Chương 2351 - Chu đại nhân đầy mỡ (2)
- Các ngươi làm chứng cho ta, mấy tháng này hắn đều đi đường, vậy bổng lộc mấy tháng này ta không phát.
Chu Phàm cười nói.
Mọi người đều cười ha ha.
Khi nói chuyện phiếm Hùng Phi Tú một mực nhìn chằm chằm Chu Phàm, điều này khiến Chu Phàm có chút kỳ quái sờ sờ mặt mình,
- Trên mặt ta có gì à?
- Không.
Hùng Phi Tú đỡ cằm, trầm ngâm một chút nói:
- Nhưng ta cảm thấy có chút kỳ quái.
- Kỳ quái gì?
Dạ Lai Thiên Hương tò mò hỏi.
- Là ta đẹp trai ra à?
Chu Phàm cười nói.
- Sao có thể như vậy được?
Hùng Phi Tú khinh bỉ nói, sau đó hai mắt nàng rất nhanh lại sáng lên, lớn tiếng nói:
- Ta nghĩ ra kỳ quái ở đâu rồi, Chu Phàm, ngươi béo lên, cả mặt đều đầy mỡ.
Ta béo lên, mặt đầy mỡ... Khóe miệng Chu Phàm giật giật, cảm thấy tiểu thí hài Hùng Phi Tú này thật sự quá đáng giận, chẳng lẽ lại nói sức ăn của hắn tăng lên, mỗi ngày đều phải ăn rất nhiều, mới không cảm thấy đói khát, sao có thể không béo?
Mọi người trong phòng nghị sự nhìn chằm chằm Chu Phàm, bọn họ và Chu Phàm thường xuyên gặp mặt, cũng không phát hiện, hiện tại Hùng Phi Tú nói như vậy, bọn họ mới có phản ứng.
- Đúng là béo ra thật.
Đỗ Nê ồ một tiếng nói:
- Gần đây đầu bếp trong phủ nói ngươi mỗi ngày đều ăn thêm bữa, ngươi thật sự đói như vậy à?
- Gần đây không có việc gì, hắn chắc là béo hạnh phúc.
Trương Lý Tiểu Hồ nói.
- Ta cảm thấy Chu đại ca như vậy cũng tốt.
Dạ Lai Thiên Hương nói ra lời an ủi nghĩ một đằng nói một nẻo.
- Thế à? Ta cảm thấy gầy một chút vẫn tốt hơn.
Sầu Hầu dùng cái tay còn lại của mình gãi gãi đầu.
- Trẻ tuổi như vậy đã béo, nữ nhân đều ghét kẻ béo mà? Béo một cái là hủy tất cả, chắc là không tìm được nữ nhân nào nguyện ý gả cho hắn, nói không chừng còn phải sống cô độc cả đời, ngay cả hài tử cũng không có.
Hùng Phi Tú vui sướng khi người khác gặp họa nói.
Chu Phàm lườm Hùng Phi Tú một cái, ngươi câm miệng cho ta, ta đã có ba nữ nhi, hoàn toàn không cần lo lắng về vấn đề này.
- Chu đại ca, ngươi đừng tức giận, chúng ta cũng là lo lắng cho ngươi.
Dạ Lai Thiên Hương không cho Hùng Phi Tú nói nữa, nàng hỏi:
- Chu đại ca, thân thể của ngươi không có vấn đề gì chứ?
Một người vô cớ béo lên, đương nhiên sẽ khiến bọn họ cảm thấy lo lắng.
Chu Phàm nhìn người trong phòng một vòng, hắn nghĩ một chút rồi cười nói:
- Không phải vấn đề lớn, chỉ là gần đây ta tu luyện một môn bí thuật, khiến cho sức ăn tăng mạnh, thân thể béo lên, nhưng đây không phải vấn đề lớn, chờ ta tu luyện xong môn bí thuật này, thân thể tất nhiên sẽ gầy đi.
Thì ra là như vậy, lúc này mọi người mới yên tâm, nếu Đại Đô Hộ Chu Phàm này xảy ra chuyện gì, bọn họ chính là rắn mất đầu.
Kỳ thật đây là một môn bí thuật mang tam thai... Chu Phàm lại yên lặng bổ sung thêm một câu ở trong lòng.
Chu Phàm chỉ có thể dùng bí thuật làm cớ, hồ lộng bọn Đỗ Nê.
Hắn không thể nói với bọn họ mình đang mang thai được, nói như vậy quá khiếp người, hắn cũng không chịu nổi xấu hổ như vậy, hắn sẽ bị cười chết.
Vả lại hắn không cho rằng đây là mang thai, chỉ là trong bụng mình có thêm ba cái nhọt, chờ thời gian vừa đến, lấy chúng ra là được.
Đây tuyệt không phải mang thai, hắn lại thầm nói trong lòng.
Rất nhanh mọi người tản ra làm việc, Chu Phàm trở về phòng mình, hắn cởi bỏ y bào, cúi đầu nhìn, bụng đã hơi nhô lên, giống như bụng béo của một người trung niên mập ra vậy.
Hiện tại hắn đi đường cũng phải hơi hóp bụng lại một chút, mới có thể giấu được.
- Chủ nhân, bụng ngươi to quá, giống như nữ nhân đang mang thai vậy.
Tiểu Quyển tò mò nhìn một cái, nàng cũng không biết chuyện trong bụng Chu Phàm có thêm ba sinh mạng nhỏ.
Nếu Tiểu Quyển biết, chắc có thể cười tới mười ngày mười đêm.
- Chê bai chủ nhân, trừ ngươi một trăm cái chân vịt.
Chu Phàm xoa bụng, nói.
Tiểu Quyển lập tức khóc trời kêu đất, nhưng Chu Phàm không để ý đến Tiểu Quyển, hắn đang phiền não, cứ tiếp tục to ra như vậy, thực sự là không che giấu được.
Có điều rất nhanh hắn đã nghĩ ra biện pháp, dùng tay quệt qua bụng, nầm bụng lập tức rụt về, biến lại bộ dạng lúc trước.
Tiểu Quyển ồ một tiếng, sao nầm bụng đã không còn rồi? Nàng nhảy lên, vươn tay ra sờ phía trước, phát hiện nầm bụng vẫn còn, chỉ là bị chủ nhân dùng thuật pháp che giấu đi mà thôi.
Chu Phàm sầm mặt nhìn Tiểu Quyển phi lễ với nầm bụng của mình, thấy Tiểu Quyển còn chưa rụt tay về, hắn không nhịn được đập bay Tiểu Quyển.
Tiểu Quyển ái một tiếng, bị vỗ đập vào tường, trình ra hình chữ 'Đại' thuận theo vách tường tuột xuống.
Tiểu Muội và Mặc Mặc đi tới, Tiểu Muội sủa khẽ một tiếng, còn dùng chân chó lật Tiểu Quyển lên, tròng mắt Tiểu Quyển trợn ngược,
- Ta bị thương rồi, đáng thương quá, chủ nhân có thể trả lại một trăm cái chân vịt cho ta không?