Chương 2400 - Thúy Hoa
- Không biết vị trưởng bối sư môn đó của ngươi cần thù lao gì?
Đoan Mộc Tiểu Hồng nghiêm túc hỏi, càng mau chóng đuổi được Vân Yên Chủ đi, có thể chết ít đi rất nhiều người.
- Cũng không cần thù lao gì quá cao.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng nói:
- Chính là hi vọng đại tiên sinh giữ bí mật cho vị trưởng bối đó, hắn không hi vọng bị lộ ra, hắn nói có công lao thì do ta nhận là được rồi.
Đoan Mộc Tiểu Hồng khẽ cười nói:
- Ngươi yên tâm, ta bảo đảm sẽ không nói với bất kỳ ai về việc này, cho dù lão sư hỏi cũng không nói, trưởng bối là ngươi mời đến, công lao tất nhiên cũng là của ngươi,
không ai cướp được cả, ngươi cần xin thời gian thế nào để đối phó Vân Yên Chủ?
Chỉ có xin thời gian rõ ràng, mới có thể biết là ai đối phó, nếu không thì không thể nói rõ công lao.
- Trưởng bối ta đã chuẩn bị xong rồi, tùy thời đều có thể.
Chu Phàm lập tức lại nói.
- Tùy thời đều có thể à?
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:
- Ngươi đợi một chút, ta đi hỏi cho ngươi, xem có ai chiếm dụng thời gian gần đây không.
Chu Phàm kiên nhẫn đợi, nếu có người chiếm dụng, vậy hắn chỉ có thể xếp hàng sau, chỉ là như vậy sẽ có thêm người chết, có điều dưới tình huống không có cách nào, không ai dám chiếm dụng lung tung, bởi vì một khi thất bại, trong ngắn hạn sẽ không cho phép người đó thử nữa.
Một lát sau, thanh âm của Đoan Mộc Tiểu Hồng mới từ bên kia truyền ra,
- Không bị chiếm dụng, vị trưởng bối đó của ngươi cần gian bao nhiêu ngày?
- Một ngày là đủ rồi.
Chu Phàm nói.
- Vậy ta đi xin thời gian ba ngày cho ngươi, ba ngày sau, Vân Yên Chủ chắc sẽ kết thúc trạng thái tiêu thực, phiền các ngươi.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nghiêm túc nói.
Chu Phàm lại nói vài câu với Đoan Mộc Tiểu Hồng, là ngắt lần đối thoại này.
Hắn kiên nhẫn chờ ở Đại Đô Hộ Phủ, cho đến khi Đoan Mộc Tiểu Hồng phát tin tức xin thành công, hắn trở về phòng mình, trong lòng lặng lẽ gọi tên của thuyền.
Nhân hồn của hắn lại bồng bềnh trở về trong hồn hải, hắn tò mò nhìn, dường như không có khác biệt quá lớn với người dẫn dắt bình thường phụ thân?
Chu Phàm ở trong hồn hải không biết là, đôi mắt hắn biến thành sâu thẳm, giống như có thể dung nạp ngàn vạn thế giới.
Tiểu Muội ngẩng đầu tò mò nhìn Chu Phàm đã bị thuyền phụ thân.
Thuyền ngồi xổm xuống nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Muội, lại vươn tay tóm lấy Mặc Mặc.
- Ngươi là chuẩn bị lợi dụng Toái Không Cốt à?
Chu Phàm hỏi.
- Đúng vậy.
Thuyền khẽ cười nói:
- Ta cũng phải tuân thủ phương pháp cơ bản.
Thuyền lại quay đầu nhìn Tiểu Muội nói:
- Được rồi, chúng ta xuất phát.
Thuyền vươn tay trái, trong tay có một phù văn màu vàng ngưng kết, bay vào đầu chó của Tiểu Muội.
Ở lưng Tiểu Muội từng xương sườn màu đỏ hiện lên, hình thành một khung xương, khung xương đâm vào trong lông chó, mắt trái của nó biến thành đỏ như máu, mắt phải thì biến thành màu băng lam.
Tiểu Muội không kìm được vươn móng vuốt rạch vào trong không trung, một tiếng xoẹt vang lên, không trung hiện ra một khe nứt đen xì.
Ánh sáng đỏ bao phủ cả thuyền và Mặc Mặc, thuyền mang theo Tiểu Muội bước vào trong khe nứt không gian, khe nứt đen xì nhanh chóng khép lại.
Gian vực vẫn giống như được bôi lên từng vầng sáng mơ hồ đủ mọi màu sắc.
Thuyền không giống như Chu Tiểu Miêu thi triển thuật pháp thăm dò phương hướng, nó chỉ tùy ý cất bước, Tiểu Muội đi sau lưng nó.
Tốc độ thời gian của gian vực khác với ngoại giới, Chu Phàm nhìn thuyền chậm rãi bước đi, hắn không nhịn được muốn hỏi một số nghi hoặc đã sớm đọng ở trong lòng mình.
- Ta biết ngươi muốn hỏi gì, nhưng những vấn đề này ta sẽ không trả lời ngươi, cho nên ngươi hay là đừng hỏi thì tốt hơn, nói chung sau này ngươi cũng sẽ biết.
Thuyền khẽ cười nói:
- Có điều để tránh ngươi cảm thấy ta quá vô tình, ta có thể chủ động nói với ngươi một chuyện ngươi vẫn chưa biết.
- Chuyện gì?
Chu Phàm hỏi.
- Ngươi còn nhớ lúc ngươi ở Cao Tượng Huyện Thành, có tu sĩ Diện Thủ Hội muốn âm thầm giết ngươi không?
Thuyền hỏi:
- Lá thư đó chính là ta viết cho ngươi.
- Là ngươi...
Chu Phàm giật mình, giờ hắn mới hiểu, bức thư mạc danh kỳ diệu đó thì ra là thuyền viết, nếu không có lá thư này, hắn không thể đề phòng tu sĩ Diện Thủ Hội đó như vậy.
- Bất ngờ phải không?
Thuyền cười nói:
- Được rồi, chúng ta hay là nói về chuyện Vân Yên Chủ đi.
- Ngươi chuẩn bị đi săn Vân Yên Chủ thế nào?
Chu Phàm thu liễm tâm tư hỏi.
- Ta chuẩn bị biến thành Ultraman tiêu diệt nó.
Thuyền cười nói.
Chu Phàm:
- ...
- Nói đùa ngươi thôi.
Thuyền lại nói:
- Ngươi cảm thấy không buồn cười à? Vậy nếu ta nói ta muốn đại biểu ánh trăng tiêu diệt nó thì sao?
Cho dù ngươi xem ký ức của ta, cũng không thể nói hưu nói vượn như vậy... Chu Phàm có chút bất đắc dĩ nghĩ.
- Xem ra thật sự không buồn cười.
Thuyền ho khẽ một tiếng nói:
- Kỳ thật ta phải mượn năng lực của ngươi mới có thể đối phó Vân Yên Chủ.