Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 420 - Chương 420. Theo Dõi (2)

Chương 420. Theo dõi (2) Chương 420. Theo dõi (2)

Chu Phàm cất bản đồ vào trong lòng, sau đó cấp tốc chạy đi.

Lý Cửu Nguyệt chỉ có thể co cẳng chạy theo.

Hai người một chó đi một lúc trong ngõ nhỏ, Lý Cửu Nguyệt nhìn cảnh sắc biến thành càng lúc càng quen thuộc, trong mắt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, cho đến khi thấy căn nhà ở đó, hắn mới xác nhận.

Nơi này là nhà của Điền Phong.

Xung quanh nhà đã được bổ khoái dọn sạch, chung quanh rất im ắng, không có ai chuyển vào.

- Chúng ta tới đây làm gì?

Lý Cửu Nguyệt nhìn cửa bị hắn đá nát ở cách đó không xa, hơi ngây ra.

- Ta hoài nghi hắn sẽ quay lại.

Chu Phàm lạnh lùng nói.

- Vì sao hắn lại quay lại? Quái quyệt phụ thân Điền Phong không phải chết rồi à?

Lý Cửu Nguyệt có chút khó hiểu hỏi, quay lại cũng có ý nghĩa gì?

- Bởi vì vị trí hắn biến mất cách nơi này không tính là xa, bởi vì có một số hung thủ sau khi giết người, xác nhận an toàn rồi muốn trở lại hiện trường để thưởng thức thành quả của hắn.

Chu Phàm nói.

- Nhưng quái quyệt là ta giết.

Lý Cửu Nguyệt cảm thấy có chút buồn cười nói,

- Nếu không phải ngươi dẫn ta tới đây, ta cũng sẽ không đến, ai lại nhàm chán như vậy?

- Ngươi chỉ là đao của hắn mà thôi, đương nhiên những cái này chỉ là suy đoán của ta, nhưng lộ tuyến hành tẩu của hắn cho thấy, ta cảm thấy hắn sẽ quay lại, cho dù không phải xuất phát từ tâm thái nào đó, nói không chừng là muốn quay lại lấy thứ gì đó.

Chu Phàm chỉ vào bên kia ngõ nhỏ,

- Ngươi qua bên đó thủ, phòng ngừa hắn từ bên này tới đây, nếu hắn tới, ta lại thông tri cho ngươi.

Lý Cửu Nguyệt vẫn mang hoài nghi đối với loại phỏng đoán này của Chu Phàm, nhưng vẫn qua ngõ bên kia canh.

Chu Phàm nghiêm túc nhìn vào trong nhà, trong một số án lệ đã xem qua trước kia, quả thật tồn tại một số hung thủ thích quay lại hiện trường để quan sát, nhưng đây chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi, hắn tới đây cũng chỉ là mạo hiểm đánh cuộc một phen.

Nếu Tiểu Gia không trở lại hiện trường, muốn vạch trần ngụy trang của hắn sợ rằng rất khó, hắn chỉ đành nghĩ phương pháp khác để thăm dò.

Lý Cửu Nguyệt canh ở bên kia, hắn thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn về phía Chu Phàm, trong mắt mang theo vẻ tò mò, người này ở trong mắt hắn đúng là có chút đặc biệt.

Bỗng nhiên Chu Phàm vẫy tay với hắn, Lý Cửu Nguyệt ngây ra một thoáng, vội vàng chạy khẽ về, hắn thò đầu ra nhìn, phát hiện quả nhiên Tiểu Gia đã tới.

Tiểu Gia đi tới trước cửa phòng, trên mặt hắn lộ ra nụ cười quỷ dị, sau đó hắn quay đầu nhìn xung quanh một chút, Chu Phàm kéo vai Lý Cửu Nguyệt, kéo hắn về.

Lý Cửu Nguyệt có chút khó chịu xoay xoay đầu vai.

Chu Phàm áy náy buông tay, khí lực của hắn có thể hơi lớn.

Lý Cửu Nguyệt không để ý cười cười, sau đó lại chỉ chỉ bên ngoài, đang hỏi có thể nhìn không, đối với việc Tiểu Gia sẽ đến, hắn vẫn cảm thấy có chút bất khả tư nghị.

Chu Phàm dán sát vào vách tường, hắn trước tiên cẩn thận nhìn tới, chỉ là nhìn thấy một chút thân ảnh đi vào trong phòng của Tiểu Gia.

Lý Cửu Nguyệt cũng nhìn thấy, hắn nhìn về phía Chu Phàm hỏi:

- Hiện tại làm gì? Có cần lao ra bắt hắn không?

- Chờ một chút.

Chu Phàm nhíu mày,

- Cho dù lao ra bắt được hắn, nếu hắn không nhận thì chúng ta cũng không làm gì được.

Lý Cửu Nguyệt trầm mặc một chút, Chu Phàm nói rất có lý.

Nếu không thể xác nhận đối phương chính là quái quyệt, Lực Sĩ cũng không thể tùy ý động thủ, nếu không để Nghi Loan Ti Phủ biết, khẳng định sẽ xử phạt Lực Sĩ rất nghiêm.

Mấu chốt là bọn họ không thể chỉ dựa vào Tiểu Gia quay lại mà nhận định hắn là quái quyệt.

Tiểu Gia cũng có khả năng là người.

Một lát sau, Tiểu Gia từ trong phòng đi ra, hai tay hắn trống trơn, không cầm gì, nụ cười trên mặt đã thu liễm, bình tĩnh đi đến một ngõ nhỏ.

- Cứ vậy để hắn đi à?

Lý Cửu Nguyệt có chút không cam tâm hỏi.

Chu Phàm do dự một chút, trầm giọng nói:

- Đã không có chứng cớ, vậy chúng ta chỉ có thể lao ra thăm dò hắn một chút.

Chu Phàm thấp giọng dặn dò vài câu, dẫn theo Lý Cửu Nguyệt cấp tốc xông ra ngoài, thuận lợi ngăn cản Tiểu Gia trước khi hắn vào ngõ.

Tiểu Gia nhìn hai người Chu Phàm đột nhiên lao ra, trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.

Hai người một chó cứ vậy giằng co với tiểu hài.

- Hai vị đại nhân, sao các ngươi lại ở đây?

Tiểu Gia hơi sửng sốt, vội vàng cười nói.

- Vấn đề này nên là chúng ta hỏi ngươi mới đúng, sao ngươi lại ở đây?

Chu Phàm lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiểu Gia.

- Ta mất một đồng tiền, tiện đường tới đây tìm.

Trong mắt Tiểu Gia mang theo vẻ sợ hãi nói.

- Ngươi nói dối, chúng ta thấy ngươi vào nhà Điền Phong.

Lý Cửu Nguyệt lạnh lùng nói.

Mắt Tiểu Gia đảo quanh, vẻ sợ hãi trên mặt hắn rút dần,

- Xem ra hai người các ngươi đã theo dõi ta.

Bình Luận (0)
Comment