Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1217 - Chương 1903: Mặt Mũi (2)

Chương 1903: Mặt mũi (2) Chương 1903: Mặt mũi (2)Chương 1903: Mặt mũi (2)

Chương 1903: Mặt mũi (2)

- Vì sao?

Thanh âm hùng hậu lại hỏi:

- Ngươi chắc biết nếu Nghi Loan Ti tra được manh mối gì, khẳng định sẽ nghĩ cách phái người đến Bách Chi Địa.

Thanh âm yếu ớt nói:

- Ta nói không thể là vì Triệu Bá làm việc quá ngông nghênh, nếu hắn là người Nghi Loan Ti phái tới, chắc sẽ tận lực bảo trì khiêm tốn, chứ không phải kiêu ngạo ngang ngược giống như bây giờ, hấp dẫn tất cả ánh mắt của Bách Chi Địa.

- Ngươi nói rất có lý, tác phong làm việc của Triệu Bá quả thật không giống người của Nghi Loan Ti.

Thanh âm hùng hậu do dự một chút nói.

- Kỳ thật cho dù phải cũng không sao cả.

Thanh âm yếu ớt mỉm cười nói:

- Bách Chi Địa lớn như vậy, hắn muốn tìm được ta cũng không dễ dàng. ...

Buổi sáng hôm sau tỉnh lại, Chu Phàm cảm thấy có chút bất ngờ, bởi vì đêm qua hắn một mực đề phòng tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh Đỗ Tàn Dương đó tới khách sạn tìm hắn, kết quả một đêm trôi qua lại không có một chút động tĩnh nào.

Có điều chỉ là có chút bất ngờ, Đỗ Tàn Dương không tới tìm hắn, cũng không phải chuyện quá khó lý giải.

Chắc là không nhìn thấu nông sâu của hắn, có kiêng kị mới nhịn.

Có thể sinh tôn ở Bách Chi Địa, cho dù không phải quá thông minh, nhưng cũng không thể là đồ ngốc.

Đương nhiên cũng có khả năng là đang cố ý chậm chạp không xuất thủ, muốn hắn lơ là tê liệt, cho nên cũng phải đề phòng phải cẩn thận, để tránh bị chơi deu lại không biết.

Chu Phàm dùng xong bữa sáng, rời khỏi khách sạn, nhưng hắn không lập tức tới hố to bị hắn chiếm, mà là định giải quyết chuyện Độc Tàm Bang đã rồi tính.

Dau sao bị người ta mỗi ngày phái thích khách tới ám sát, cho dù không giết được hắn, hắn cũng cảm thấy rất phiền.

Vả lại nếu coi như không thấy, vậy không phù hợp với tính cách tàn nhẫn bá đạo của Triệu Bá mà hiện tại hắn đang giả trang.

Chu Phàm ra khỏi khách sạn, lục thức lập tức mở ra, đề phòng ám sát có khả năng sẽ đến.

Tiền tài động lòng người, cho dù hắn là tu sĩ Đạo cảnh, nhưng Bách Chi Địa không thiếu nhất chính là hạng vong mệnh, luôn sẽ có hạng người to gan muốn thử một lần.

Đương nhiên ngày hôm qua bị hắn tiêu diệt mấy chục thích khách, cho dù lá gan có lớn tới mấy cũng phải cân nhắc phân lượng của mình một chút.

Ra khỏi khách sạn, lục thức hắn mở ra phát hiện hơn mười người rình mò trong chỗ tối, có điều người rình mò chưa chắc đã là thích khách, Chu Phàm cố ý làm bộ như không biết, dẫn theo Tiểu Muội tiến về phía trước.

Không ai dám ra tay ngăn cản, trơ mắt nhìn Chu Phàm dẫn theo chó của hắn dùng tốc độ cực nhanh rời đi.

Chỉ có mấy người lặng lẽ đi theo.

Chỉ là mấy người này rất nhanh liền phát hiện muốn đuổi theo tốc độ của Tiểu Muội và Chu Phàm, cũng chỉ có thể đẩy nhanh tốc độ, nhưng làm vậy sẽ bại lộ hành tung của bọn họ, bọn họ do dự một chút, không dám đi theo nữa, bọn họ đều biết chuyện phát sinh ngày hôm qua, các võ giả ở trên đường mai phục ám sát Chu Phàm đều chết hết rồi.

Chu Phàm mang theo Tiểu Muội rất nhanh đã cắt đuôi người theo dõi ở Bách Chi Địa, sau đó vòng về phương hướng của Độc Tàm Bang.

Bách Chi Địa rất lớn, nếu không phải một số điểm đào và điểm tụ cư, muốn ở trên đường đụng phải người, cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Đây có thể là một cái bay Độc Tàm Bang nhiều người như vậy, khẳng định sẽ nghĩ đến tình huống ta tìm tới cửa... Chu Phàm trốn trên chỗ cao của triền núi, từ trên cao nhìn xuống dãy nhà gỗ lớn nhỏ trong hố đá.

Mở nhãn thức xem qua, cũng không nhìn thấy có bất kỳ ai đi lại ngoài căn nhà.

Chu Phàm trước khi tới đã sớm nghĩ đến đủ loại tình huống có thể gặp phải, hắn không thể giống như đầu đất trực tiếp xông vào gân cổ hét lên:

- Độc Tàm Bang, Triệu Bá ta tới rồi, mau ra đây chịu chết.

Như vậy nói không chừng sẽ không phải là Độc Tàm Bang di ra tìm chết, mà là hắn chịu chết.

Hiện tại Độc Tàm Bang tĩnh lặng không tiếng động đang chứng tỏ một chuyện, sợ rằng Độc Tàm Bang dã sớm có chuẩn bị.

- Tiểu Quyển.

Chu Phàm quan sát một lúc, mới nói khẽ.

Tiểu Quyển từ trên đầu hắn chui ra, hết nhìn đông tới nhìn tây nhỏ giọng nói:

- Chủ nhân, ngươi gọi ta có chuyện gì?

- Phái một Tiểu Tiểu Quyển đi điều tra một chút.

Chu Phàm nói. Một Tiểu Tiểu Quyển nho nhỏ lén lút lẻn vào, khẳng định có thể nhìn thấy Độc Tam Bang rốt cuộc bố trí cạm bẫy gì chờ hắn.

Cho dù Tiểu Tiểu Quyển bị phát hiện cũng không sao, cùng lắm thì chết mà thôi.

Rất nhanh Tiểu Quyển từ trong tóc của mình phân ra một sợi tóc, sợi tóc hóa thành một Tiểu Tiểu Quyển, sau đó chạy vội ve phía trước.

- Lưu ý, nếu Tiểu Tiểu Quyển chết, vậy nói cho ta biết.

Chu Phàm không nhúc nhích quan sát cứ điểm của Độc Tàm Bang, nói.

Tiểu Quyển lại lập tức nhắm hai mắt lại.

Chu Phàm nhìn hố to một lúc, sau khi hắn không có phát hiện, lại bắt đầu nhìn quét chung quanh ho to, xem có thể phát hiện thân ảnh của người Độc Tàm Bang không.
Bình Luận (0)
Comment