- Ngoài ra, người dẫn dắt muốn rời thuyền thì chỉ có đường chết.
- Vạn nhất nó đang nói lừa các ngươi thì sao?
Chu Phàm không nhịn được hỏi.
- Chúng ta đã lập thiên đạo thệ ước với nó, loại thệ ước này ta vẫn chưa từng thấy có bất kỳ sinh linh nào có thể vi phạm.
Vụ lạnh lùng nói.
- Có điều sự cường đại của nó quả thật vượt xa tưởng tượng của ta, có biện pháp có thể tránh né cũng chưa biết chừng, nhưng ngươi phải biết rằng. . . Chúng ta không thể rời khỏi chiếc thuyền này, vậy không thể không tin.
Chu Phàm trầm mặc, bọn Vụ quả thật chỉ có tin thôi, bằng không chỉ thể từ bỏ rời thuyền.
- Nhưng...
Vụ ngẩng đầu nhìn về phía những thi hài trên huyết cầu, mặt hắn lộ vẻ giễu cợt,
- Ngươi nhìn những thi hài thất bại đó là biết số lần chúng ta thất bại là nhiều không đếm được.
- Ta cũng không nhớ rõ ta đã thất bại bao nhiêu lần, một người dẫn dắt mới tới hoặc là sẽ rất kiên nhẫn, nhưng thất bại rất nhiều lần, ai cũng sẽ biến thành bực mình, từ đó không muốn phí hết tâm huyết dẫn dắt những người lên thuyền các ngươi nữa.
Chu Phàm nhớ tới vẻ lạnh lùng của Vụ đối với hắn lúc lần đầu gặp, sau đó chỉ nguyện ý giao dịch với hắn, hiện tại hắn xem như đã biết nguyên nhân rồi.
Thân thể của Chu Phàm bắt đầu hạ xuống, Vụ cũng vậy.
Trong quá trình hạ xuống tiếng gió vù vù, Chu Phàm muốn nói cũng không nói được, hắn chỉ có thể bắt đầu suy tư.
Chuyện Vụ tối nay tiết lộ ra thật sự quá nhiều, Vụ tối nay sẽ lâm vào trong ngủ say, sau đó người dẫn dắt mới sẽ xuất hiện.
Hắn muốn biết trong lúc này hắn ở trên thuyền sẽ có biến hóa gì.
Từ trong khẩu khí của Vụ, người dẫn dắt sẽ biến thành người dẫn dắt cũ, không muốn cung cấp trợ giúp không ràng buộc cho người lên thuyền, vạn nhất người dẫn dắt trước tới.
Hai người rất nhanh liền hạ xuống thuyền.
- Chúng ta không thể rời khỏi thuyền quá lâu, nếu không hậu quả là khó có thể dự đoán, kỳ thật cũng không có gì mà đi, nơi này đều là nước sông màu xám.
Vụ thản nhiên cười nói,
- Thời gian không còn nhiều ngươi có thể ở lại không còn nhiều, có gì muốn hỏi thì mau hỏi đi, lần tiếp theo tiến vào, ngươi sẽ không thấy ta đâu.
- Các ngươi không muốn dẫn dắt người lên thuyền, nó cũng không quản à?
Chu Phàm hít một hơi thật sâu hỏi.
Nếu thuyền là có ý thức, vì sao lại ngồi yên mặc kệ loại hành vi này? Nó chắc có biện pháp gì mới đúng.
- Nó dường như không để ý tới loại chuyện này, cũng không vì hành vi của chúng ta mà trừng phạt chúng ta.
Vụ lắc đầu,
- Chúng ta ở trên thuyền này cơ bản là tự do, chỉ cần không xúc phạm quy tắc cơ bản.
- Quy tắc cơ bản gì?
Chu Phàm gấp giọng hỏi, đối với hắn là rất quan trọng.
- Quy tắc cơ bản chính là không thể quấy nhiễu câu cá và thuyền đi tới, phàm là người lên thuyền yêu cầu câu cá hoặc để thuyền đi tới, chúng ta đều chỉ có thể đồng ý.
Vụ giải thích.
- Nhưng lúc trước ngươi đã nói, ngươi thậm chí không thấy một số người lên thuyền, nhìn bọn họ nhảy thuyền hoặc là không còn xuất hiện trên thuyền nữa, thế không phải quấy nhiễu câu cá à?
Chu Phàm có chút khó hiểu hỏi.
Trên mặt Vụ lộ ra nụ cười quỷ dị,
- Bọn họ cũng không biết chuyện câu cá, làm sao mà đề xuất với ta được? Thuyền cũng không có quy định chúng ta phải nói chuyện câu cá với những người lên thuyền các ngươi.
- Nó không để ý tới sinh tử của các ngươi, đồng thời cũng trao quyền lựa chọn cho người dẫn dắt đầu tiên, nếu người dẫn dắt mặc kệ người lên thuyền, người lên thuyền cũng không làm gì được.
Chu Phàm chỉ cảm thấy đầu óc có chút hỗn loạn, thuyền đưa những người như bọn họ lên thuyền, là để khiến bọn họ đưa thuyền đi tới, nhưng lại không bức những người dẫn dắt này phải dẫn dắt cho tốt, nó rốt cuộc là nghĩ gì?
- Ta khuyên ngươi đừng nghĩ nhiều, một số hành vi hành động của nó, ngay cả những người dẫn dắt đã ở trên thuyền vô số năm tháng như chúng ta cũng không hiểu được.
Vụ lắc đầu nói.
- Có thể nói cho ta nghe một chút về người dẫn dắt khác không? Rốt cuộc có bao nhiêu người dẫn dắt tồn tại?
Chu Phàm thở khẽ ra một hơi, hắn không nghĩ nhiều nữa.
- Người dẫn dắt khác?
Vụ lắc đầu,
- Theo ta biết, trên thuyền vĩnh viễn chỉ có một người dẫn dắt và một người lên thuyền, một người dẫn dắt ngủ say hoặc là chết đi, mới xuất hiện một người dẫn dắt khác.
- Cho nên ta không biết người dẫn dắt khác, nhưng ta nghĩ, rất lâu trước kia ta một mực là người dẫn dắt thức tỉnh thứ ba hoặc là thứ hai, cho đến một ngày biến thành vị đầu tiên, vậy chứng tỏ chuyện có một số biến hóa.
Trên mặt Vụ lộ ra vẻ cổ quái.
- Biến hóa gì?
Chu Phàm hơi ngẩn ra, xuất hiện thứ tự khác nhau có ảnh hưởng gì?
- Thuyền chẳng buồn can thiệp chúng ta làm gì, nhưng để tránh có người dẫn dắt phát rồ không ngừng chơi chết người lên thuyền, khi nó an bài người dẫn dắt ra sân, sẽ có cân nhắc của nó, bình thường người dẫn dắt đầu tiên đối với những người lên thuyền các ngươi là hiền lành nhất.
Vụ cười nói.