Chương 2208 - Tên của hài tử
- Ặc, Chu huynh vẫn chưa biết à, tên của hài tử là Lý Mộng Vũ, nhũ danh Mộng Mộng.
Lý Cửu Nguyệt ho khẽ một tiếng nói.
- Họ Lý?
Chu Phàm có chút chua chát nói, hài tử của hắn không ngờ lại họ Lý, đây không phải theo họ của Trùng Nương, Trùng Nương là vì gả cho Lý Cửu Nguyệt mới đổi sang họ Lý, nói cách khác hài tử của hắn cùng họ với Lý Cửu Nguyệt...
- Chu huynh, đây là quyết định của Trùng Nương.
Lý Cửu Nguyệt thấp giọng nói.
- Nhưng ta không đáp ứng.
Chu Phàm cả giận nói.
- Chu huynh, ngươi cũng biết ta không thể giao hợp, hài tử này chẳng khác nào là hương khói duy nhất của Lý gia ta.
Lý Cửu Nguyệt yếu ớt nói:
- Ngươi coi như là thương ta đi.
- Ngươi ngậm miệng.
Chu Phàm tức giận nói:
- Ta không đáp ứng các ngươi, chuyện của hài tử này ta sớm muộn gì cũng sẽ tính sổ với các ngươi, hiện tại chúng ta nói chính sự trước.
- Được, ngươi nói đi.
Lý Cửu Nguyệt vội nói.
- Ngươi coi như bên cạnh ta có người tiên đoán rất lợi hại, chuyện hài tử cũng là hắn nói cho ta biết.
Chu Phàm trầm ngâm một chút nói, chuyện trên thuyền là một chữ cũng không thể nhắc tới, hắn chỉ có thể tìm một cái cớ.
- Hắn còn nói Mộng Mộng có ba thiên phú quyệt nhân, sẽ mất sớm.
Chu Phàm nói đến đây, thanh âm trở nên trầm trọng,
- Nhưng người này đồng thời cũng là một kẻ lừa bịp rất lợi hại, ta cũng không thể chứng thực lời nói của hắn là thật hay giả.
- Ba thiên phú quyệt nhân...
Lý Cửu Nguyệt kinh hô:
- Sao có thể như vậy được? Tuyệt không có khả năng này.
- Lúc ban đầu ta cũng cảm thấy không thể, nhưng ngay cả ta cũng không biết Trùng Nương là song thiên phú quyệt nhân, mà ta cũng có một loại thiên phú quyệt nhân, cho nên Mộng Mộng là có khả năng tồn tại ba thiên phú quyệt nhân.
Chu Phàm trầm giọng nói.
- Chu huynh, chuyện này quá hoang đường.
Lý Cửu Nguyệt nói:
- Ngươi cũng nói người đó miệng đầy dối trá, ta cho rằng hắn đang lừa ngươi, ba thiên phú quyệt nhân trước giờ là chưa từng xuất hiện.
- ngay cả song thiên phú quyệt nhân cũng cực kỳ hiếm thấy, ta...
Lý Cửu Nguyệt tạm dừng một chút nói:
- Ngươi cũng biết, Trùng Nương có song thiên phú quyệt nhân, vốn chính là chuyện rất hiếm thấy, cho dù ngươi và nàng đều có thiên phú quyệt nhân, muốn sinh hài tử có ba thiên phú quyệt nhân, căn bản chính là chuyện không thể, chưa từng nghe nói bao giờ...
- Chưa từng nghe không có nghĩa là sẽ không phát sinh.
Chu Phàm ngắt lời:
- Chỉ cần tồn tại khả năng này, vậy chúng ta cũng không thể lơ là!
- Chu huynh, ngươi nói có lý, Mộng Mộng không thể xảy ra chuyện.
Lý Cửu Nguyệt trịnh trọng nói, trong thanh âm tràn ngập quan tâm đối với hài tử.
Ngươi quan tâm Mộng Mộng như vậy, ngươi là sợ lão Lý gia của mình tuyệt hậu à... Chu Phàm thầm dè bỉu một câu.
- Chu huynh, ngươi cho rằng như thế nào thì tốt?
Lý Cửu Nguyệt hỏi.
- Bên ngươi có biện pháp kiểm tra ra Mộng Mộng có phải có ba thiên phú quyệt nhân không?
Chu Phàm hỏi.
- Cái này sợ rằng rất khó.
Lý Cửu Nguyệt do dự một chút nói:
- Cho dù kế thừa thiên phú quyệt nhân, nhưng thiên phú này là giấu ở trong huyết mạch, chỉ có đến độ tuổi nhất định mới động giác tỉnh hoặc là thông qua biện pháp nào đó để kích hoạt nó.
- Ta chưa từng nghe qua có biện pháp nào có thể kiểm tra ra thiên phú quyệt nhân trước, ngay cả những thế gia quyệt nhân đó cũng không biết tiểu hài mình sinh ra ai kế thừa thiên phú quyệt nhân, chỉ có thể chậm rãi quan sát.
Chu Phàm cũng nghe qua việc này, hắn cũng không xác nhận có biện pháp có thể tra ra một người có kế thừa thiên phú quyệt nhân hay không, nhưng hắn nghĩ đến Anh Cửu có thể biết, vậy chắc là có biện pháp.
- Bên ngươi xem có thể tìm được biện pháp không, ta cũng nghĩ biện pháp.
Chu Phàm nghĩ một chút rồi nói.
- Được, Chu huynh, ngươi yên tâm, ta giờ nghĩ biện pháp, nhất định phải tra rõ ràng việc này.
Lý Cửu Nguyệt nói:
- Chu huynh, nếu không có gì.
- Đợi đã, ta vẫn còn có chuyện muốn nói.
Chu Phàm gọi Lý Cửu Nguyệt lại.
- Gì vậy?
- Vì Mộng Mộng, ta cần phương pháp liên hệ với ngươi, ngọc phù hình chữ nhật này có phải có thể tùy thời liên hệ với ngươi không? Ta có thể cầm đi không?
Chu Phàm hỏi.
- Chu huynh là định tới Hắc Thủy Đô Hộ Phủ à?
Lý Cửu Nguyệt hỏi.
- Ngươi cũng biết à?
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Ta đương nhiên biết, ta rất quan tâm tới Chu huynh.
Lý Cửu Nguyệt khẽ cười nói.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật, điều lệnh đã sớm gửi xuống, chỉ cần Lý Cửu Nguyệt có lòng muốn nghe được cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
- Nhưng... Chu huynh, ta nghe nói có người nhằm vào ngươi, ngươi mới bị điều tới Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, ta cho rằng Chu huynh sẽ từ bỏ, không ngờ Chu huynh vẫn muốn đi, thế có phải quá mạo hiểm không?
Lý Cửu Nguyệt quan tâm nói.
Trong lòng Chu Phàm ấm áp, cho dù Lý Cửu Nguyệt và Trùng Nương đều lừa hắn, nhưng vẫn quan tâm tới hắn, hắn xụ mặt nói:
- Cái này không cần ngươi lo, ta đã sớm nghĩ ra biện pháp rồi.