Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1797 - Chương 2483: Ngộ Cố

Chương 2483: Ngộ cố Chương 2483: Ngộ cốChương 2483: Ngộ cố

- Bên kia có rất nhiều người đang chém giết.

Chu Phàm chậm rãi nói, bên kia đã rời xa sơn đạo này, có thể là một sơn đạo khác.

Hắn dùng nhĩ thức nghe.

Sơn đạo của núi hoang cũng không ít. - Ta cũng nghe thấy.

Lỗ tai Chu Tiểu Bạch run lên, nói,

- Gió mang thanh âm tới cho ta.

Chu Phàm nghe một lúc, vẫn không phân biệt được rõ là ai đang chém giết, trong lòng hắn nghĩ chắc không phải là thương đội gặp phải sơn phỉ rồi đánh nhau chứ?

- Cha, vậy chúng ta phải làm gì?

Chu Tiểu Hắc hỏi. - Ở hoang dã, khi tình huống không rõ là không thể tùy ý mạo hiểm, cho nên đừng để ý bên kia phát sinh chuyện gì.

Vẻ mặt Chu Phàm nghiêm túc dạy ba nhỉ tử của mình.

Ở hoang dã biến ảo khó đoán đầu tiên là phải tự bảo vệ mình, sau đó mới cân nhắc tới chuyện khác, cho dù Chu Phàm đã tiễn vào Kim Đan Cảnh, . cũng phải tuân thủ pháp tắc sinh tổn ở dã ngoại.

Giống như chém giết hoàn toàn không nhìn thầy ở bên kia, biện pháp tốt nhãt đương nhiên là mặc kệ. Đương nhiên cho dù Chu Phàm không nói, ba nhỉ tử của hắn tính cách lãnh đạm, cũng sẽ không để ý tới chém giết bên đó.

Bốn người một chó tiếp tục tiến về phía trước. Chỉ là bọn họ chưa đi được mấy bước, tiếng chém giết bên kia lại càng lúc càng gần bọn họ.

Hai phương chém giết có một phương đang bỏ chạy, mà phương hướng bỏ chạy lại chính là bên bọn họ.

Tốc độ của người chạy trốn đương nhiên không chậm, chỉ mấy hơi thở đã có hơn mười võ giả từ trong rừng cây chạy vội ra.

Chu Phàm có thể rõ ràng nhìn thấy vẻ hốt hoảng trên mặt bọn họ, giống như sau lưng có thứ gì đáng sợ đang đuổi theo.

Hơn mười võ giả này lớn tiếng nói mơ hổ không rõ, còn không kịp chạy tới trước sơn đạo, thân thể của bọn họ đã triệt để cứng lại, thân thể của bọn họ có vô số tơ nhỏ màu máu xuyên ra, tơ nhỏ màu máu điên cuồng run run, cắt bọn họ tan tành.

Trên mặt đất cũng chỉ còn lại huyết nhục nát bầy, máu tươi nhuộm đỏ mặt cỏ.

Trong rừng cây lại chậm rãi có một nữ tử áo tráng bổng bềnh bay ra, khuôn mặt giống như phủ lên một tầng vôi, nàng đi giầy thêu đỏ như máu, toàn thân tràn ngập sát khí khiếp người. Nữ tử cúi đầu nhìn từng đống huyết nhục trên mặt đất, nghiêm mặt nói:

- Dám, dám đánh cướp ta à?

Nói xong lời này, nàng hơi ngẩng đầu, tầm mắt hướng lên, nhìn thấy Chu Phàm, sau đó ngây ra một thoáng, “cha.

- Phì.

Rất nhanh nàng liền sửa lời: - Lâm, Lâm Vô Nhai.

Chu Phàm cũng lộ ra sắc mặt cổ quái, hắn không ngờ lại ở đây nhìn thầy. Hoạt Tử Thi Trí Quỷ Tôn Trương Bổn Bổn.

Ở Thiên Cơ Cự Khanh, hắn là trốn thoát từ trong tay Hắc Bạch Li đầu tiên, hắn vốn cho răng Trương Bổn Bổn đã chêết trong tay Hắc Bạch Li, không ngờ Trương Bổn Bổn vân còn sông.

- Ngươi chưa chết à.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra nụ cười nói. Trương Bổn Bổn đầu tiên là mặt lộ vẻ sợ hãi, nhưng rât nhanh nàng lại cười to:

- Ta, ta không sợ ngươi, ta đã tiến vào Đan, Đan Kiếp Cảnh, người nên sợ, sợ là ngươi.. Đôi giầy thêu màu máu dưới chân nàng có vô số đường máu thuận theo hai chân lan ra bò lên, bao phủ lây nửa người dưới của nàng.

Máu tươi của võ giả đã chết trên mặt đât giồng như nước mực tràn ra, nhanh chóng khuêch tán, mặt đât xung quanh đều bị nhuộm lên màu máu.

Trương Bổn Bổn vừa bắt đầu đã dùng phù chủng của nàng.

Chu Phàm chỉ cười khẽ một tiếng, hăn vây vây tay, ba người Tiểu Bạch và Tiểu Muội đều nhanh chóng lui về phía sau.

Máu tươi dưới đất lan tới bên Chu Phàm.

Chu Phàm không nhìn máu tươi trên mặt đất, máu tươi tự động tách ra ở trước người hắn, hắn lững thững bước trên mặt đât màu máu, tiển về phía Trương Bổn Bổn.

Trên mặt Trương Bổn Bổn lộ ra vẻ khó hiểu, nhưng nàng cực kỳamhiểu chiền đấu, chỉ vung tay, dưới mặt đât có vô sô bóng râm màu đen chui ra nhào tới Chu Phàm.

- Ai cho ngươi dũng khí có thể thắng ta?

Hai tay Chu Phàm không hề động đậy, những bóng râm màu đen đó đột nhiên bổng bểnh dừng lại.

Hắn nhìn những bóng râm màu đen này,

- Đây là kiếp lực của ngươi à? Có chút đặc biệt, nhưng vân chưa đủ.

Khi Chu Phàm nói chuyện, hình dạng của những bóng râm màu đen này đang biển ảo, biển thành ác quỷ dữ tợn, chúng lao về phía Trương Bổn Bổn. - Sao có thể như vậy được?

Trên mặt Trương Bổn Bổn lộ ra vẻ ngạc nhiên, phù chủng và kiếp lực: của nàng bị đổi phương khổng chế, _ nàng điên cuồng vung chưởng, vô số chưởng cương xanh đen xé những ác quỷ dữ tợn đó thành từng mảnh.

Tia máu quấn lấy thân thể nàng không ngừng run run.

Chưởng cương xanh đen xé nát ác quỷ rồi tiếp tục tiền về phía trước, lao tới Chu Phàm.

Chu Phàm chỉ nhìn một cái, chưởng cương xanh đen cuồng loạn triệt đề biên mất trước người hắn.

Trên mặt Trương Bổn Bổn lộ ra vẻ sợ hãi, nàng hoàn toàn không hiểu Chu Phàm là làm được thê nào, thực lực của người này không khỏi quá khủng bồ rồi. Chu Phàm cách nàng càng lúc càng gần, hắn vân từng bước đi tới.
Bình Luận (0)
Comment