Trương Mộc Tượng theo lời lui về phía sau mấy bước, Chu Phàm từ trong phù đại lấy ra Trắc Quyệt Phù, sau đó dùng vỏ đao truyền Trắc Quyệt Phù tới, dán lên trên trán Sầu Hầu.
Trắc Quyệt Phù không có bất kỳ phản ứng gì, Chu Phàm mới yên tâm, hắn nhìn về phía Trương Mộc Tượng hỏi:
- Đây là chuyện xảy ra khi nào?
Mấy ngày nay Sầu Hầu một mực không tỉnh, buổi sáng hôm nay Chu Phàm còn tới thăm hắn, không ngờ tan trực trở về lại thấy một màn này.
Trương Mộc Tượng chua chát nói:
- Là chuyện trước đây không lâu, sau khi chúng ta phát hiện, cũng không biết làm gì, lại càng không dám tùy tiện nói với người ngoài, sợ bọn họ coi Sầu Hầu là quái vật, ta thầm nghĩ trong lòng A Phàm ngươi tốt xấu gì cũng đã làm một đoạn thời gian ở đội tuần tra rồi, ngươi lại là người chúng ta tin tưởng được, cho nên ta vội vàng đi tìm ngươi.
- Mộc Tượng thúc, đầu Sầu Hầu trừ biến thành to như vậy, còn có biến hóa gì không?
Chu Phàm vừa hỏi vừa nhìn về phía Lão Huynh bên cạnh mình.
- Không, hô hấp của Sầu Hầu vẫn bình thường giống như trước kia, ta cũng không dám chạm vào đầu hắn, sợ lại hại hắn.
Trương Mộc Tượng lo lắng trả lời,
- A Phàm, Sầu Hầu làm sao vậy? Có phải lần trước quái quyệt để lại độc gì trên người hắn không?
Lão Huynh chỉ ngồi đó, không có phản ứng bao lớn về phía Sầu Hầu đang nằm trên giường, hắn mới yên tâm vừa đi gần vừa lắc đầu nói:
- Ta xem trước đã.
Khi Chu Phàm đến gần mới phát hiện bởi vì đầu của Sầu Hầu to ra, mặt hắn cũng bị phồng tới có chút biến hình.
Chu Phàm hít sâu một hơi, cái này nhìn thì quả thật giống như trúng độc gì đó, nhưng chuyện quái quyệt Quỷ Nghênh Thân đã trôi qua nhiều ngày như vậy, người bị thương cũng có không ít, nhưng không nghe nói có ai trúng độc?
Chu Phàm tháo tấm Trắc Quyệt Phù đó ra, cất vào trong phù đại, hắn nghĩ nghĩ một chút, vươn tay ra vạch mí mắt của Sầu Hầu, vừa nhìn một cái khiến trong lòng Chu Phàm cả kinh.
Tròng trắng mắt xung quanh đồng tử của Sầu Hầu đã biến thành màu xanh lục, mất cực kỳ quái dị.
Trương Mộc Tượng Ghé tới cũng nhìn thấy, sắc mặt hắn biến thành trắng bệch.
Chu Phàm buông tay, lại nhìn con mắt còn lại, tình huống của con mắt đó cũng tương tự, sắc mặt hắn ngưng trọng suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu nhìn về phía Trương Mộc Tượng, nói:
- Ta đi mời Hoàng lão đại nhân tới đây.
Cơ nhục Trên mặt Trương Mộc Tượng hơi run run,
- A Phàm, cái này...
Chu Phàm ngắt lời:
- Mộc Tượng thúc, ta biết ngươi đang lo lắng gì, nhưng tình huống hiện tại là ngươi không biết thân thể của Sầu Hầu xuất hiện vấn đề gì, ta cũng không biết, cũng chỉ có thể nhờ người khác giúp đỡ.
Trương Mộc Tượng khẽ cắn môi nói:
- A Phàm, ngươi sẽ không hại Sầu Hầu, ta nghe lời ngươi.
Chu Phàm gọi Lão Huynh ở lại Trương gia, lại bảo phu phụ Trương Mộc Tượng đừng quá tới gần Sầu Hầu, nếu Lão Huynh sủa về phía Sầu Hầu thì phải rời xa Sầu Hầu ngay.
Chu Phàm giải thích xong những cái này, ra ngoài một đường chạy vội, đến nhà Hoàng phù sư, Hoàng phù sư đang ngồi vẽ bùa, Chu Phàm kể qua lại tình huống cho hắn một chút.
Hoàng phù sư lập tức đứng lên, mang theo một hòm thuốc, theo Chu Phàm ra cửa.
Hai người một đường đi vội, rất nhanh đã tới nhà Trương Mộc Tượng.
Nhà Trương Mộc Tượng vẫn bình an vô sự, Hoàng phù sư bắt mạch cho Sầu Hầu, Chu Phàm đứng ở bên cạnh nhìn.
Hoàng phù sư rất nhanh buông cổ tay Sầu Hầu ra, hắn cũng giống như Chu Phàm, vạch mắt Sầu Hầu lên xem, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chu Phàm một mực quan sát biểu cảm trên mặt Hoàng phù sư, vẻ kinh ngạc trên mặt Hoàng phù sư rất nhanh đã thu liễm, khôi phục bình tĩnh, hắn đứng lên.
Phu phụ Trương Mộc Tượng trông mong nhìn Hoàng phù sư, Trương Mộc Tượng lo lắng hỏi:
- Hoàng lão đại nhân, Sầu Hầu nhà ta thế nào rồi?
Hoàng phù sư trầm mặc một chút, hắn đầu tiên là liếc Chu Phàm một cái, sau đó mới chậm rãi nói:
- Đây là một loại quái bệnh, Sầu Hầu là phát bệnh hôm nay, hiện tại hắn tạm thời không có trở ngại gì, hắn vẫn còn bảy ngày.
- Quái bệnh gì?
Thê tử của Trương Mộc Tượng khẩn trương hỏi,
- Có phải vì quái quyệt đả thương hắn không.
Hoàng phù sư nói:
- Đây là Đầu Đấu Chứng, bởi vì đầu to như cái đấu mà được gọi như vậy, bệnh này á, tạm thời vẫn chưa biết nguyên nhân cụ thể là gì?
Trương Mộc Tượng gấp giọng hỏi:
- Vậy Đầu Đấu Chứng này phải thế nào mới có thể trị được?
Hắn cũng không quản Đầu Đấu Chứng là vì gì dẫn tới, mấu chốt là có thể trị được hay không?
Hoàng phù sư cười khổ nói:
- Bệnh này rất hiếm thấy, ta cũng là tình cờ đọc được trong sách thuốc, có điều các ngươi yên tâm, giờ ta trở về tìm đọc sách thuốc, trong bảy ngày này, khẳng định sẽ tìm ra phương pháp chữa bệnh đó.
- Vậy kính nhờ Hoàng lão đại nhân.
Phu phụ Trương Mộc Tượng vội vàng khom người chắp tay thi lễ nói lời cảm tạ với Hoàng phù sư.