Chương 1901: Lần sau không được tái phạm (2)
Chương 1901: Lần sau không được tái phạm (2)Chương 1901: Lần sau không được tái phạm (2)
Chương 1901: Lần sau không được tái phạm (2)
- Được, vậy ta cho ngươi ba ngày.
Chu Phàm uống cạn rượu trong chén, lạnh lùng nói:
- Có điêu nếu khách sạn các ngươi dám tùy tiện tìm một người hồ lộng ta...
- Tuyệt đối không dám.
Lưu chưởng quỹ sợ run nói, trong lòng hắn vốn cũng có ý đồ tương tự, hiện tại lại không dám nghĩ như vậy nữa.
- Lần sau không được tái phạm.
Chu Phàm đứng lên nói:
- Sửa sang lại tất cả tư liệu về Độc Tàm Bang, đưa đến trong phòng ta.
- Vâng.
Lưu chưởng quỹ thở phào, lại vội vàng đáp.
Chu Phàm dẫn theo Tiểu Muội rời đi, Lưu chưởng quỹ mới dám ngẩng đầu, hắn nhìn con chó béo tới vô lý sau lưng Chu Phàm, tim run lên, vừa rồi nếu hắn không ứng đối tốt, chỉ sợ ruột và não có khả năng sẽ bị cho con chó hung dữ đó ăn rồi.
Lưu chưởng quỹ làm chưởng quỹ khách sạn, lui tới khách sạn đều là một số tù phạm man rợ, nhưng những người đó không có một ai giống như Triệu tiền bối, mang đến lực áp bức lớn như vậy cho hắn.
Đây không phải là vấn đề có tàn nhẫn hay không, mà là chấn nhiếp thực lực cường đại mang đến.
Lưu chưởng quỹ dùng tay áo lau mồ hôi trên mặt, mời khách nhân vẫn đang ở khách sạn đi, bảo tất cả mọi người, tiểu nhị, đầu bếp, tạp vụ trong khách sạn tụ tập trong đại sảnh.
Những người làm việc ở khách sạn này đều là võ giả, ở Bách Chi Địa mở khách sạn thỉnh thoảng sẽ có người gây sự, một khi có người gây sự, những người này sẽ lập tức chuyển hóa thành chiến lực của khách sạn.
Đây cũng là chỗ dựa của hắn phái tới phụ trợ, hơn nữa thân thủ đều không tính là kém.
- Có một số người đúng là vàng đỏ nhọ lòng son, hắn cho rằng cầm tiền thì thể thoát được à?
Lưu chưởng quỹ nhếch miệng, trên mặt lộ ra nụ cười tàn nhẫn,
- Chờ thêm mấy ngày nữa các ngươi sẽ biết, ta bảo đảm hắn sẽ chết rất thảm.
Hơn mười người tụ tập trong khách sạn đều hơi biến sắc, có thể mở khách sạn ở Bách Chi Địa, không có một chút thủ đoạn là không được, chỗ dựa sau lưng khách sạn thực lực ở Bách Chi Địa chỉ sợ cũng không kém Độc Tàm Bang là bao. Nếu người đó không thể ngay lập tức chạy ra khỏi Bách Chi Địa, vậy trừ khi mạo hiểm trốn trong hố đá không ai dám thăm dò, nếu không bị tìm được thật sự chỉ là vấn đề thời gian.
Hố đá không ai dám thăm dò đi vào chỉ là chịu chết mà thôi, bọn họ nhìn Lưu chưởng quỹ, lòng tham xuất hiện lúc ban đầu lập tức bị rét lạnh đóng băng, tuy tiền là tốt, nhưng cũng phải có mạng để tiêu mới được.
- Hi vọng các ngươi đừng ngu như hắn.
Lưu chưởng quỹ trâm giọng nói:
- Còn nữa, trông chừng tốt khách sạn cho ta, nhất là khách phòng của Triệu tiền bối, nếu bên Triệu tiền bối lại có người quấy ray đến hắn, vậy chúng ta cũng không có trái ngọt mà ăn đâu.
Những người đó không dám quang minh chính đại tới khách sạn ám sát, bởi vì lúc này đắc tội với chỗ dựa sau lưng khách sạn, chỗ dựa sau lưng khách sạn không phải cô gia quả nhân giống như Chu Phàm, đắc tội sẽ rất phiền.
Cho nên những người đó chỉ có thể thông qua biện pháp mua chuộc người khách sạn để làm việc này, bởi vậy muốn tra ra là ai bỏ tiền mua chuộc người của khách điếm cũng có độ khó không nhỏ.
Cho dù Lưu chưởng quỹ khẳng định là Độc Tàm Bang bỏ tiền, nhưng Độc Tàm Bang sẽ không thừa nhận.
Hơn mười người trong Đại sảnh lập tức sắc mặt nghiêm lại dạ một tiếng.
Lưu chưởng quỹ bảo bọn họ tản ra làm việc, sau đó hắn lại tìm tư liệu của Độc Tàm Bang, đưa tư liệu đến trước khách phòng của Chu Phàm.
Sau khi Chu Phàm lấy được tư liệu của Độc Tàm Bang, hắn nghĩ một chút rồi nói:
- Lưu chưởng quỹ, danh dự của thương đội nhà ai là tốt nhất?
- Đều như nhau.
Lưu chưởng quỹ vội nói:
- Có điều thương đội trước nay chỉ mua tài liệu chứ không dễ dàng bán ra, nếu tiền bối muốn tìm bọn họ mua nguyên tinh thì sợ rằng...
- Cái này không cần ngươi lo, ngươi sửa sang lại tư liệu về những thương đội này rồi sau đó giao cho ta.
Chu Phàm lắc đầu ngắt lời.
- Vâng.
Lưu chưởng quỹ lại dạ một tiếng.
- Ta không còn việc gì nữa, ngươi có thể đi rồi.
Chu Phàm thấy Lưu chưởng quỹ chưa đi, hắn lại nói trước rồi đóng cửa lại. - Tiền bối, Bách Chi Địa có một quy cu bất thành văn.
Lưu chưởng quỹ do dự một chút nói:
- Bách Chi Địa không thể công kích thương đội ngoại lai, nếu không sẽ khiến nhiều người tức giận.
Thương đội ngoại lai vận chuyển lương thực tới Bách Chi Địa, có thể nói không có sự tồn tại của thương đội, tình cảnh của Bách Chi Địa sẽ biến thành rất gian nan.
Cho nên thế lực lớn của Bách Chi Địa luôn duy trì hẹn ngâm, sẽ không bởi vì lợi ích mà tập kích thương đội, về phần thế lực nhỏ và một số độc hành giả, thương đội cũng không sợ.
Nhưng tu sĩ Đạo cảnh như Chu Phàm vì nguyên tinh mà muốn khai đao với thương đội, thương đội cũng không làm gì được, có điều nếu Chu Phàm nếu làm như vậy, thế lực của Bách Chi Địa khẳng định sẽ nhằm vào hắn.