Chương 1905: Mãnh hổ huynh
Chương 1905: Mãnh hổ huynhChương 1905: Mãnh hổ huynh
Chuong 1905: Manh ho huynh
- Ngậm miệng.
Chu Phàm trầm giọng quát.
Hai người đều sợ tới mức ngậm miệng lại.
Chu Phàm lạnh lùng nhìn bọn họ, qua vài hơi thở mới nói:
- Các ngươi là người của Độc Tàm Bang, sao lại không biết người trong bang của mình đang trốn ở đâu? Xem ra các ngươi là muốn làm người có tình có nghĩa, ta thích nhất là loại người này, có muốn ta thành toàn cho các ngươi không?
- Tiền bối, chúng ta đúng là không biết, hai vị bang chủ ngày hôm qua dẫn theo cao thủ trong bang rời khỏi, trước khi bọn họ đi, phân tán những đệ tử bình thường chúng ta ra, dặn dò nhiệm vụ khác nhau, mà hai người chúng ta thì phụ trách trông bang, nói nếu tiền bối đến bang...
- Vậy hai người chúng ta đến vị trí này phát đạn tín hiệu, sau đó bọn bang chủ sẽ biết được tin tức này, chúng ta thật sự không biết bọn bang chủ đi đâu.
Tên còn lại tiếp lời gấp giọng nói.
Hai người Độc Tàm Bang đều nói không biết bang chủ của bọn họ trốn ở đâu.
Chu Phàm lạnh giọng chất vấn:
- Các ngươi có thể không biết vị trí chuẩn xác của bang chủ các ngươi, nhưng bọn họ đại khái trốn ở vị trí nào lại cũng không biết sao?
Một người trong đó run giọng nói:
- Tiền bối, cái này căn bản là không thể biết được, ở Bách Chi Địa, nếu giữa thế lực và thế lực kết thù, bên thực lực yếu kém thường thường sẽ lập tức từ bỏ chỗ ở, trốn vào trong hố đá bỏ hoang nào đó.
- Bọn bang chủ khẳng định cũng như vậy, hơn nữa chắc bọn họ sẽ không cố định ở lại chỗ nào, mà là sẽ không ngừng thay đổi chỗ ở, cho đến khi chuyện có kết quả mới thôi.
Chu Phàm sầm mặt lại hỏi mấy vấn đề, nhưng ở trên người hai người này không hỏi ra được bất kỳ tin tức có giá trị nào nữa.
Hiển nhiên hai người này bị từ bỏ, Độc Tàm Bang sẽ không chủ động liên hệ với bọn họ.
Chu Phàm thấy không hỏi ra được gì, rút đao nhanh gọn cho hai người bọn họ được chết thống khoái.
Chu Phàm huýt sao, Tiểu Muội mới từ một chỗ chạy tới.
Vừa rồi Chu Phàm theo dõi hai người này, không cho phép Tiểu Muội ở quá gần, sợ bị hai người này phát hiện hành tung. Chu Phàm lại nhìn chung quanh một vòng, hắn biết người xem tín hiệu khẳng định là trốn trong chỗ tối, một khi nhìn thấy tín hiệu, sẽ lập tức rời đi.
Chu Phàm không thể tìm được người xem tín hiệu đó.
Độc Tàm Bang khó đối phó hơn so với tưởng tượng của hắn, hắn không ngờ người của Độc Tàm Bang lại nhát gan như vậy, chọn dùng phương pháp du kích, không dám chạm mặt hắn.
Loại chiến thuật này đúng là quá khó chơi, Chu Phàm hơi nhướng mày, trong lòng lại có chủ ý mới.
Hắn bắt đầu xoay người rời khỏi nơi này, đi một chuyến không tìm được Độc Tàm Bang, nhưng hắn vẫn không tiến vào hố to của mình, không phải sợ ven đường có người mai phục hắn, trên thực tế hắn chỉ cần không đi lộ tuyến gần nhất từ khách sạn đến hố to, những người đó muốn ở nửa đường mai phục hắn cũng không dễ dàng.
Về phần bố trí mai phục trong hố to, cái này lại là trò cười, hố to vốn đã vô cùng nguy hiểm, quái quyệt cường đại nhiều vô kể, mai phục người ở đó, sẽ không biết là ai mai phục ai.
Chu Phàm không phải quá lo lắng vê mấy vấn đề này, hắn không tiến vào hố to tất nhiên có ý đồ của mình, hắn phân biệt phương hướng một chút, liền đi theo phía đông bắc của Bách Chi Địa.
Tốc độ của hắn không chậm, hơn nữa tận lực tránh một số hố đá nguy hiểm, không có quái quyệt đột nhiên từ trong hố đá chạy ra quấy rối, chỉ sau nửa canh giờ, hắn liền ngừng lại.
Phía trước hắn không xa là từng lều trại màu trắng, có khoảng hai mươi lều trại.
Đây là một cứ điểm tên là Tam Mộc Thương Đội.
Bách Chi Địa là nơi vô pháp, quan gia không làm gì được nơi này, nhưng thương đội tới đây tìm kiếm lợi nhuận cũng không dám quang minh chính đại, những thương đội này phần lớn sẽ đổi tên, tiến hành ngụy trang nhất định.
Dẫu sao nếu để quan gia xác nhận thương đội xuất thân thế gia hoặc thương nhân cấu kết với Bách Chi Địa, bọn họ sẽ rất phiên.
Cho nên Tam Mộc Thương Đội này cũng chỉ là một cái tên ngụy trang mà thôi, chắc không có mấy người biết nó thuộc về thế gia nào hoặc đại thương gia nào.
Trong đang thương đội tới đây, Tam Mộc Thương Đội cũng được xem như là thực lực cường đại.
Chu Phàm lấy ra một mặt nạ vẽ mãnh hổ đeo lên, trong mặt nạ này còn khắc phù văn phòng ngừa nhìn trộm, cho dù là tu sĩ hoặc quyệt nhân có năng lực thấu thị cũng không thể dễ dàng nhìn thấu khuôn mặt dưới mặt nạ.
Chu Phàm lại ngụy trang một phen, thu hồi trường đao bình thường, đổi thành Đức Tự Đao, hắn bảo Tiểu Muội tránh đi đừng theo tới, mới đi ra, đợi đi đến cửa lớn của doanh địa Tam Mộc Thương Đội, bước chân mới chậm lại. Thủ vệ ở cửa lớn doanh địa phát hiện thân ảnh của Chu Phàm, lập tức quát to một tiếng, sau đó quay đầu rút vũ khí quát lạnh:
- Người đến dừng lại, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí.
Chu Phàm nghe lời dừng chân.