Chương 2387 - Dự phòng (2)
Chu Phàm suy nghĩ một lúc, hắn buông xuống chuyện Vân Yên Chủ, mà là sắc mặt ngưng trọng nhớ tới một vấn đề khác đối với hắn mà nói cũng là lửa sém lông mày.
Hoa Phi Hoa bị mất chức!
Đối với hắn mà nói, Hoa Phi Hoa bị mất chức, nên là một chuyện tốt, dẫu sao về sau Hàn Bắc Đạo Chủ Phủ sẽ không nhằm vào hắn nữa, nhưng trong đây cũng có thể tồn tại phiêu lưu cực lớn.
Hắn sợ là Hoa Phi Hoa đánh mất vị trí Đạo Chủ này rồi, sẽ không cố kỵ như trước kia nữa, mà là trực tiếp đối phó hắn!
Đây không phải chuyện không có khả năng, lúc trước hắn không rõ vì sao Hoa Phi Hoa muốn đối phó hắn, nhưng hiện tại Hoa Phi Hoa tuyệt đối là hận hắn tới thấu xương.
Hoa Phi Hoa từ Thiên Nam Đạo bị điều đến Hàn Bắc Đạo là có liên quan tới hắn.
Nghe nói Hoa Phi Hoa còn thượng tấu hoài nghi là hắn dẫn Vân Yên Chủ tới Băng Cực Châu, vậy Hoa Phi Hoa mất vị trí này, khẳng định cũng sẽ tính nợ lên đầu hắn.
Một tu sĩ cường đại đã không còn cố kỵ, là chuyện đáng sợ cỡ nào?
Hắn hơi nhướng mày, hắn không thể không chuẩn bị Hoa Phi Hoa sẽ tới.
Hắn trốn trong Hắc Thủy Thành, nắm giữ đại trận, cho dù Hoa Phi Hoa cũng không dám tiến vào Hắc Thủy Thành ám sát hắn.
Nhưng hắn không thể một mực trốn trong Hắc Thủy Thành, hắn có lúc phải ra ngoài lặng lẽ liệp sát quái quyệt, có lúc phải ra ngoài bố trí trận pháp hấp thu Quỷ Mộng Kiếp Lực tiến hành tu luyện.
Hơn nữa hắn trốn trong Hắc Thủy Thành, Hoa Phi Hoa canh giữ ở ngoài thành, vạn nhất giết võ giả trong phủ ra vào làm việc hoặc là dùng thủ đoạn dơ bẩn khác, đều có thể bức hắn ra ngoài, hắn không phải là lẻ loi một mình.
Hoa Phi Hoa này tâm ngoan thủ lạt, trước kia có thể vì oán thù riêng, nhìn Vân Yên Chủ càn quét Hắc Thủy Đô Hộ Phủ mà mặc kệ không bận tâm, hiện tại vì oán thù riêng, hạ độc thủ cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Chu Phàm càng nghĩ càng cảm thấy trốn trong Hắc Thủy Thành không phải là biện pháp, nhưng hắn vừa nghĩ tới thực lực của Hoa Phi Hoa, khóe mắt lại giật giật.
Bởi vì cho dù hắn tiến vào Đan Kiếp Cảnh, có rất nhiều át chủ bài, cũng không thể là đối thủ của Hoa Phi Hoa, hắn từng viết thư hỏi đại tiên sinh về tu vi thực lực cùng thủ đoạn của Hoa Phi Hoa.
Đại tiên sinh hồi âm dặn dò Chu Phàm, ngàn vạn lần đừng động thủ với Hoa Phi Hoa, Hoa Phi Hoa khẳng định không phải Kim Đan Cảnh, mà là đã tiến vào Bất Tử Cảnh, thậm chí có thể là Linh Niệm Cảnh.
Cảnh giới là một chuyện, Hoa Phi Hoa có thể trở thành Đạo Chủ, hắn ở trong cùng cảnh giới, cũng tuyệt đối là tồn tại có tiếng, cho dù là cùng cảnh giới cùng cảnh giới, cũng không thể là đối thủ của loại tu sĩ như Hoa Phi Hoa.
Một tu sĩ làm Đạo Chủ nhiều năm, khí cụ, thuật pháp, võ kỹ cường đại hắn có là tu sĩ tầm thường khó có thể tưởng tượng.
Đại tiên sinh tính tình thật thà, không hề dùng ngôn ngữ phóng đại, Chu Phàm cảm thấy hiện tại nếu mình thực sự đụng phải Hoa Phi Hoa, cũng chỉ có lựa chọn chạy trốn, hắn dựa vào thủ đoạn của mình, muốn chạy trốn chắc không khó, nhưng muốn giết tu sĩ như Hoa Phi Hoa, tuyệt đối là không thể.
Muốn giết Hoa Phi Hoa cũng không phải là không thể.
Chu Phàm hơi nhướng mày, rất nhanh liền phủ định suy nghĩ lúc trước, nếu hắn dùng Hồng Vận Thủy Trích cộng thêm Pháp Tắc Chuyển Luân, có xác suất nhất định có thể giết chết Hoa Phi Hoa, nhưng sau dược hiệu của Hồng Vận Thủy Trích, hắn sẽ rất xui xẻo, loại tác dụng phụ này thật sự quá mạnh, loại biện pháp này chỉ có thể coi là bị tuyển (lựa chọn phòng bị).
Hắn phải nghĩ ra một biện pháp vừa có thể giết chết Hoa Phi Hoa, tác dụng phụ lại không tính là lớn.
Hắn tịnh tư trong nhà một lúc, trong lòng đã có chủ ý.
Mười ngày sau, hắn tìm tới bọn Đỗ Nê, dặn dò vài câu, sau đó rời khỏi Hắc Thủy Thành.
Vừa ra khỏi Hắc Thủy Thành, hắn mang theo Tiểu Muội đi không nhanh không chậm, dần dần rời xa Hắc Thủy Thành, mới chậm rãi dừng chân.
Chu Phàm nhìn đất tuyết trắng xoá chung quanh một vòng, không nhìn thấy bất kỳ bóng người nào, xa xa chỉ nhìn thấy hai con thỏ tuyết lóe lên rồi biến mất, mặt hắn lộ vẻ trào phúng, lớn tiếng nói:
- Hoa Phi Hoa, đã tới rồi, ngươi còn muốn chờ tới khi nào mới dám ra?
Hoa Phi Hoa sớm đã giao lại đại ấn Hàn Bắc Đạo Chủ, rời khỏi Hàn Bắc Đạo Thành.
Nếu muốn giết hắn, tính thời gian cũng đã đến Hắc Thủy Thành.
Xa xa, Hoa Phi Hoa chậm rãi cất bước đi tới, hắn đầu đội mũ ngọc bích, bên hông thắt lệnh bài từ ba chất liệu vàng bạc ngọc, trên lệnh bài khắc phù văn khác nhau.
Ánh mắt hắn bình tĩnh nhìn Chu Phàm.
Chu Phàm cũng trầm mặc nhìn Hoa Phi Hoa, nói đến châm chọc, đây vẫn là lần đầu hắn nhìn thấy một trong Thất Đại Đạo Chủ trước kia này.
Hoa Phi Hoa hờ hững nói:
- Ngươi dựa vào gì mà kiêu ngạo như vậy?