Chương 2537: Diện thánh
Chương 2537: Diện thánhChương 2537: Diện thánh
Chu Phàm tò mò nhìn về phía phù xa vàng óng ánh.
Phù xa biết bay là hiếm thấy, nhưng không phải không có, chỉ là ở Kính Đô vân là lần đầu tiên nhìn thấy, bởi vì pháp lệnh Kính Đô quy định, không cho phép bất kỳ thứ gì chưa được phép bay loạn ở trên trời, nếu không sẽ bị băn rơi.
Ngự xa của Thiên Tử tất nhiên không năm trong yêu cầu của pháp lệnh. Phù xa hạ xuống ao, đến bên bờ, điều khiển phù xa có ba tiểu thái giám, ba người từ phù xa đi xuống, hành lễ với Ngũ thập nhị hoàng tử.
- Có phải phụ hoàng muốn gặp ta không?
Ngũ thập nhị hoàng tử hỏi:
- Để ta đi tắm rửa thay quần áo đã.
- Điện hạ hiểu lầm rồi. Một tiểu thái giám trong đó vội nói: - Ba người tiểu nhân chính là phụng mệnh lệnh của Thánh Thượng, đến triệu Hàn Bắc Đạo Chủ Chu đại nhân vào cung báo cáo công tác.
- Chu đại nhân có đây không?
Nụ cười trên mặt Ngũ thập nhị hoàng tử cứng lại.
- Ta là Chu Phàm.
Chu Phàm sớm đã lờ mờ đoán được một chút, hẳn hiểu kỳ nói:
- Các ngươi là làm thế nào biết ta ở chô Ngũ thập nhị hoàng tử?
- Chu đại nhân.
Ba tiểu thái giám vội vàng hành lễ, một người trong đó nói: - Chúng ta tới thư viện trước, là bên thư viện nói cho ta biêt, đại nhân, chúng ta đã trì hoãn một chút thời gian rổi, hay là mau vào cung đi. Chu Phàm nhìn Ngũ thập nhị hoàng tử, quay đầu nhìn ba tiểu thái giám hỏi:
- Ta có cần tắm rửa thay quần áo không?
Ngũ thập nhị hoàng tử:
- Chu đại nhân, Thánh Thượng không nói gì, Thánh Thượng chỉ nói bảo ngươi nhanh chóng vào cung.
một người trong ba tiểu thái giám không nhịn được nói.
Kỳ thật yết kiến Thánh Thượng, căn bản không có nhiều lễ tiết rườm rà như vậy, so với những việc nhỏ này, trì hoãn thời gian mới là không nên hơn.
- Điện hạ, vậy xin thứ cho ta không thể phụng bối.
Chu Phàm nói, hắn thở phào trong lòng, cuôi cùng cũng thể thoát khỏi Ngũ thập nhị hoàng tử này, hắn đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng có thể gặp Đại Ngụy Thiên Tử.
- Chu đại nhân mau đi đi, chớ để phụ hoàng đợi lâu.
Ngũ thập nhị hoàng tử cười cứng ngắc nói.
Chu Phàm không để ý tới Ngũ thập nhị hoàng tử nữa, ngổi trên phù xa hoa lệ lộng lây, ba tiểu thái giám không chê phù xa, phù xa rât nhanh liền bay lên trời.
Phù xa vừa đi, mưu sĩ của Ngũ thập nhị hoàng tử đi ra, nhìn phù xa đã khuãt bóng, mưu sĩ nói: - Điện hạ phải nghĩ cách mời chào Chu Phàm này, nều có thể mời chào đến Chu Phàm, nhất định sẽ trở thành một trợ lực lớn cho điện hạ tranh đoạt hoàng vị.
- Ta rất ghét hắn, sao hắn có thể gặp phụ hoàng, mà ta lại không thể gặp? Ngũ thập nhị hoàng tử tức giận bất bình nói.
Mưu sĩ:
Xem ra ta phải nghĩ cách đổi một hoàng tử khác để phụ trợ thì tốt hơn...
Mưu sĩ nhìn Ngũ thập nhị hoàng tử đang không ngừng oán giận, thở dài một tiêng nghĩ. Hoàng kim phù xa bay không cao không thấp, nhưng nhìn nhà cửa san sát nổi tiếp nhau đó cùng với màn trời sặc sỡ từ mười vạn đầu rồng phun ra, cũng có một phen quan cảm đặc biệt.
Kính Đô rất lớn, nhưng may mà dưới tình huổng tốc độ của phù xa đủ nhanh, thông hành không bị ngăn trở, chỉ cần nửa canh giờ, đã cách mặt gương lưu tỉnh xanh lam ở phía đông càng lúc càng gần.
Chu Phàm yên lặng nhìn tấm gương đảm đương tường thành này.
Sau khi hắn đến Kính Đô, lúc rảnh rỗi, cũng thông qua Thiên Kính Đại Nhai, ở xa xa ngắm nhìn tầm gương to lớn này.
Kính Đô vì nó mà được gọi như vậy. Trong nó giấu động thiên, hình thành một tòa cung điện to lớn.
Thông Thiên Kính.
Chu Phàm nhìn gương xanh lam càng lúc càng gần, mặt gương bóng loáng không có một chút dầu vết, trong lòng hắn đột nhiên dâng lên cảm giác sợ hãi khó có thể hình dung.
Có điều loại cảm giác sợ hãi này rất nhanh liền tản đi.
Hoàng kim phù xa phóng tới tấm gương, gương nhộn nhạo ra một gợn sóng, phù xa xuyên qua cửa cung to lớn không nhìn thây từ bên ngoài. Chu Phàm từ cửa sổ xe nhìn ra, thấy bầu trời xanh và từng đóa mây trắng trong Kính Cung, cùng với quảng trường rộng lớn được lát gạch xanh, dãy cung điện nổi dài không dứt, trong lòng vân cảm thầy kinh ngạc vì những gì mình nhìn thây.
Hoàn toàn không nhìn ra là một không gian kín, không gian này không khỏi quá lớn rổi.
Hoàng kim phù xa đỗ trên quảng trường lát gạch xanh.
Chu Phàm từ phù xa đi xuống, một tiểu thái giám trong đó đi theo dẫn đường.
Thái giám cung nữ trong cung đều cúi đầu bận rộn, thị vệ đang trực, canh giữ trước từng cánh cửa, Chu Phàm đi theo tiểu thái giám đó, tiểu thái giám thỉnh thoảng lại lấy ra lệnh bài, các thị vệ cũng không ngăn cản, chỉ liếc lệnh bài một cái.
Quảng trường mà hoàng kim phù xa đỗ lại, vốn chính là ở gần cung điện muốn tới, nếu không phải như vậy, hoàng cung lớn như vậy, muốn tới nơi nào đó, thời gian cần bỏ ra là rất nhiều.
Cứ như vậy một đường đi tới, tiểu thái giám dẫn theo Chu Phàm tới trước một tòa cung điện, tiểu thái giám khom người nói: - Đại nhân đi vào đi.