Chương 1944: Phong bế nhãn (3)
Chương 1944: Phong bế nhãn (3)Chương 1944: Phong bế nhãn (3)
Chuong 1944: Phong be nhan (3)
Cho dù Đàn Phong Bế Nhãn trong nhất thời không đuổi kịp mọi người, nhưng phạm vi chúng lan tới rất rộng, tốc độ cũng không tính là chậm, một mực phát ra tiếng lăn ào ào theo sát sau lưng mọi người.
Nếu chỉ là không thể hô hấp, vậy tất cả mọi người cũng không lo lắng, nhưng đàn Phong Bế Nhãn thân là đàn quái quyệt cấp Bạch Sát, lại không chỉ có như vậy, nói ngắn gọn thì chúng có thể phong bế tất cải
Mọi người hiện tại không chỉ không thể hô hấp, càng không thể thu lấy thiên địa nguyên khí, nói cách khác bọn họ có thể sử dụng chỉ là chân nguyên hoặc chân khí trong cơ thể, một khi chân nguyên hoặc chân khí trong cơ thể tiêu hao hết, hậu quả là không cần nghĩ cũng biết.
Hơn nữa càng nghiêm trọng hơn là, theo thời gian trôi qua, trong sự chú ý của đàn Phong Bế Nhãn, huyết mạch, ngũ tạng lục phủ, nhân hồn của bọn họ đều sẽ bị phong bế, đến lúc đó thân thể cứng ngắc như thây, suy nghĩ cũng sẽ triệt để bị đóng băng.
Một khi đến loại trình độ này, lúc đó đàn Phong Bế Nhãn ùa lên sẽ coi họ là đồ ăn mà gặm.
Đây là một loại đàn quái quyệt rất đáng sợ, mọi người thà gặp một con quái quyệt cấp Bạch Thí, cũng không muốn gặp đàn Phong Bế Nhãn.
Chỗ đáng sợ của đàn Phong Bế Nhãn sẽ chậm rãi được thể hiện, đây cũng là nguyên nhân mọi người không chút do dự chạy trốn, chém giết với đàn Phong Bế Nhãn, vậy kết cục của bọn họ rất có thể là chân nguyên hoặc chân khí tiêu hao lớn, thân thể tư duy dân dần bị đóng băng.
Loại đàn quái quyệt này nếu không thể ngay lập tức tiêu diệt toàn bộ, vậy đào tẩu là lựa chọn duy nhất.
Mọi người không tách ra chạy, mà là toàn bộ chạy cùng một chỗ, bởi vì một khi phân tán, cho dù thoát khỏi đàn Phong Bế Nhãn, đến lúc đó rất có thể sẽ biến thành đơn độc một mình, đây không phải chuyện tốt.
Hơn nữa bọn họ vừa tách ra, đàn Phong Bế Nhãn cũng có thể tách ra truy đuổi, tách ra chạy trốn cũng không có ý nghĩa.
Chu Phàm cũng không nóng lòng ngay lập tức xách Tiểu Muội lên, thi triển thân pháp thuấn di thoát đi, bởi vì vẫn chưa khẩn cấp tới mức phải mạo hiểm làm như vậy.
Khi gặp phải quái quyệt, quan trọng nhất là bảo trì bình tĩnh, người trong đội ngũ này đều hiểu rõ đạo lý đó.
Bọn họ không dọc theo đường cũ quay về, mà là chạy tới phương hướng tây bắc, kiểm tra đàn Phong Bế Nhãn có thực sự muốn săn bọn họ không.
Nhưng đàn Phong Bế Nhãn hiển nhiên là nhằm vào bọn họ, bất kể bọn họ đổi phương hướng nào cũng một mực theo sát đằng sau.
Nếu không phải trong mọi người không có ai thực lực yếu, sợ rằng đã sớm bị đuổi kịp rồi. Có điều cứ tiếp tục như vậy, cũng không phải biện pháp, chân khí của bọn họ theo thi triển thân pháp mà đang không ngừng tiêu hao, thân thể cũng bắt đầu biến thành có chút cứng ngắc.
- Phải nghĩ biện pháp, không thể cứ chạy mãi như vậy.
Cung Lão Quỷ trâm giọng quát, nếu cứ tiếp tục như vậy, đại đa số bọn họ sẽ thành đồ ăn của đàn Phong Bế Nhãn.
Loại quái quyệt này cho dù là tu sĩ Đạo cảnh đối phó cũng bó tay bó chân.
Ngụy Vân quay đầu nhìn đàn Phong Bế Nhãn đuổi theo phía sau bọn họ,
- Nếu không cắt đuôi được, vậy chỉ có thể giết chúng, chúng có hơn mấy vạn, nắm chắc không?
Đàn Phong Bế Nhãn đều tụ lại cùng nhau, muốn nhìn ra số lượng chính xác của chúng là không dễ dàng, có điều vẫn có thể tính toán được đại khái.
- Phong Bế Nhãn cấp Bạch Sát đơn lẻ cho dù là dùng cương khí cũng có thể giết chết, chúng ta có nhiều tu sĩ Đạo cảnh như vậy, có gì mà không thể?
Chu Phàm lạnh nhạt nói:
- Lúc ban đầu chúng ta sợ chúng có hơn mười tới hai mươi vạn, lo chân khí không đủ, mới bỏ chạy, mấy vạn Phong Bế Nhãn, chân khí của chúng ta tuyệt đối đủ dùng.
- Còn chạy gì nữa, quay lại giết chết chúng.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
Đây chính là đàn quái quyệt cấp Bạch Sát, đối với Chu Phàm mà nói, mỗi một con quái quyệt cấp Bạch Sát, đều là mấy trăm thậm chí cả ngàn con sâu xám lớn, hắn chỉ mong có thể một mình càn quét toàn bộ đàn Phong Bế Nhãn này.
Nhưng hiện tại hắn bị phong bế, không thể hấp thu thiên địa nguyên khí, chân nguyên Long Thần Huyết cấp tốc khôi phục cũng không thể mang tới tác dụng, hắn chỉ có thể giật dây bọn Ngụy Vân, thay hắn chia sẻ một bộ phận áp lực, nếu không chỉ dựa vào một mình hắn, nói không chừng sẽ đánh tới chân nguyên chân nguyên, lâm vào hoàn cảnh vô cùng nguy hiểm.
Chu Phàm vừa nói như vậy, bọn Cung Lão Quỷ cũng có chút động lòng, dường như đàn Phong Bế Nhãn mấy vạn con, bọn họ chắc có thể giải quyết được.
Nhưng bọn họ vẫn có chút do dự, vạn nhất không thể giải quyết, đến lúc đó muốn chạy cũng không thoát.
- Đừng do do dự dự giống đàn bà nữa.
Chu Phàm gào to:
- Cứ kéo dài đối với ai trong chúng ta cũng không có lợi, còn không bằng quay đầu liều một phen, hạng tu sĩ chúng ta, ngại gì đánh một trận, nếu ngay cả làm việc quyết đoán, dũng mãnh tiến vê phía trước cũng không làm được, còn nói gì tới nghịch thiên mà đi?