Chương 2392 - Mộng mới
Hắn không tìm ra được thứ đáng giá gì, hắn đánh một quyền lên đất tuyết, đánh ra một cái hố nhỏ, ném thi thể không đầu vào trong hố tuyết, lại lấy ra mấy đạo phù lục, dán lên trên thi thể, ngăn cách thuật pháp truy tung, mới vỗ vỗ tay, lấp hố tuyết lại.
Đây vốn là thân thể của tu sĩ đã qua Kim Thân Cảnh, tiến vào Bất Tử Cảnh, cho dù nhân hồn của hắn đã tan, chân nguyên xói mòn, muốn hủy diệt thân thể của hắn cũng có chút lao lực, còn không bằng trực tiếp chôn đi.
Đương nhiên thân thể như vậy nếu bảo tồn hoàn chỉnh, khẳng định rất được các Quỷ Tu hoan nghênh, có thể luyện chế thành luyện thi cực phẩm.
Nhưng đừng nói là đầu bị Anh Cửu giẫm nát, cho dù thật sự là thi thể hoàn chỉnh, Chu Phàm cũng không có ý đồ gì với thi thể này, không phải là thích sạch gì cả, mà là dẫu sao đây cũng là thi hài của Hoa Phi Hoa.
Nếu để người ta biết Hoa Phi Hoa đã chết, thi thể còn được bán lại từ chỗ hắn, điều này có thể sẽ rước lấy phiền phức khó có thể dự đoán.
Tuy Hoa Phi Hoa bị mất chức, nhưng hắn từng là người đứng đầu một đạo, là Đại Ngụy Thiên Tử tự mình chọn ra, hắn không biết Đại Ngụy Thiên Tử biết việc này, sẽ sinh ra suy nghĩ gì?
Hắn bỗng nhiên nhướng mày, nghĩ đến bên tử địch Chu gia liệu có tuyên dương việc này ra để hại hắn không?
Chu Phàm lại cảm thấy khả năng này không lớn, những người đó không dám tuyên dương lung tung, điều này không phù hợp với hành động luôn muốn giết hắn một cách bí mật của bọn họ, vả lại dưới tình huống không có chứng cớ, ai sẽ tin?
Chu Phàm không nghĩ nhiều nữa, hắn gọi bọn Tiểu Muội đã sớm trốn xa về, dẫn theo chúng đi tới phương hướng Hắc Thủy Thành.
Tâm phúc đại họa Hoa Phi Hoa này đã được diệt trừ, hiện tại ở Hàn Bắc Đạo người đáng để hắn lo lắng chính là Vân Yên Chủ.
Trong đoạn thời gian này, Băng Cực Châu đã bị Vân Yên Chủ ăn mất người của hai lý, nếu không phải Vân Yên Chủ thỉnh thoảng sẽ dừng lại tiêu thực mấy ngày, người chết càng nhiều hơn.
Tác dụng mà di chuyển có thể mang tới là cực kỳ bé nhỏ, cũng không có tu sĩ nào có thể đứng ra thu thập Vân Yên Chủ, bầu không khí tuyệt vọng bao phủ toàn bộ Băng Cực Châu.
Hàn Bắc Đạo Băng Cực Châu cơ hồ hấp dẫn ánh mắt của tất cả thế lực Đại Ngụy.
Chuyện Hoa Phi Hoa biến mất tạm thời không dẫn tới quá nhiều chú ý, dẫu sao Hoa Phi Hoa là tu sĩ Bất Tử Cảnh, hắn từ nhiệm chức Đạo Chủ, muốn đi đâu thì đi, không ai quản được, không ít thế lực đều cho rằng hắn cảm thấy mất mặt mà tạm thời náu mình.
Chuyện Vân Yên Chủ, Chu Phàm cũng không có biện pháp, thậm chí nếu Vân Yên Chủ đột nhiên bỏ qua Băng Cực Châu, trở lại Hắc Thủy Đô Hộ Phủ, hắn cũng không ngăn được.
Khi hắn đang chú ý việc này, không quên tu luyện, thực lực mới là căn bản, khi đang chuyên tâm hấp thu Quỷ Mộng Kiếp Lực, mộng cảnh của hắn không còn mất khống chế nữa, giống như mộng cảnh của thế giới hắc quang chỉ là một bất ngờ, điều này khiến hắn triệt để yên tâm.
Sau khi Vân Yên Chủ lại ăn người của hai lý, cộng thêm Hắc Thủy Đô Hộ Phủ Thất Mộc Lý, nhân số tử vong đã đạt tới hơn bốn mươi vạn, mùa đông của Hàn Bắc Đạo dã tới tháng cuối cùng.
Nhưng mùa đông này vẫn chưa kết thúc, bởi vì sự tồn tại của Vân Yên Chủ, so với năm rồi thì càng khiến toàn bộ Hàn Bắc Đạo cảm thấy rét lạnh hơn.
Không ai biết tai ách lúc nào mới có thể trôi qua.
Chu Phàm cách Hắc Thủy Thành, tìm một nơi bí ẩn, bắt đầu giống như lúc trước bố trí ra trận pháp kêu gọi kiếp lực.
Lần hấp thu kiếp lực này đối với hắn mà nói là rất quan trọng, bởi vì lần này là lần cuối cùng hắn hấp thu kiếp lực, dựa vào kiếp lực lần này, hắn có thể tiến vào Đan Kiếp Cảnh hậu kỳ.
Sau đó chính là chỉ cần nuôi dưỡng làm lớn mạnh kiếp lực, chờ Đan Kiếp viên mãn là có thể bắt đầu chuẩn bị Kết Đan bước vào Kim Đan Cảnh.
Sau khi bố trí hoàn tất, gió đen đỏ âm lãnh rít vù vù, hư ảnh quỷ linh từ trong gió diễn sinh ra không ngừng va chạm với kết giới phù trận.
Chu Phàm khoanh chân ngồi xuống, hắn chạm vào vật thể sáu mặt vàng sẫm Minh Minh Chi Trung Tự Hữu Thiên Ý đeo trên cổ tay, liền cảm thấy yên lòng, hai tay hắn kết ra một pháp ấn, mi tâm hiện ra Hỏa Diễm Phù Văn đen xì, sau đó là hai má, cổ đều có hỏa diễm đen xì hiện lên.
Hắn nhắm hai mắt lại.
Hư ảnh quỷ linh Trong phù trận tả xung hữu đột, đập vỡ kết giới đen đỏ, hư ảnh quỷ linh phát ra tiếng rít bén nhọn lao về phía Chu Phàm.
Tất cả những điều này không khác gì những lần hấp thu kiếp lực trước đó, nhưng lần này vật thể sáu mặt vàng sẫm trên cổ tay hắn lại đột nhiên vỡ vụn, hóa thành hạt bụi vàng sẫm tản đi.
Phát sinh này quá đột nhiên, Chu Phàm thậm chí chưa kịp làm ra bất kỳ ứng đối gì, hắn đã bị hư ảnh quỷ linh nhiều chi chít bao phủ.
...