Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1715 - Chương 2401 - Thúy Hoa (2)

Chương 2401 - Thúy Hoa (2)
Chương 2401 - Thúy Hoa (2)

Chu Phàm cảm thấy có chút kinh ngạc, Anh Cửu nói thực lực của hắn quá yếu, cho dù phụ thân phát huy đến cực hạn, cũng không thể đối phó được Vân Yên Chủ, năng lực của hắn thật sự có thể làm được sao?

- Tiểu Cửu Cửu không làm được, đó là bởi vì nàng không hiểu gì về thời gian, nếu Thúy Hoa ở đây, chắc cũng có thể... À, nàng cũng không được, nàng làm như vậy sẽ mang tới thương tổn quá lớn đối với thân thể ngươi.

Thuyền lắc đầu nói:

- Hay là để ta tự mình động thủ.

Chu Phàm hơi ngẩn ra, Tiểu Cửu Cửu là nói Anh Cửu, nhưng Thúy Hoa là ai... Hắn tò mò hỏi:

- Thúy Hoa là ai?

Thuyền dùng tay chỉ vào Mặc Mặc ở tay trái mình, nói:

- Mẹ của hài tử này, nàng tên là Long Thúy Hoa.

- ...

Khóe miệng Chu Phàm giật giật, tên của Long Chủ là Thúy Hoa?

- Thúy Hoa trước kia khi vừa tiến vào thế giới nhân loại, ở trong một thôn một đoạn thời gian, nàng cũng không hiểu, tự đặt cho mình cái tên này, về sau nàng ghét bỏ cái tên quê mùa này, không dùng nữa.

Thuyền cười giải thích:

- Nàng ở Long tộc có tên Long Thần của mình, nhưng tên Long Thần phiên dịch thành tên người thì quá dài dòng rườm rà, kỳ thật Long tộc sẽ đổi một tên người đơn giản hơn một chút.

- Rồng đặt tên khác với các ngươi, cho dù là tên người, chúng cũng sẽ không tùy ý sửa đổi.

Chu Phàm không nhịn được bật cười, giờ hắn mới biết, vì sao Long Chủ một mực không nói tên của nàng là gì, thì ra là nàng không nói ra được.

Có điều nếu dám ở trước mặt nàng gọi nàng là Thúy Hoa, với tính cách nóng nảy của nàng, chắc sẽ làm thịt hắn.

- Vừa rồi ngươi nói lợi dụng thời gian, là lợi dụng thế nào?

Chu Phàm quay lại chính đề.

Hắn lờ mờ đoán được, chắc là chỉ Long Thần Ngữ hoặc Hỗn Độn Cựu Ma Thể.

- Sự hiểu biết của một tu sĩ đối với pháp tắc là khác nhau, cho nên Tiểu Cửu Cửu không làm được, Thúy Hoa miễn cưỡng có thể làm được, nhưng không phải nói Thúy Hoa mạnh hơn Tiểu Cửu Cửu, nếu hai người bọn họ thực sự đánh nhau, ai thua ai thắng rất khó nói.

Thuyền cười cười nói:

- Ta có thể làm được, đó là bởi vì ta khác với bọn họ, đương nhiên với trạng thái trước mắt của ngươi mà nói, cho dù ta có hiểu biết về thời gian tới mấy, cũng phải mượn một số thứ khác, nếu không sẽ tạo thành tổn thương khó có thể nghịch chuyển đối với thân thể của ngươi.

Thuyền vươn tay, bàn tay nó thò vào trong vầng sáng đủ mọi màu sắc, từ bên trong bắt ra một hạt châu màu xám,

- Đây là thứ ta luyện chế, cũng không có tên, tác dụng của nó là giúp ngươi tránh khỏi sự xâm nhiễm của thời gian trước.

Chu Phàm nghe mà có chút hồ đồ, hắn hoàn toàn không rõ những lời thuyền nói có liên quan gì tới hắn.

- Tuy bản chất rất phức tạp, nhưng nói ra lại rất đơn giản, tương lai của ngươi tràn ngập vô hạn vô hạn.

Thuyền cười cười nói:

- Nếu con đường tu luyện của một tu sĩ rất thuận lợi, vậy hắn không nghi ngờ gì nữa có thể đi lên đỉnh phong của tu luyện.

- Việc ta cần phải làm là từ trong sông dài thời gian lấy ra ngươi rất thuận lợi đã tiến vào đỉnh phong mang đến tiết điểm thời gian này, ngươi như vậy đối phó quái quyệt như Vân Yên Chủ, thì có gì khó?

- Ừm, đây coi như là một loại cách dùng gia tốc thời gian đặc thù mà ngươi nắm giữ.

Mang mình ở tương lai đã đi lên đỉnh phong tu luyện tới đây... Chu Phàm bị loại ý tưởng thiên mã hoành không này khiến cho đờ đẫn.

Thuyền không nói nữa, nó bỏ hạt châu màu xám vào trong miệng, cất bước đi vào một vầng sáng màu cam, Chu Phàm ở trong hồn hải nhìn thấy hình ảnh giống như lướt qua, hình ảnh rõ ràng lại mơ hồ.

Chỉ duy trì một lúc, tia sáng biến thành sáng ngời.

Bọn họ đã xuất hiện trong mặt đất băng lam, bên ngoài cùng có thể nhìn thấy cuồng phong tuyết đang rít gào.

Thuyền chỉ búng nhẹ ngón tay, một luồng ánh sáng màu trắng bay ra, Tiểu Muội và Mặc Mặc vừa hạ xuống đất đã bị ánh sáng màu trắng bọc lấy rồi biến mất.

- Ta đưa chúng đi, để tránh lát nữa lại phải phân tâm chiếu cố chúng, rất phiền.

Thuyền nói khẽ.

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, bởi vì hắn nhìn thấy Vân Yên Chủ ở ngoài mười trượng.

Độc Cước Vân Lộc từ mây khói màu vỏ quýt ngưng tụ thành vẫn giống như lúc trước, không có nhiều biến hóa.

Nó cảm ứng được sự tồn tại của Chu Phàm, lập tức thoát ra khỏi trạng thái tiêu thực, cặp mắt sâu thẳm mở ra nhìn Chu Phàm, cuồng phong bạo tuyết ở ngoại giới cũng ngừng lại.

Vân tuyến màu vỏ quýt lập tức bao phủ vùng này, lao nhanh về phía thuyền.

Đối mặt với vân tuyến màu vỏ quýt giống như che trời phủ đất, thuyền chỉ cười khẽ một tiếng, mắt nó biến thành màu vàng kim, Long Thần Huyết bốc cháy, trong miệng thốt ra một âm tiết cổ quái.

Gợn sóng màu vàng nhanh chóng từ thân thể của nó lan ra.

Vân tuyến màu vỏ quýt dừng lại trong không trung.

Vân Yên Chủ phát ra tiếng rít trầm thấp, vân tuyến màu vỏ quýt chậm rãi động, gợn sóng màu vàng bị phân tách thành mấy ngàn phần.
Bình Luận (0)
Comment