Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1515 - Chương 2201 - Đáp Án Của Đứa Trẻ

Chương 2201 - Đáp án của đứa trẻ
Chương 2201 - Đáp án của đứa trẻ

Anh Cửu ngẩng đầu nhìn Chu Phàm nói:

- Ngươi vẫn không dám à?

- Đây cũng không phải Mặc Mặc, ngươi đang sợ cái gì?

Chu Phàm hỏi:

- Vậy đứa trẻ này là ai?

- Nó chỉ là một loại ảo tượng ta huyễn hóa ra để vây khốn Mặc Mặc mà thôi.

Anh Cửu hờ hững nói:

- Ngươi hình như vẫn không tin ta?

Ta đương nhiên không dám tin ngươi... Chu Phàm thầm nghĩ.

- Nhưng ngươi có thể nghiêm túc nghĩ lại.

Trên mặt Anh Cửu lộ ra nụ cười khẩy nói:

- Ta có phải đang lừa ngươi hay không, còn nữa...

Tay trái của nàng lật lên, trên bàn có thêm một đồng hồ cát, có cát nhỏ màu vàng đang chảy xuống đáy, hạt cát ở phần trên của đồng hồ đã không còn nhiều lắm, đây là khí cụ tính toán Chu Phàm đã ở trên thuyền bao lâu.

Chu Phàm vô cùng quen thuộc đối với điều này.

- Thời gian của ngươi không còn nhiều, chẳng lẽ ngươi thật sự không sợ, chờ ngươi ra ngoài, ngươi nhìn thấy là một Mặc Mặc đã phát điên sao?

Sắc mặt Chu Phàm lạnh xuống nói:

- Những lời này ngươi lặp đi lặp lại rất nhiều lần rồi, ta cũng đã nói với ngươi, cho dù Mặc Mặc bị ngươi vây khốn, cũng sẽ không bởi vì chỉ một đêm mà phát điên.

- Nàng vẫn chỉ là một hài tử đáng thương, ngươi vĩnh viễn không biết nàng bị nhốt sẽ gặp phải loại khảo nghiệm ảo tượng gì.

Anh Cửu cười ha ha, ác ý trong mắt càng lúc càng đậm,

- Ta chưa nói với ngươi, nàng không chỉ là bị nhốt, còn phải đối mặt với rất nhiều ảo tượng khủng bố.

Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, nếu thật sự là vậy, Mặc Mặc...

Ảo tượng khủng bố có đôi khi cho dù là một tâm trí người lớn một tâm trí bình thường cũng sẽ bị dọa tới phát điên.

Tuổi của Mặc Mặc vẫn quá nhỏ, nếu thật sự đúng như Anh Cửu này nói... Tim Chu Phàm thắt lại, hắn có một loại xung động thực sự muốn giơ chủy thủ lên mổ bụng đứa trẻ này.

Nhưng hắn vẫn nhịn được, hắn tin chắc phán đoán của mình không thể sai được, người dẫn dắt này sẽ không giết người phụ tá đối với nàng mà nói là rất mới lạ, đây khẳng định là đang lừa hắn.

- Có phải ngươi cho rằng Mặc Mặc là người phụ tá thì ta sẽ không nỡ giết nàng?

Anh Cửu giống như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Chu Phàm, hỏi.

Chu Phàm hơi nhướng mày, hắn quả thật là nghĩ như vậy.

- Trước kia ta quả thật chưa từng thấy người phụ tá, nhưng ngươi vẫn không hiểu ta.

Anh Cửu cầm lấy chủy thủ, nàng dùng chủy thủ nhẹ nhàng đâm xuyên qua tay trái của mình, lại rút ra, chủy thủ đã nhuốm máu.

Mày nàng không nhăn lấy một chút, trên mặt mang theo nụ cười thè đầu lưỡi đỏ rực ra liếm máu trên chủy.

- Ta ngay cả người lên thuyền cũng có thể tùy ý giết, sao lại để ý tới sự vật mới nho nhỏ này?

Tâm Chu Phàm hơi trầm xuống, hắn quả thật có chút sơ sót, từ quan sát trước mắt cho thấy Anh Cửu này chính là một kẻ điên, kẻ điên là không thể dùng tư duy của người bình thường để phỏng đoán.

- Sự ngạo mạn và tự tin của ngươi sẽ hại chết Mặc Mặc.

Anh Cửu đặt chủy thủ lên bàn, nàng phá lên cười, thanh âm chói tai.

Chu Phàm cảm thấy đầu đau nhói, Anh Cửu không thể công kích hắn, là thanh âm này vốn khó nghe.

Trán hắn đã toát mồ hôi, nhìn về phía đứa trẻ.

Chẳng lẽ hắn thật sự sai rồi sao?

Anh Cửu một mực đang cố ý dẫn dắt hắn mổ bụng đứa trẻ, có lẽ là một loại tư duy ngược, không muốn hắn mổ bụng đứa trẻ?

Nhưng vạn nhất là đoán sai, mổ bụng đứa trẻ sẽ thế nào?

Chắc sẽ không thế nào cả, hiện tại hắn đã xác nhận đứa trẻ không phải Mặc Mặc, Khôi Hà Không Gian trừ Hồn Ngư ra, không có sinh linh khác có thể đi vào...

Hắn nghĩ đến đây đột nhiên giật mình, hắn nghĩ tới một sự thực rất đáng sợ.

Nếu thật sự giống như hắn nghĩ, vậy hắn mổ bụng đứa trẻ, sẽ phạm phải rất lớn sai lầm, hắn thậm chí có khả năng sẽ chết!

Hắn lau mồ hôi trên trán, liếc Anh Cửu một cái, sắc mặt biến thành bình tĩnh lại,

- Ta biết vì sao ngươi muốn dẫn dụ ta mổ bụng đứa trẻ này rồi.

- Ồ, đó là vì sao?

Anh Cửu lại cười hỏi.

Chu Phàm đến gần, cúi đầu nhìn mặt đứa trẻ, nói:

- Ngươi nói tiểu hài này không phải Mặc Mặc, điểm này ngươi không thể nói dối, đứa trẻ cũng chỉ có hai loại khả năng.

- Loại thứ nhất, nó chỉ là một ảo tượng.

- Loại thứ hai, nó là tồn tại chân thực.

- Nếu chỉ là ảo tượng, ta mổ bụng nó, vậy sẽ không phát sinh gì, đối với ta mà nói chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi, mà lạc thú ngươi có thể có được sẽ giảm xuống rất lớn.

- Cho nên nó có khả năng rất lớn không phải ảo tượng, vậy nó chính là tồn tại chân thực, nếu nó là tồn tại chân thực, vậy chuyện sẽ trở nên thú vị.

Chu Phàm quay đầu nhìn Anh Cửu, trên mặt Anh Cửu vẫn mang theo nụ cười tà dị, không nói gì.

- Ta không tìm thấy Mặc Mặc, ngươi nói nàng bị ngươi vây khốn, mới đầu ta cũng nghĩ như vậy, nhưng nếu đứa trẻ này là tồn tại chân thực, lại mâu thuẫn với một số quy tắc, cho nên ta bỗng nhiên nghĩ đến một loại khả năng, Mặc Mặc không ở trên thuyền.
Bình Luận (0)
Comment