Chương 2305 - Phần thưởng kèm theo
- Xem ra ngươi vẫn đang do dự.
Anh Cửu bỗng nhiên cười nói:
- Ta còn có thể cho ngươi thêm một phần thưởng.
- Phần thưởng gì?
Chu Phàm nhíu mày hỏi.
- Ta đáp ứng ngươi, nếu ngươi ăn trái cây này vào mà không chết, vậy ta có thể miễn phí tặng ngươi Vương Chi Ngụy Tưởng.
Anh Cửu nói.
- Ngươi hoàn toàn là hoa trong gương trăng trong nước.
Khóe miệng Chu Phàm giật giật nói:
- Có người ăn trái cây này vào mà không chết sao?
- Đương nhiên là có.
Anh Cửu thản nhiên cười nói.
Chu Phàm lại ngây ra, hắn cảm thấy đầu mình sắp nổ tung rồi, lúc trước hắn một mực cho rằng ăn trái cây này vào sẽ chết, nhưng Anh Cửu nói có người ăn trái cây này vào lại không chết, nếu là như vậy, vì sao trái cây này vẫn còn?
- Là ai?
Tâm niệm Chu Phàm xoay chuyển rất nhanh, lập tức hỏi, vốn Anh Cửu nói sẽ không lộ ra bất kỳ tin tức nào cho hắn, nhưng hiện tại nguyện ý nói, hắn đương nhiên muốn hỏi nhiều hơn một chút, tin tức càng nhiều, đối với hắn lại càng có lợi.
- Còn có thể là ai nữa, đương nhiên là ta rồi.
Trên mặt Anh Cửu hiện lên nụ cười quỷ dị,
- Ngươi cho rằng người điên cuồng tính cách điên cuồng như ta, sau khi có được một trái cây cổ quái như vậy lại cam tâm không làm gì, chỉ cầm nó để nghiên cứu à?
Chu Phàm giật mình, thế mới đúng, tính cách của Anh Cửu này điên cuồng, nàng khẳng định sẽ thử ăn trái cây này vào,
- Ngươi đã ăn vào, vì sao trái cây này vẫn còn ở đây?
- Bởi vì ta nhổ nó ra.
Anh Cửu cười ha ha nói.
Nhổ nó ra?
Chu Phàm hơi ngẩn ra nói:
- Nếu ta có thể nhổ nó ra, vậy chắc không tính là vi phạm yêu cầu của ngươi, đúng không?
- Đúng.
Anh Cửu cười nói:
- Ta chỉ yêu cầu ngươi ăn nó, nếu ngươi có thể nhổ nó ra, vậy cũng là ngươi lợi hại.
Nói như vậy, muốn nhổ ra không phải chuyện dễ dàng... Chu Phàm thầm nghĩ, hắn hỏi:
- Trừ ngươi ra, còn có người khác từng ăn trái cây này vào mà không chết không?
- Theo ta biết, chắc là không.
Anh Cửu duỗi tay, nàng bắt lấy một dòng sương mù, sương mù biến ảo thành một chén chất lỏng bảy màu, nàng hé môi hồng, uống vào, thở ra một hơi.
Anh Cửu nói không, vậy chắc là không rồi... Tâm tình Chu Phàm lại trở nên trầm trọng, hiển nhiên muốn nhổ ra chắc là rất khó.
- Vậy vì sao ngươi muốn nhổ ra?
Chu Phàm tò mò hỏi.
Chỉ là Chỉ Anh Cửu không trả lời câu hỏi này của hắn.
Lúc này, sắc mặt Chu Phàm vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng hắn lại giống như nổi lên sóng to gió lớn, thuyền truyền đến một đạo ý niệm.
- Ăn trái cây đó, ngươi sẽ không chết.
Ý niệm của thuyền nói như vậy.
Ăn trái cây đó, ngươi sẽ không chết... Chu Phàm tận lực khống chế biểu cảm trên mặt mình, hắn xoay người lại, đối mặt với sông xám trong như gương, giả bộ dường như vẫn đang do dự không quyết.
Chỉ cần Anh Cửu không phải con sâu trong bụng hắn, vậy không thể biết được suy nghĩ trong lòng hắn.
Hắn đang suy nghĩ ý tứ trong lời nói của thuyền, thuyền nói hắn ăn trái cây sẽ không chết, nhưng sẽ có biến hóa gì, thuyền lại không nói, vì sao, không nói?
Chẳng lẽ biến hóa này rất xấu sao...
Có điều thuyền chưa từng hại hắn, nói sẽ không chết chắc là sẽ không chết, ít nhất hiện tại sẽ không.
Hắn cố nén xung động muốn cúi đầu nhìn giáp bản mà hỏi, đừng nói Anh Cửu đang nhìn chằm chằm, cho dù Anh Cửu không nhìn, hắn hỏi thuyền có khả năng rất lớn là sẽ không đáp lại hắn.
Nếu thuyền muốn nói, vậy đã sớm nói rồi, nói cách khác thuyền sẽ không đáp lại hắn.
Hắn cân nhắc ý tứ trong lời nói của thuyền một phen, lại nhìn về phía hài tử trong lòng, hắn nhanh chóng hạ quyết định, có thể cược một lần.
Chu Phàm xoay người nhìn về phía Anh Cửu.
Anh Cửu vẫn cầm chén dạ quang, nàng hơi nhướng mày nói:
- Xem ra ngươi đã có quyết định.
- Ta không tin ngươi, cho nên ta muốn nhắc lại một lần nữa nội dung giao dịch với ngươi, không có vấn đề gì chứ?
Chu Phàm hỏi.
- Cái này đương nhiên không có vấn đề.
Anh Cửu khẽ gật đầu nói.
- Ta đáp ứng ăn trái cây này vào, ngươi dùng phương pháp vật chứa ngươi tự nghĩ ra, giải quyết vấn đề ba thiên phú quyệt nhân của Mộng Mộng một cách hoàn mỹ...
Chu Phàm nghiêm cẩn nói, nói tới cuối cùng hắn tạm dừng một chút, dường như suy nghĩ xem còn thiếu sót gì không,
- À, đúng rồi, ngươi còn đáp ứng nếu ta ăn vào mà không chết, sẽ tặng phù chủng Vương Chi Ngụy Tưởng cho ta... Ừ, đại khái chính là như vậy, nói như vậy không có vấn đề gì chứ?
Anh Cửu hơi nghiêng đầu nói:
- Đúng vậy lúc trước ta chính là đã đáp ứng ngươi nhau, ngươi có đáp ứng giao dịch này không?
Chu Phàm trầm mặc một chút nói:
- Ta đáp ứng.
Thế là giao dịch xem như đã thành lập.
Thấy giao dịch đã thành lập, trên mặt Anh Cửu hiện lên nụ cười quỷ dị,
- Giao dịch đã thành lập, vậy có một số chuyện có thể nói thêm, ngươi đáp ứng ăn trái cây này vào, có phải là thuyền lén lút hứa gì với ngươi? Ví dụ như nó nói ngươi ăn trái cây vào sẽ không chết không?