Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1700 - Chương 2386 - Dự Phòng

Chương 2386 - Dự phòng
Chương 2386 - Dự phòng

Trên mặt Hoa Phi Hoa lộ ra vẻ oán độc, bởi vì lời này nói không sai, nếu không phải Chu Phàm dẫn Vân Yên Chủ tới Băng Cực Châu, sao hắn lại mất đi vị trí Đạo Chủ? Hắn hận nhất chính là thư viện và Chu Phàm.

- Các ngươi nói lời này là muốn làm gì?

Hoa Phi Hoa cười lạnh nói:

- Muốn ta làm đao của các ngươi à, các ngươi dùng được không?

Không dám nghĩ như vậy.

Nam tử trung niên vội nói:

- Chỉ là đại nhân, chúng ta muốn Chu Phàm chết, chẳng lẽ đại nhân lại không muốn sao? Chỉ cần đại nhân nguyện ý...

Hắn nhẹ giọng nói khẽ.

Sắc mặt Hoa Phi Hoa bình tĩnh lắng nghe.

- Đại nhân, chắc cũng biết bên chúng ta đã nói là làm, sau khi sự thành, nhất định sẽ dâng lên đủ thù lao, đương nhiên nếu đại nhân có yêu cầu gì , cũng có thể nói ra.

Nam tử trung niên cúi đầu, vẻ mặt cung kính nói.

- Ta rất hài lòng với thù lao này, có điều còn có một yêu cầu nho nhỏ.

Hoa Phi Hoa nói.

- Đại nhân cứ nói.

- Ngươi mỏ nhọn răng sắc, hết lần này tới lần khác thuyết phục ta, nhưng ta rất không thích người như ngươi, ta hi vọng ngươi tự kết thúc bản thân.

Hoa Phi Hoa chậm rãi nói.

Nam tử trung niên không nói nữa, hắn trầm mặc một chút rồi vỗ tay, một người khác tiến vào trong phòng, nam tử trung niên rút chủy thủ, không chút do dự đâm chủy thủ vào tim mình, rất nhanh liền chết đi.

Cho dù là nhân vật như Hoa Phi Hoa, cũng vì sự quyết tuyệt của nam tử trung niên mà khóe mắt giật giật.

Vì sao lại chuẩn bị một người khác đợi ở ngoài sảnh, đây vốn chính là chuẩn bị cho Hoa Phi Hoa sẽ nổi giận giết một người.

Người đó chắp tay bình tĩnh nói với Hoa Phi Hoa:

- Sau này do ta liên hệ với đại nhân.

...

Chu Phàm nhận được tin đại tiên sinh thư viện gửi cho hắn, trước khi nhận được thư, hắn đã biết Hoa Phi Hoa bị cách chức Hàn Bắc Đạo Chủ.

Sau khi xác nhận tin tức không có sai sót, hắn lập tức suy tư biến hóa mà chuyện này sẽ mang tới cho hắn và Hắc Thủy Đô Hộ Phủ.

Nhưng hắn chưa suy nghĩ được một cách, lại nhận được thứ của đại tiên sinh thư viện, hắn dứt khoát đọc thư này trước, rồi mới nghĩ chuyện khác.

Nội dung trên thư có chút nằm ngoài dự liệu của hắn.

Trên thư nói Vân Yên Chủ rất khó giải quyết, ngay cả quan gia cũng thúc thủ vô sách, còn nói lão sư cũng nói quái quyệt này khó giải quyết, bên Kính Cung phát ra mật lệnh, ai có thể giải quyết Vân Yên Chủ chính là Hàn Bắc Đạo Chủ tân nhiệm, đại tiên sinh nói hắn đã phù hợp với tư cách trở thành Đạo Chủ, bảo hắn mau chóng nghĩ biện pháp, giải quyết Vân Yên Chủ...

Sau khi Chu Phàm xem xong thư, sắc mặt của hắn trở nên quái dị, quái quyệt không thể biết cấp quan gia cũng không giải quyết được, lại bảo hắn nghĩ biện pháp giải quyết?

Mật lệnh của Kính Cung, cũng chỉ là thử thời vận, điều này hắn có thể lý giải được.

Nhưng đại tiên sinh liệu có phải là tin tưởng vào hắn không?

Nếu hắn có biện pháp giải quyết, sẽ không bị Vân Yên Chủ đuổi giết cho phải chật vật chạy trốn rồi... Chu Phàm yên lặng oán thầm một câu, có lẽ đại tiên sinh chỉ là gửi thư cho tất cả tu sĩ có tư cách trở thành Đạo Chủ của thư viện, loại chuyện này không cần quá để ý.

Trên thư còn nói để tránh sau chuyện khó nói, nếu ai có biện pháp, có thể ngay lập tức báo lên, về sau Vân Yên Chủ bị giết chết hoặc đuổi đi, đều xem như là công của tu sĩ đó, đương nhiên, nếu Vân Yên Chủ là tự động rời khỏi, người dám giả mạo nhận công lao, cũng sẽ phải chịu trừng phạt cực nghiêm.

Tóm lại không sợ người khác đoạt công lao của đối phương, quan gia ở phương diện này vẫn có quy định chi tiết.

Chu Phàm gãi gãi đầu, hắn không hi vọng xa vời, hắn ngay cả gan tới gần Vân Yên Chủ cũng không có, hắn cũng không có lòng tin mình có thể đào thoát từ trên tay Vân Yên Chủ lần thứ hai, Vân Yên Chủ này đuổi giết tu sĩ khác, đều không quyết liệt như vậy, nếu không sợ rằng bọn Hoa Phi Hoa cũng khó có thể thoát được.

Về phần tu sĩ khác, có thể nghĩ ra biện pháp hữu hiệu hay không, Chu Phàm cũng cảm thấy rất xa vời, không ai hiểu về quái quyệt này hơn hắn, Anh Cửu cũng nói không có biện pháp đơn giản.

Tâm tình Chu Phàm có chút trầm trọng, trên thư đề cập, hiện tại không có cách nào, chỉ có thể để mặc Vân Yên Chủ ăn thịt người, đợi nó ăn no rời đi hoặc là cho đến khi có biện pháp mới thôi.

Ăn no rời đi... Hắn rùng mình, hắn vẫn là lần đầu tiên ý thức được quan gia thì ra cũng có lúc bất lực, nếu thực sự kéo dài như vậy, phải chết bao nhiêu người thì chuyện mới có thể kết thúc.

Hiện tại biện pháp của quan gia chính là chính sách đà điểu, không phái võ giả đi nữa, những người còn lại tận lực di dời ra bên ngoài, có thể đào tẩu hay không, vậy phải xem vận khí.

Cho dù là Anh Cửu cũng không dám xác nhận, khẩu vị của Vân Yên Chủ có bao lớn, quan gia khẳng định cũng nghĩ tới khả năng Vân Yên Chủ không rời đi, chỉ là việc này trên thư không nhắc tới, Chu Phàm cũng không biết đến lúc đó Vân Yên Chủ không đi, quan gia sẽ làm thế nào, hoặc là nói căn bản không có cách nào.
Bình Luận (0)
Comment