Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1856 - Chương 2542: Hỏi Thẳng (2)

Chương 2542: Hỏi thẳng (2) Chương 2542: Hỏi thẳng (2)Chương 2542: Hỏi thẳng (2)

- Đại khảo lớp chữ Giáp của thư viện khóa này, là lão sư phụ trách, tất cả để thi đều là lão sư ra, chính là để lựa chọn ra nhân tuyển mà lão sư cho răng là không tối, nhân tuyển này sẽ được chọn ra từ trong các Khôi Thủ của lớp chữ Giáp.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nhìn Chu Phàm nói:

- Ngươi chính là nhân tuyển đó.

- Chọn ra ta làm gì?

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc hỏi.

- Bồi dưỡng ngươi, để tương lai ngươi có thể giúp thư viện, giúp Đại Ngụy. Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.

Chu Phàm hiểu rồi, lúc trước hắn một mực cảm thầy có chút kỳ quái, vì sao thư viện lại coi trọng hắn như vậy, không tiêc tài nguyên để bổi dưỡng hắn.

- Chỉ dựa vào những để thi đó à?

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ quái dị hỏi, hắn đến giờ vẫn cảm thầy những đề thi đó là không thể lý giải, rất quái lạ.

Thánh nhân ra những để thi này để chọn hắn?

Chu Phàm cảm thấy thật sự có chút bất khả tư nghị.

- Chính là những để thi này.

Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:

- Đây là sàng lọc sàng lọc đặc biệt của lão sư, chắc Thánh Thượng đã biết là ngươi.

Đoan Mộc Tiểu Hồng không muốn nói ra chuyện một tuyển sinh cơ, bởi vì như vậy không thích hợp, nói ra sẽ chỉ mang tới áp lực cho Chu Phàm mà thôi.

Chu Phàm cũng nghe ra, Đại tiên sinh che giầu hắn một số chuyện, nhưng những gì nói ra đều không thể là giả, sắc mặt hắn ngưng trọng nói:

- Thánh Thượng biết là ta, sẽ có ảnh hưởng gì đổi với ta?

Nếu dựa theo lời Đại tiên sinh nói, thánh nhân thư viện chọn ra hẵn chỉ là để hắn sau này giúp thư viện, giúp Đại Ngụy, Đại Ngụy Thiên Tử chắc sẽ không đổi phó hắn mới đúng. Nhưng hắn từ chỗ Bí Mật Các xem qua mười tin tức lớn, Bí Mật Các muốn biết quan hệ của thánh nhân thư viện và hoàng thất Đại Ngụy trước mắt là thể nào, tin tức này chứng tỏ một số vấn đề.

- Chắc không ảnh hưởng.

Đoan Mộc Tiểu Hồng do dự nói: - Bởi vì một số chuyện nào đó, quan hệ của lão sư và Thánh Thượng rất căng thăng, nhưng Thánh Thượng vân rât tôn trọng lão sư, nêu không cũng không vì chuyện thư viện bị tập kích lần này mà tức giận như vậy? Chắc không ảnh hưởng... Khóe mắt Chu Phàm giật giật, hắn nói thăng nói:

- Vạn nhất Thánh Thượng muốn gây bất lợi cho ta thì sao? Ta nên làm gì? - Không đâu.

Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu nói:

- Có lão sư ở đây, Thánh Thượng lại biết ngươi là người lão sư chọn ra, Thánh Thượng muốn ra tay với ngươi, cũng phải cân nhắc tới suy nghĩ của lão sư và thư viện.

Chu Phàm nghe xong hơi thở phào, cho dù Đại Ngụy Thiên Tử rất lợi hại, nhưng cũng không phải không cố ky gì, nhất là thánh nhân còn từng dạy hắn, cách nói c Đoan Mộc Tiểu Hồng chắc không có vấn để.

Kỳ thật cách làm an toàn nhất là hắn rời khỏi nơi thị phi Kính Đô này. Không đúng, như vậy cũng không an toàn, nếu Đại Ngụy Thiên Tử muốn xuất thủ với hắn, vậy phát ra một luồng ánh sáng giống như tiêu diệt Tiểu Não Ma, cho dù hắn ở Hàn Bắc Đạo, cũng có thể công kích được hắn. Như vậy xem ra, có rời khỏi Kính Đô hay không, sợ răng ý nghĩa đều không lớn.

Cũng không biết thủ đoạn phòng ngự mạnh nhất của hắn hiện tại là trốn vào trong Cựu Nhật Thời Quang, liệu có thể tránh được đạo ánh sáng đó không?

Còn nữa, hắn chưa chắc đã có thể cảm ứng được trước đạo ánh sáng đó tới, chờ nhìn thấy đạo ánh sáng đó, cũng không biết thời gian có còn đủ hay không?

Chu Phàm thu liễm tâm tư, hắn nghĩ một chút, sắc mặt nghiêm trang nói: - Ta còn có một chuyện muốn thỉnh giáo Đại tiên sinh.

- Cứ nói đừng ngại.

Đoan Mộc Tiểu Hồng cầm lấy chén trà, uông một ngụm.

- Có người nói cho ta biết, lần này ta vào Kính Đô báo cáo công tác là thể gia chủ đạo, nhưng thư viện cũng ở bên cạnh lửa cháy đổ thêm dầu, cho nên ta mới phải đến Kính Đô diện thánh báo cáo công tác.

Chu Phàm chậm rãi nói.

Hắn vẫn quyết định nói ra, bởi vì hắn chưa chắc đã tin thư viện, nhưng lại tin Đoan Mộc Tiểu Hồng. Hơn nữa hắn cũng không nghĩ ra vì sao thư viện phải làm như vậy, việc: này cứ ngờ vực vô căn cứ sẽ chỉ khiển quan hệ của hắn và thư viện càng lúc càng xa cách, còn không bằng thăng. thắn nói ra, xem bọn họ sẽ trả lời thể nào.

Nếu thư viện là lòng mang ác ý đối với hắn, vậy với địa vị hiện tại của hẳn, hắn có thể phản ra khỏi thư viện.

Có điều từ những lời nói vừa rồi, hắn cảm thây thư viện chưa chắc đã làm ra chuyện lòng mang ác ý với hắn. Trên mặt Đoan Mộc Tiểu Hồng lộ ra vẻ ngạc nhiên, hắn buông chén trà,

- Điều đó là không thể, vì sao chúng ta lại muốn ngươi vừa làm Hàn Bắc Đạo Chủ không lâu lại đến Kính Đô chứ?

- Nhưng người đó nói rất khẳng định. Chu Phàm nhướng mày nói:

- Về phần người đó là ai, ta tạm thời không thể nói với Đại tiên sinh, kỳ thật ta cũng không biết, thư viện rốt cuộc có làm chuyện như vậy hay không? Có điều ta tin Đại tiên sinh, nếu Đại tiên sinh nói không thì chính là không.
Bình Luận (0)
Comment