Chương 2493: Không tranh thư viện
Chương 2493: Không tranh thư việnChương 2493: Không tranh thư viện
Trong những hoàng tử này, Lục hoàng tử thì Chu Phàm quen thuộc nhất, hắn nghĩ đến Lục hoàng tử này có thể chính là thủ lĩnh Diện Thủ Hội, liền cảm thấy rùng mình.
- Hiện tại nhắc tới những cái này vẫn quá sớm.
Trần Chứng nói:
- Thánh Thượng chưa có ý định lập Thái tử.
Trần Chửng lại nói một số chuyện về hoàng tử cho Chu Phàm, Chu Phàm cũng hỏi vài câu, qua một hổi lâu, hắn mới cười nói cám ơn.
- Ngươi định làm thế nào?
Trần Chửng hỏi,
- Kiến nghị của ta là kiến nghị của ta, cho dù ngươi muốn giao hảo với vị hoàng tử nào, thư viện cũng sẽ không ngăn cản. - Ta đến Kính Đô chỉ là để báo cáo công tác với Thánh Thượng, không có lòng dự tiệc.
Chu Phàm nói, hắn cũng không muốn nhúng tay vào tranh đầu hoàng quyền, đây tuyệt đối là một vòng xoáy nuốt người vố số.
Hắn đã trở thành người đứng đầu một đạo, trong khoảng thời gian ngắn là không thể có tiến bộ, với tu vi quyền lực của hắn lại càng không cần dựa vào các hoàng tử này.
Cách làm tốt nhất đương nhiên là kính nhi viên chỉ, lúc trước hăn nô lực lên cao như vậy, là muốn vì có được nhiều tài nguyên tu luyện hơn cùng với khiển tử địch Chu gia không thể quang minh chính đại đối phó hắn. Về phần tranh đoạt của các hoàng tử đối với hoàng quyền, Đạo Chủ tân nhiệm hắn đừng tham dự là tốt hơn, Ít nhất tạm thời đừng tham dự.
- Làm như vậy là ổn thỏa nhất.
Trần Chửng khen:
- Có điều quyết định không đi dự tiệc, vần phải sai người trả lời bọn họ, ngươi khăng định không bit những hoàng tử này đang ở đâu, ta tìm một người tới làm chân chạy cho ngươi, xử lý những việc vặt này.
- Không chỉ là việc này, chuyện khác cũng có thể tìm hắn làm thay chắc, nếu thật sự không giải quyết được, ngươi có thể tìm ta hoặc đại sư huynh.
- Như vậy phiền Ngũ tiên sinh.
Chu Phàm giải quyết xong việc này, không quấy rầy Trần Chửng nữa, mà là mở miệng cáo từ.
Trần Chứng tiễn Chu Phàm, xoay người tìm Đoan Mộc Tiểu Hồng đang thương lượng việc với người khác.
- Chuyện đã giải quyết chưa?
Sau khi Đoan Mộc Tiểu Hồng tiễn người đó, mới mở miệng hỏi.
- Giải quyết rồi, hắn quyết định không đi dự tiệc chiêu đãi nào.
Trần Chửng cười nói.
- Ngươi cảm thấy hắn thế nào? Đoan Mộc Tiểu Hồng lại hỏi.
Trần Chửng cười nói:
- Người Lão sư và đại sư huynh coi trọng, lại có thể kém được sao? Hơn nữa hắn đã trở thành Hàn Bắc Đạo Chủ, chứng minh đại sư huynh và lão sư không nhìn lầm người.
- Ta là nói ngươi cảm thấy nhân phẩm của hắn thể nào? Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu nói.
- Cái này...
Trần Chửng dừng một chút nói:
- Lâu ngày mới thấy lòng người, lão sư cũng nói nhìn người thì phải nhìn lâu, hiện tại ta chỉ cảm thây tính tình của hẳn rất cần thận, còn lại thì rất khó nhìn ra.
- Cũng đúng.
Đoan Mộc Tiểu Hồng cười nói:
- Là ta quá nóng vội.
Không phải hắn không tin Chu Phàm, mà là Chu Phàm đổi với thư viện mà nói là quá quan trọng, hăn không khỏi có chút khẩn trương, sợ mình nhìn lầm người.
Trần Chửng trầm mặc, hắn biết trong lòng lão sư và đại sư huynh đếu giâu chuyện gì đó, nhưng lão sư và đại sư huynh đều không muốn nói, hắn không thể hỏi nhiều.
- Những hoàng tử đó thật sự là không chịu bỏ qua bất kỳ cơ hội lôi kéo nào. Đoan Mộc Tiểu Hồng lại mặt lộ vẻ bất đắc dĩ nói.
- Sư huynh, đây chính là vị trí chí cao vô thượng nhất thiên hạ, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Trên mặt Trần Chứng lộ ra vẻ chua chát,
- Tuy ngoài mặt các thế lực lớn đều bàng quan, nhưng ta nghĩ bọn họ cũng âm thầm từng tiếp xúc với một sổ hoàng tử, nâng đỡ một hai thậm chí ba hoàng tử.
- Như vậy một khi những hoàng tử được bọn họ nâng đỡ bước lên hoàng vị, bọn họ sẽ có hổi báo phong phú hơn.
- Sư huynh, chẳng lẽ chúng ta thật sự không làm gì, chỉ trơ mắt nhìn thôi à? Lúc trước Trần Chửng đã nhiều lần đề nghị với lão sư và đại sư huynh, có thể âm thẩm lựa chọn một hai hoàng tử ưu tú phẩm hạnh không tổi để nâng đỡ một chút, chỉ là bị phủ quyết.
- Sư đệ à, việc này đừng nhắc nữa. Đoan Mộc Tiểu Hồng thở dài nói:
- Lão sư bởi vì chuyện năm đó, cũng rất phản cảm làm chuyện như vậy nữa.
Trần Chửng trầm mặc, chuyện đại sư huynh nói, là chỉ năm đó lão sư mãt rầt nhiều tâm tư nâng đỡ Thánh Thượng lúc ãây còn là hoàng tử ngổi lên hoàng vị.
- Vì sao lão sư lại phản cảm như vậy? Trần Chửng không nhịn được nói:
- Là vì sau khi Thánh Thượng bước lên hoàng vị, nhìn thì suốt ngày không làm gì à? Nhưng cho dù là như vậy, quốc lực của Đại Ngụy vẫn phát triển không ngừng, trong các đời đều là thịnh thế ít ỏi có thể đếm được, hơn nữa Thánh Thượng luôn lê đãi có thừa với thư viện, lại rât tôn trọng lão sư.
- Việc này liên lụy trọng đại, không được lão sư cho phép, ta không thể nói với ngươi.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu nói:
- Chuyện hoàng vị, lão sư đã nói không được tham dự, vậy chúng ta không cần phải tham dự, tương lai bất kể là hoàng tử nào ngổi lên hoàng vị, đều không thoát khỏi sự phụ tá của thư viện chúng ta.