Chương 2595: Không Mạch Viêm Luân (2)
Chương 2595: Không Mạch Viêm Luân (2)Chương 2595: Không Mạch Viêm Luân (2)
- Rất cao.
Chu Phàm nói.
- Có thể còn cao hơn ta.
Sắc mặt tiểu nam hài nghiêm túc nói: - Pháp bảo bản mệnh của ta, cũng không bằng hẳn, thực lực của hắn sợ răng đã tương đương với phụ hoàng của ta, cảnh giới như vậy, trong tu sĩ tuyệt đôi là tổn tại giồng như truyền thuyêt.
- Nếu hắn muốn che chở tộc nhân của mình, việc gì phải dùng biện pháp như vậy?
- Vậy chính là hắn vẫn lạc rồi à?
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến hỏi.
- Đúng vậy, nghĩ như thế nào cũng chỉ có một khả năng đã vân lạc.
Tiểu nam hài cảm thấy có chút tiếc nuối,
- Trong ký ức của ta trước giờ chưa nghe có thể nói tới nhân vật như vậy, nhưng nhân vật như vậy là không thể dễ dàng vân lạc, không phải nói sẽ không vẫn lạc, nếu một khi vẫn lạc, hậu duệ của hắn sao có thể có chí bảo đỉnh cấp như vậy?
- Đối thủ giết hắn cho dù không chém tận giết tuyệt hậu duệ của hắn, cũng sẽ cướp đi chí bảo đỉnh cấp như vậy.
Chu Phàm hiểu rổi, nếu thực sự tổn tại một người như vậy, hắn chết rồi, nếu hắn muốn dùng biện pháp như vậy để lưu lại cho pháp bảo bản mệnh cho hậu duệ của mình, nhưng hậu duệ khẳng định là không giữ được.
- Cho dù đối thủ của hắn không cướp đi chí bảo đỉnh cấp này, vậy tu sĩ thực lực cao cường khác thì sao?
Tiểu nam hài hơi nhíu mày: - Một quốc gia quang minh chính đại có chí bảo như vậy, vốn chính là chuyện bất khả tư nghị, nêu người năm giữ đó chỉ là một võ giả...
- Xem ra ngươi đang sinh hoạt ở một quồc độ rất kỳ quái, ngươi tốt nhât hãy rời xa tộc cổ quái năm giữ Thông Thiên Kính đó.
- Chỗ ta còn có rất nhiều tin tức về tộc đó.
Chu Phàm nói:
- Tộc đó rất trường thọ, tộc nhân bọn họ thọ mệnh ngắn cũng phải một trăm năm mươi hai tuổi, người trường thọ thì có thể tới ba trăm tuổi, nhưng đặc biệt là thọ mệnh của bọn họ không thể đột phá hạn mức tôi đa ba trăm tuổi, hơn nữa tộc này là không ai có thể tiến vào Đạo cảnh.
- Còn nữa đây là một thế gia quyệt nhân, bọn họ có thiên phú quyệt nhân tên là 'Đại Nhật Phần Diễm Thể"...
- Đại Nhật Phần Diễm Thể?
Tiểu nam hài hơi nhướng mày,
- Ta chưa từng nghe qua về loại thiên phú quyệt nhân này, ngươi nói cho ta nghe thử một chút về đặc trưng của nó đi.
Chu Phàm miêu tả chỉ tiết lại.
- Bách độc bất xâm, bách bệnh bất . sinh, còn không e ngại bât kỳ nguyền rủa nào...
Tiểu nam hài trầm mặc, lộ ra vẻ suy tư,
- Nghe thì giống như Thánh Linh Hỏa Không Mạch Viêm Luân diên sinh ra. - Không Mạch Viêm Luân là cái gì vậy? Chu Phàm hỏi.
- Không Mạch Viêm Luân là một loại quái quyệt sống trong hư không, cấp bậc của nó luôn tổn tại tranh luận, bộ dạng giống như một mặt trời chói chang bị khoét rỗng ở giữa, từ vô số vãng lửa tạo thành, nếu ở trong hư không gặp phải nó, xử lý không tốt sẽ bị nó đốt cháy mà chết.
- Chỉ có nghĩ cách ngăn cách liệt diễm, mới có thể sống sót, nếu không ngươi có thể vừa nhìn thấy nó thân thể đã bị đốt cháy rồi.
Tiểu nam hài nói:
- Thực lực của nó rất khủng bố, nhưng khi rời khỏi, thỉnh thoảng sẽ lưu lại từng luồng Thánh Linh Hỏa, những Thánh Linh Hỏa đó có thể xua đuổi những vật như nguyền rủa bệnh độc. - Nhưng ta chưa từng nghe qua có người thu hoạch được thiên phú quyệt nhân từ chỗ Không Mạch Viêm Luân...
Tiểu nam hài nhíu mày nói:
- Có điều chưa từng nghe qua cũng không có gì lạ, bởi vì thể giới này quá rộng lớn.
- Vậy có thể là thiên phú quyệt nhân này dẫn tới tộc của bọn họ trường thọ và không thể tiển vào Đạo cảnh không?
Chu Phàm lại lấy ra vấn đề lúc trước đã hỏi Đại tiên sinh để hỏi tiểu nam hài.
- Trường thọ có thể là chjuảnh _ hưởng của thiên phú quyệt nhân, dầu sao chuyện bởi vì thiên phú quyệt nhân mà biển thành trường thọ là từng xuất hiện rổi. Tiểu nam hài nói:
- Chỉ là ta không dám khẳng định tuổi thọ này không thể tăng trưởng có phải bị thiên phú quyệt nhân ảnh hưởng không?
- Về phần không thể tiến vào Đạo cảnh...
Trên mặt tiểu nam hài lộ ra vẻ nghỉ hoặc,
- Cái này càng kỳ quái hơn, thiên phú quyệt nhân chắc không thể ảnh hưởng đến có tiển vào Đạo cảnh hay không, trước kia chưa từng phát sinh loại chuyện này, cái này không liên quan gì tới thiên phú quyệt nhân.
- Vậy là bởi vì sao?
Chu Phàm hỏi.
- Không biết. Sắc mặt tiểu nam hài trở nên nghiêm túc, nói:
- Tin tức ngươi lấy ra quá ít, ta không thể đưa ra phán đoán chuẩn xác.
- Bọn họ có chí bảo đỉnh cấp, seEjh XkRJắ là võ giả nắm giữ chí bảo này, mệnh dài lại không thể tiến vào Đạo cảnh, ta trước giờ chưa từng thấy một thế gia nào đặc thù như vậy.
Sắc mặt Chu Phàm biến thành có chút vi diệu, tiểu nam hài thân là Vạn Quốc Chi Hoàng, thế gia ở Vạn Quốc hắn thống ngự chỉ sợ là nhiều không đếm được, kiển thức lại hơn xa người thường, hắn cũng cảm thấy hoàng thất Đại Ngụy cổ quái, vậy hoàng thất Đại Ngụy thật sự rất cổ quái.
- Còn có một khả năng...