Chương 2350 - Chu đại nhân đầy mỡ
Hắn đã là Đan Kiếp Cảnh, thế này không khỏi quá đơn giản, đơn giản đến khiến hắn sinh ra một loại cảm giác hư ảo, Đan Kiếp Cảnh là dễ như vậy sao?
Ta quả nhiên là thiên tài.
Ta quả nhiên là thiên tài... Trong lòng Chu Phàm nghĩ như vậy chỉ là tự trêu mình, rất nhanh hắn điều chỉnh lại tâm tình, trước tiên để lại Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý vào trong hộp vàng sẫm, để tránh theo thời gian trôi qua, lại phát sinh chuyện trong minh minh tự có thiên ý.
Nếu là như vậy thì quá lãng phí, trong lòng hắn không thể không cảm thán, tác dụng của khí cụ này nhìn thì không rõ, nhưng bất kể là hắn hay là Anh Cửu, đều không ngờ thì ra còn có cách dùng xảo diệu như vậy.
Nếu không có sự hỗ trợ của Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý, hắn không thể thuận lợi bước vào Đan Kiếp Cảnh như vậy.
Tiến vào Đan Kiếp Cảnh, trong phù chủng dẫn vào kiếp lực, kiếp lực cũng đang thối luyện thân thể hắn, đồng thời khiến cho chân nguyên cũng có tăng trưởng lớn hơn.
Cảnh giới này cũng giống như Phù Chủng Cảnh, vẫn tiếp tục sử dụng công pháp Kim Thân Cảnh.
Dẫn vào kiếp lực không phải mỗi ngày đều có thể tiến hành, mà là phải cách một đoạn thời gian rất dài, cho tới khi phù chủng đã thích ứng với biến hóa của kiếp lực, mới có thể tiếp tục dẫn vào kiếp lực, nếu thời cơ chưa đến, cường hành dẫn vào, vậy có thể sẽ hủy phù chủng thậm chí là hại chết bản thân tu sĩ.
Chu Phàm cân nhắc những việc này, đứng lên, Tiểu Muội chở Tiểu Quyển và Mặc Mặc đi vào trong rừng cây, trên nở nụ cười nhìn.
Hắn tiến vào Đan Kiếp Cảnh sơ kỳ, cho dù là gặp phải tu sĩ Kim Đan Cảnh cũng không phải quá sợ, nói không chừng còn có thể giết được đối phương, tử địch Chu gia chắc không ngờ hắn đã có thực lực có thể chống lại Kim Đan Cảnh.
Về phần tu sĩ trên Kim Đan Cảnh.
Hắn có chút hoài nghi, đối phương có thể phái ra loại cao thủ cấp độ này tới giết hắn không, đối phương không dám quang minh chính đại mà đến, loại cao thủ cấp độ này ở Đại Ngụy là rất ít có hạng người bừa bãi vô danh, có động tĩnh gì, đều sẽ bị người ta chú ý.
Đương nhiên không loại trừ phái tới tu sĩ Kim Đan Cảnh, nhưng mang theo sát khí cực kỳ lợi hại để đối phó hắn, đó cũng không phải chuyện không thể, như vậy phải cẩn thận.
Hắn có chút kỳ quái là, từ sau lần ám sát trước, đã qua một đoạn thời gian không ngắn, lại không có bất kỳ động tĩnh gì, tử địch Chu gia này khẳng định sẽ không từ bỏ giết chết dư nghiệt Chu gia là hắn, nhưng vì sao lại kéo dài lâu như vậy?
Chu Phàm nghĩ không ra, hắn cũng lười chẳng muốn nghĩ nữa, đối phương tới càng muộn càng tốt, như vậy hắn sẽ có nhiều thời gian hơn để đề thăng bản thân, chờ hắn thực sự trưởng thành, hắn sẽ nghĩ cách giết tới cửa, làm thịt những người này.
- Chúc mừng chủ nhân tiến vào cảnh giới mới, chúng ta nên ăn mừng, làm một bữa tiệc chân vịt long trọng đi.
Tiểu Quyển hưng phấn nói.
- Không làm.
- Con quỷ keo kiệt ngươi.
- Ngươi dám nói chủ nhân của mình keo kiệt, trừ ngươi năm cái chân vịt.
- Đừng mà...
Tiểu Quyển phát ra tiếng hét cực kỳ thê thảm.
Sau khi trở lại Hắc Thủy Thành, Chu Phàm chủ yếu bận rộn khiến phù chủng của bản thân thích ứng với kiếp lực, thỉnh thoảng mới quan tâm tới chuyện khác, như giám sát băng phong bạo cùng với xử lý một số quái quyệt tấn công khu vực của Hắc Thủy Đô Hộ Phủ.
Mỗi ngày sau khi xử lý xong những chính sự này, mọi người chưa tản đi làm việc, mà là uống trà nói chuyện phiếm trong phòng nghị sự.
Hắc Thủy Đại Đô Hộ Chu Phàm này đối với thuộc hạ, chưa bao giờ bày ra kiểu cách nhà quan, hắn rất ghét cái trò quan liêu đó, vả lại trong phòng nghị sự trừ mấy tham mưu bọn Tiền Phi Phi ra, đều là bạn học của hắn, muốn quan cách cũng không được.
Trong những ngày này Hắc Thủy Đô Hộ Phủ cũng coi như thái bình, mọi người sống rất thoải mái.
- Hậu lão huynh vẫn chưa đến, liệu hắn có xảy ra chuyện gì không?
Nói chuyện phiếm vài câu, trên mặt Đỗ Nê lộ ra một tia lo lắng nói.
Bọn họ đã đến Hắc Thủy Thành được vài tháng rồi, Hậu Thập Tam Kiếm lại vẫn lề mề không xuất hiện, Đỗ Nê không thể không lo lắng cho vị bạn học này, Tiêu Tức Phù cũng bởi vì cự ly quá xa mà không liên hệ được.
- Ta cảm thấy sẽ không gặp chuyện không may gì đâu, thực lực của hắn vốn mạnh, chỉ cần không giống như chúng ta lúc trước gặp phải quái quyệt cổ quái đó, vẫn không chết được.
Trương Lý Tiểu Hồ bình tĩnh nói:
- Ta cũng cảm thấy là hắn tính lười phát tác, đi hai bước ngủ một giấc, chắc sau đầu xuân là tới.
- Nếu đầu xuân vẫn không liên hệ được, vậy chúng ta cứ chuẩn bị tâm lý hắn đã chết rồi.
Mọi người hơi gật đầu, rất đồng ý với cách nói của Trương Lý Tiểu Hồ, nếu là người khác lúc này vẫn chưa đến, vậy nên lo lắng, nhưng Hậu Thập Tam Kiếm này chỉ có luyện kiếm là chăm chỉ, chuyện còn lại đều lười, vậy đúng là khó nói.