Chương 1928: Yêu cầu của Đường Văn Khang
Chương 1928: Yêu cầu của Đường Văn KhangChương 1928: Yêu cầu của Đường Văn Khang
Chương 1928: Yêu cầu của Đường Văn Khang
Đường Văn Khang cũng cố ý nói ra lai lịch của hắn, nói hắn đến từ ngoại giới Bách Chi Địa, khởi điểm là thành lập thương đội đầu cơ trục lợi tài liệu ở Bách Chi Địa, nhưng về sau đạt được ủng hộ nhất định liền thành lập khách sạn, nhưng thương đội thì vẫn còn.
Ở Bách Chi Địa cũng xem như nhân mạch rộng lớn, một số thế lực vừa và nhỏ đều không dám trêu chọc Đường Văn Khang.
Chu Phàm nghe một lúc, cố ý lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
Đường Văn Khang thấy vậy mỉm cười, hắn lấy ra một quyển sổ nhỏ bìa lam, đặt lên bàn cười nói:
- Biết được Triệu tiên bối muốn có tư liệu của Thiên Cơ Cự Khanh, bỉ nhân đã ngay đêm thu thập, cũng viết lại trong đây, Triệu tiền bối cứ cầm là được.
Chu Phàm liếc sổ nhỏ không tính là dày đó, hắn không cầm mà là hỏi:
- Ngươi muốn gì?
Bất kể Đường Văn Khang có phải thương nhân hay không, hắn cũng không thể làm sinh ý lỗ vốn, hắn cố ý an bài cuộc gặp mặt này, khẳng định có mục đích của hắn.
Trong lòng Chu Phàm cũng biết rõ điều này.
- Triệu tiền bối hiểu lầm rồi, bỉ nhân chỉ là ngưỡng mộ Triệu tiền bối, tư liệu của Thiên Cơ Cự Khanh lại không đáng tiền, sao dám mặt dày đòi gì của Triệu tiền bối?
Đường Văn Khang cười cười, vẻ mặt hào phóng nói.
Chu Phàm vươn tay ra cầm lấy sổ nhỏ trên bàn, để vào trong phù đại, đứng lên nói:
- Như vậy cám ơn Đường lão gia.
Đường Văn Khang không ngờ Chu Phàm lại dứt khoát như vậy, cầm đồ là muốn đi, hắn vội vàng ho khẽ một tiếng nói:
- Triệu tiền bối chậm đã, ta có một chuyện muốn thương lượng một chút với Triệu tiên bối.
- Nói nghe thử đi.
Chu Phàm lại ngôi vè.
Hắn không để ý Đường Văn Khang sẽ nhìn hắn thế nào, dẫu sao Triệu Bá hắn ngụy trang vốn chính là một tu sĩ tính tình cổ quái.
- Sổ nhỏ là lễ gặp mặt ta tặng cho Triệu tiên bối, Triệu tiên bối thu thập những tư liệu này, chính là chuẩn bị cùng với tu sĩ Đạo cảnh khác đi thăm dò Thiên Cơ Cự Khanh à?
Đường Văn Khang hỏi. -Ừ.
Chu Phàm không có ý giấu giếm, cho dù hắn nói không phải, Đường Văn Khang cũng sẽ không tin.
- Không biết Triệu tiền bối có thể dẫn ta theo cùng không?
Đường Văn Khang hỏi:
- Ta nguyện ý thanh toán thù lao nhất định cho Triệu tiền bối.
- Vì sao ngươi muốn đi?
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh hỏi, hắn không quá bất ngờ, ở chỗ Mộc Tam Oanh biết được tu sĩ Đạo cảnh có thể dẫn người theo, hắn lờ mờ đã có suy đoán như vậy.
- Không giấu gì Triệu tiền bối, ta đã tiến vào Khí Cương Cao Đoạn nhiều năm, nhưng chậm chạp không thể vượt qua ngưỡng cửa Đạo cảnh, cho nên muốn đi thử thời vận.
Đường Văn Khang vội nói.
- Ngươi muốn tiến vào Đạo cảnh, nên đi tìm công pháp hóa nguyên, tới Thiên Cơ Cự Khanh thì có ích lợi gì?
Chu Phàm nhướng mày nói.
- Công pháp hóa nguyên thì ta đã sớm có rồi, nhưng ta lại chậm chạp không thể dung nhập pháp, khiến chân khí chuyển hóa thành chân nguyên chân chính.
Đường Văn Khang vẻ mặt ảm đạm nói.
- Không thể dung pháp, vậy chính là không thể, loại chuyện này ngươi nhờ ai cũng vô dụng, tới Thiên Cơ Cự Khanh cũng vô dụng.
Chu Phàm lắc đầu nói.
Hắn sớm đã từ chỗ Chu Tiểu Miêu biết được, một bước khó nhất của hóa nguyên là dung pháp, nhưng dung pháp cơ hồ không có kỹ xảo gì, nếu không thể dung pháp, biện pháp duy nhất là tìm một tu sĩ lĩnh ngộ pháp tắc từ bỏ sinh mệnh của mình, triệt để rót pháp tắc của mình vào trong người tu sĩ không thể tiến vào Đạo cảnh đó, khiến hắn cảm ngộ được pháp tắc mà bình thường không thể cảm ngộ được.
Nhưng muốn tu sĩ đỉnh cấp lĩnh ngộ pháp tắc từ bỏ sinh mệnh của mình không khác gì nói nhảm mà thôi.
Lúc trước Chu Phàm cũng không thể tìm được, hắn không tin Đường Văn Khang có thể tìm được, về phần tới Thiên Cơ Cự Khanh, hắn tin cho dù Thiên Cơ Cự Khanh có đặc thù tới mấy, cũng không thể có biện pháp khiến võ giả Khí Cương Đoạn giải quyết dung pháp.
- Ta chính là thử thời vận.
Vẻ mặt Đường Văn Khang không cam lòng nói:
- Ta nghe từng có người ở ngoài hoang dã ăn một trái cây, từ đó thuận lợi dung pháp tiến vào Đạo cảnh, vậy nói không chừng trong Thiên Cơ Cự Khanh sẽ có thứ tương tự.
- Đó chỉ là cố sự bịa đặt, thế gian căn bản không có thứ này.
Chu Phàm cảm thấy Đường Văn Khang này muốn tiến Đạo cảnh tới điên rồi, không ngờ lại tin lời nói như vậy.
- Cho dù không có, có lẽ ta có thể tìm được thứ tốt khác, vậy cũng không tôi.
Đường Văn Khang cười khổ nói:
- Xin tiền bối giúp đỡ, theo ta biết, tiền bối chưa đáp ứng mang bất kỳ ai tiến vào Thiên Cơ Cự Khanh.
- Xin lỗi, ta xưa nay độc hành quen rồi.
Chu Phàm lắc đầu uyển chuyển cự tuyệt:
- Tư liệu vê Thiên Cơ Cự Khanh ngươi đưa ta, ta có thể trả cho ngươi thù lao thích hợp, việc này thì đừng nói nữa.
- Tiền bối, ngươi hãy nghe ta nói đã, đừng vội cự tuyệt.
Đường Văn Khang khuyên.
Chu Phàm không nói gì, hắn quyết định nể tính tư liệu Thiên Cơ Cự Khanh mà Đường Văn Khang đưa, vậy cứ nghe một chút.