Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1294 - Chuong 1980: Thinh Cau Cua Hoa Thuong

Chuong 1980: Thinh cau cua hoa thuong Chuong 1980: Thinh cau cua hoa thuongChuong 1980: Thinh cau cua hoa thuong

Chuong 1980: Thinh cau cua hoa thuong

- Nếu các ngươi không giúp chúng ta tập kích Bàn Ngột, một khi nhiệm vụ thất bại, ta sợ các ngươi sẽ sống không bằng chết.

Sắc mặt Ngụy Vân lạnh lùng nói.

- Nếu không chịu nổi, cùng lắm thì chúng ta tự sát, cho dù không thể tự sát, cũng chỉ là trước khi chết chịu thêm một chút thống khổ mà thôi.

Mộc Tam Oanh xụ mặt phản bác.

Bọn Ngụy Vân ngơ ngác nhìn nhau, nếu là như vậy thì rất phiên, Hắc Bạch Li đã nói rõ sự nguy hiểm của Bàn Ngột với bọn họ, ngược lại khiến bọn họ trở nên quyết liệt, Hắc Bạch Li dự đoán được tình huống như vậy sao?

Có lẽ Hắc Bạch Li không dự đoán được loại tình huống này, có lẽ dự đoán được cũng không để ý, dẫu sao tư duy của quái quyệt rất khác với con người.

- Chúng ta không can thiết phải ở đây cãi nhau vì việc này, cách trời tối Bàn Ngột xuất hiện vẫn còn một đoạn thời gian rất dài, trong đoạn thời gian này, các ngươi có thể nghiêm túc nghĩ biện pháp, mấy người chúng ta cũng thay các ngươi nghĩ biện pháp, tranh thủ giúp tất cả mọi người sống sót.

Phong Quỷ Tướng dùng ngữ khí xoa dịu nói.

Bốn người Võ Khải không nghĩ ra biện pháp đều liếc mắt nhìn nhau, không tranh cãi việc này nữa.

Mọi người lại thương lượng một lúc, một số người đề nghị về trên huyết thảo trước, bọn họ có thể vừa đi vừa nghĩ, nếu trước khi trời tối không trở lại huyết thảo, Bàn Ngột xuất hiện, bọn họ cũng không công kích được.

Dẫu sao phạm vi của huyết thảo rất rộng, bọn họ cũng không biết Bàn Ngột sẽ xuất hiện ở góc nào của huyết thảo.

Đại bộ phận người đều đồng ý, Chu Phàm cũng không thể có dị nghị.

Mọi người lại thi triển thân pháp, một đường chạy vội, rất nhanh liền trở ve bên rìa huyết thảo gần nhất.

Về tới huyết thảo, Phong Quỷ Tướng nhìn lướt qua mọi người, tâm mắt của hắn cuối cùng hạ xuống người Chu Phàm, hắn trầm giọng nói:

- Chó của ngươi đâu?

Phong Quỷ Tướng như vậy như vậy, mọi người mới phát hiện con chó béo của Chu Phàm đã không thấy đâu, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi, người này chắc không phải là muốn chạy trốn chứ?

Chu Phàm bình tĩnh nói: -Lien quan cho gi toi nguoi?

Liên quan chó gì tới ta?

Sắc mặt Phong Quỷ Tướng cứng lại, trán hắn đã nổi gân xanh.

- Tiểu Phong, đừng xung động, ngươi không phải đối thủ của hắn, xông lên cũng chỉ là chịu chết, chết.

Trương Bổn Bổn buồn bã nói.

Phong Quỷ Tướng thiếu chút nữa thì hộc máu, hắn đương nhiên biết mình không phải là đối thủ của Chu Phàm, nhưng lời này của Trương Bổn Bổn thật sự quá đả thương người.

- Cái này không chỉ liên quan tới ta, còn liên quan tới tất cả chúng ta, ngươi để chó của ngươi chạy trước, ai biết được ngươi liệu có muốn chạy trốn hay không?

Phong Quỷ Tướng nghiêm mặt nói.

Hắn đương nhiên không dám động thủ với Chu Phàm, nhưng không có nghĩa là hắn không thể dùng ngôn từ kích động tất cả mọi người nhằm vào Chu Phàm.

Hắn đã rất khẳng định Chu Phàm đến từ Nghi Loan Ti, mục đích là vì hắn, hắn đương nhiên không muốn bỏ qua đối phó Chu Phàm.

Thiếu đi một người, chắc sẽ không ảnh hưởng tới lay tỉnh Bàn Ngột, huống hồ Chu Phàm còn thân mang bảo vật như Kim Khuẩn Anh, Phong Quỷ Tướng rất thèm khát.

Không ít người đều cảnh giác nhìn Chu Phàm.

Bọn họ không thể đào tẩu, đương nhiên cũng không muốn có người có thể đào tẩu.

Chu Phàm biết rõ điều này, hắn cười lạnh nói:

- Chó nhà ta, ta để nó đi đâu thì đi, ta cũng vậy, nếu ta muốn di tùy thời đều có thể đi, các ngươi ai có thể ngăn cản ta?

Ngụy Vân xụ mặt nói:

- Đừng quá cuồng vọng, tuy thực lực của ngươi không tồi, nhưng chúng ta có nhiều người như vậy...

- Nhiều người thì làm sao?

Chu Phàm nói với vẻ khinh thường:

- Không phải ta đã sớm chứng minh các ngươi không ngăn được ta rồi à?

Lời này nói cho tất cả mọi người đều trâm mặc một thoáng, đây đích xác là sự thực đã được chứng minh.

Nếu không vì nguyên nhân vòng xoáy hắc tuyến, sợ rằng Chu Phàm sớm đã chạy mất tăm mất tích, chứ không phải còn ở cùng với bọn họ.

- Một người nói ít đi một câu đi. Võ Khaitram giọng nói:

- Lúc này chúng ta đánh nhau, đối với không cũng không có lợi, hay là mau nghĩ biện pháp cho đám người chúng ta đi, làm sao có thể sống sót dưới Bàn Ngột, không có biện pháp rõ ràng, vậy đừng trách ta không cùng các ngươi công kích Bàn Ngột.

- Ta cũng vậy, chỉ cân hắn không trốn, ta việc gì phải quan tâm chó của hắn đi đâu?

Lý Cao Phong cũng bực mình, vội vàng nói.

Ngụy Vân và Phong Quỷ Tướng không nói gì, bọn họ rất nhanh đều nghĩ thông, hiện tại không phải lúc thích hợp đối phó Chu Phàm, biện pháp tốt nhất là sau khi giải quyết việc này, nói không chừng Chu Phàm này sau khi tập kích Bàn Ngột sẽ bị thương thì sao?

Không cãi nhau nữa, mọi người ngồi xuống hoặc thảo luận hoặc một mình nghĩ biện pháp.

Chu Phàm không gia nhập vào trong những thảo luận này, hắn tìm một chỗ ngồi một mình.

Nhưng hắn vẫn hấp dẫn không ít tâm mắt.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment