳ tiến vào Nguyên Dịch Cảnh phải tiêu tốn thời gian tới mười năm.

Nếu Chu Phàm thật sự chỉ mất ba tháng đã bước vào Nguyên Dịch Cảnh, thiên tài như vậy thư viện muốn ra sức bồi dưỡng cũng không phải chuyện khó có thể chấp nhận.

Trân Vũ Thạch vừa nghĩ như vậy lập tức cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Hai mắt Chu Phàm lập tức sáng lên, ba tháng tiến vào Nguyên Dịch Cảnh đối với tu sĩ khác mà nói có lẽ rất khó, nhưng đối với hắn mà nói thì vấn đề chắc không lớn.

- Cám ơn Đoan Mộc tiên sinh.

Chu Phàm cười nói cám ơn, hắn không nói mình khẳng định có thể làm được, dẫu sao chuyện tương lai ai có thể nói chắc.

Xem ra lúc trước gia nhập thư viện đúng là một lựa chọn không tồi, thư viện rất hào phóng.

Đoan Mộc Tiểu Hồng cổ vũ Chu Phàm vài câu rồi vội vã rời khỏi.

Đoan Mộc Tiểu Hồng vội vàng như vậy, chắc là vì chuyện Hoạt Tử Thi, xem ra tin tức Bách Minh Thành cung cấp quả thật có giá trị rất lớn.

Chu Phàm hiện tại chỉ hi vọng đừng liên lụy tới Tiêu Lôi Châu, quan gia tốt nhất tiêu diệt triệt để Hoạt Tử Thi đi.

Đoan Mộc Tiểu Hồng quả thật không dừng lại ở Tiêu Lôi Châu lâu, hắn mượn truyền tống trận Tiêu Lôi Châu Phủ bố trí lập tức rời khỏi.

Trừ mấy người ra, căn bản không ai biết Đoan Mộc Tiểu Hồng từng tới Tiêu Lôi Châu Phủ.

Ra khỏi truyền tống trận, Đoan Mộc Tiểu Hồng lập tức triển khai thân pháp, chạy tới một mục đích khác, hắn phải về Thiên Nam Đạo Phủ.

Truyền tống trận bình thường đều không thể truyên tống cự ly xa, sẽ chỉ truyền tống cự ly trung đoản (vừa và ngắn), bởi vì truyền tống cự ly xa giá rất cao, cao tới rất nhiều thế lực lớn thậm chí là quan gia cũng khó có thể thừa nhận.
Bình Luận (0)
Comment