Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1857 - Chương 2543: Thánh Nhân Cổ Quái

Chương 2543: Thánh nhân cổ quái Chương 2543: Thánh nhân cổ quáiChương 2543: Thánh nhân cổ quái

Trên mặt Đoan Mộc Tiểu Hồng lộ ra vẻ suy tư, hắn trầm ngâm một chút nói:

- Ta vẫn cho rằng là không thể, để ta gọi ngũ sư đệ tới đây, hỏi hắn một chút.

Đại sự của Thư viện do Đoan Mộc Tiểu Hồng phụ trách, nhưng chưa chắc tất cả mọi việc hắn đều biết, nếu thư viện thật sự lửa cháy đổ thêm dầu trong chuyện Chu Phàm vào Kính Đô báo cáo công tác, vậy chắc là quan văn do Trần Chứng phụ trách làm, Trần Chứng không thể không biết.

Đoan Mộc Tiểu Hồng rất nhanh đã gọi Trần Chứng lại, để biểu lộ rõ ràng thái độ của thư viện, hắn là ở ngay trước mặt Chu Phàm nói chuyện này với Trần Chửng.

Sau khi Trần Chửng nghe xong lại trầm mặc!

- Sư đệ, chẳng lẽ có gì mà ngay cả ta cũng không thể nói à?

Đoan Mộc Tiểu Hồng nhíu mày,

- Ta hi vọng ngươi nói cho ta biết thật chỉ tiết.

Chu Phàm cũng nhìn Trần Chửng, trong lòng hắn hơi trầm xuống, thái độ như vậy của Trần Chửng đã chứng tỏ rất nhiều chuyện, nếu không làm thì vì sao phải do dự như vậy?

Trần Chửng đương nhiên biết sự trầm mặc của hắn sẽ dân tới dạng suy đoán gì, hắn nói:

- Sư huynh, không phải ta cố ý giấu ngươi, chuyện quả thật là người bên ta làm.

- Vì sao?

Đoan Mộc Tiểu Hồng ngây ra một thoáng, hắn có chút không thể tin được, ngũ sư đệ không ngờ lại giầu hăn làm chuyện như vậy. Chu Phàm cũng nhìn Trần Chửng, hắn cũng muôn biết vì sao, nễu không có thư viện lửa cháy đồ thêm dầu, chỉ dựa vào thê gia, hắn chưa chắc đã phải tới Kính Đô diện thánh báo cáo công tác nhanh như vậy.

Lần này tới Kính Đô đối với hắn mà nói, vân là quá sớm, đây không phải chuyện tốt.

- Là lão sư bảo ta làm.

Trần Chửng nhìn Chu Phàm, hắn vẫn thằng thắn nói, nói chung lão sư chỉ phân phó hẵn trước chuyện không được nói với đại sư huynh, lại không nói hiện tại không thể nói.

Là thánh nhân thư viện... Chu Phàm lại càng không hiểu.

- Là lão sư.

Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng giật mình, - Vì sao lão sư lại bảo ngươi làm như vậy?

Đoan Mộc Tiểu Hồng biết Trần Chửng dám giâu hắn, nhưng tuyệt đôi không dám ở trên loại chuyện này nói dối hắn, nói cách khác việc này quả thật là lão sư làm.

- Ta hỏi rồi, nhưng lão sư không nói. Trên mặt Trần Chứng lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói.

- Cái này có chút không đúng, lão sư ngay cả tên của Chu Phàm cũng không biết mới đúng."d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"

Đoan Mộc Tiểu Hồng bỗng nhiên nói. - Vì sao thánh nhân không biết tên của ta?

Chu Phàm kinh ngạc hỏi, không phải nói hắn là người thánh nhân thư viện chọn ra à? Sao có thể ngay cả tên cũng không biết?

- Vì sao sư huynh lại nói như vậy, lão sư đương nhiên biết tên của Chu Phàm.

Trần Chửng nghĩ lại một chút trả lời: - Lúc ấy lão sư nói rất rõ, hắn nói bên thế gia có người muốn Hàn Bắc Đạo Chủ vào Kính Đô diện thánh báo cáo công tác.

- Lúc ấy ta nói, vậy ta sẽ nghĩ cách ngăn cản bọn họ làm như vậy, chỉ là lão sư nói không cho, còn bảo ta âm thẩm hồ trợ xuất lực thúc đây việc này.

Trên mặt Đoan Mộc Tiểu Hồng lộ ra vẻ ngỡ ngàng, rất nhanh hắn liền tỉnh ngộ, hắn bị lão sư lừa rồi, lão sư nói cái gì mà hắn có xung đột với một tuyến sinh cơ, thật giả là vẫn còn nghỉ vấn, nhưng sao có thể ngay cả tên cũng không thể biết? Cho nên lão sư kỳ thật một mực đang chú ý chuyện Chu Phàm, chỉ cần lão sư có thể nhịn được không thôi diễn... Còn có khả năng một tuyển sinh cơ mà lão sư nói đều là nói dối?

Không đúng, lão sư sẽ lừa hắn chuyện khác, chuyện một tuyển sinhcơ - không thể là giả, dâu sao tâm tư hắn đã bỏ ra thật sự là quá nhiều.

Vậy vì sao lão sư phải rời khỏi Kính Đô?

Hắn thúc đẩy Chu Phàm đến Kính Đô, chỉ là để lừa ta tìm cớ rời khỏi Kính Đô sao?

Đoan Mộc Tiểu Hồng cảm thấy đau đầu, hắn hoàn toàn không nghĩ thông lão sư rốt cuộc muốn làm gì? Chu Phàm càng không rõ, việc này hiển nhiên là thánh nhân làm, hắn nhìn Trần Chứng hỏi: - Thánh nhân có nói hoặc là ngươi biêt được là thê gia nào muôn ta vào Kính Đô không?

- Lão sư không nói, ta đã tra xét một chút, cũng không tra được, ta chỉ biết có người gửi mật tâu cho Thánh Thượng, chính là người muốn ngươi vào Kính Đô.

Trần Chứng nói:

- Về sau ta cũng bảo quan viên thư viện dâng mật tâu tương tự.

- Mật tấu là không cần trải qua triểu nghị tham thảo, chỉ cần đại tổng quản Kính Cung xem qua rổi đồng ý, là có thể trình cho Thánh Thượng, cho nên chỉ có Thánh Thượng và vị đại tổng quản đó biết là ai gửi mật tâu.

- Biết là vị đại tổng quản nào không? Chu Phàm hỏi.

- Biết cũng vô dụng.

Trần Chửng lắc đầu nói:

- Mười tám vị đại tổng quản của Kính Cung có không ít người là hạng tham tài, chỉ cần nguyện ý bỏ tiển, mật tấu dâng lên lại hợp lý, bọn họ vân nguyện ý hồ trợ, nhưng muôn bọn họ nói ra là ai dâng mật tấu, vậy chính là làm trái quy củ trong cung, bọn họ không thể nói.

- Ngươi là làm thế nào mà biết nội dung mật tấu?

Chu Phàm khó hiểu hỏi.

Bình Luận (0)
Comment