- Ừ.
Đối mặt với câu trả lời khẳng định như vậy, sắc mặt Chu Phàm vẫn bình tĩnh, Yên Chi không muốn hỗ trợ cũng không phải chuyện kỳ quái gì, hắn chậm rãi nói:
- Ngươi không muốn hỗ trợ cũng không sao, ta vẫn có thể dựa vào cần câu, ta nghĩ cần câu chắc có thể câu lên vật giải trừ nguyền rủa này.
Chỉ là nằm ngoài dự kiến của Chu Phàm, Yên Chi lại cười khẽ một tiếng,
- Vô dụng thôi, ngươi làm như vậy chỉ uổng phí khí lực, cần câu quả thật có thể câu lên vật giải trừ nguyền rủa, nhưng vấn đề là hiện tại ngươi đã bị Mộng Ngẫu kéo vào trong ác mộng, cho dù thật sự câu lên vật giải trừ nguyền rủa, ngươi cũng không dùng được.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, lời Yên Chi nói chắc là thật, trừ vật hư vô như Thọ Quả có thể phục dụng ở trên thuyền, thứ câu lên khác đều phải về đến thế giới chỗ mình để thực thể hóa rồi mới có thể sử dụng.
Nếu là như vậy, vật nguyền rủa này cho dù có thể câu lên được, nếu hắn không thể tỉnh lại cũng không dùng được.
Chu Phàm trầm mặc suy tư, chẳng lẽ hắn chỉ có thể đi vào trong ác mộng đó liều một phen sao?
- Kỳ thật ngươi vào trong ác mộng một chuyến cũng không phải không có lợi.
Yên Chi lại chậm rãi nói.
- Thế thì có ích lợi gì.
Trong lòng Chu Phàm cảm thấy có chút kỳ quái, Yên Chi vô duyên vô cớ nói với hắn nhiều như vậy, chắc là ôm mục đích nào đó.
- Ngươi đi vào trong ác mộng, mang Mộng Ngẫu ra cho ta, ta không cần tim của ngươi, sẽ cho ngươi công pháp Tốc Độ Đoạn Du Tứ Quý, thế nào?
Yên Chi nhìn Mộng Ngẫu trên vai Chu Phàm, cười nói.
- Vì sao ngươi lại có hứng thú với Mộng Ngẫu?
Chu Phàm hơi sửng sốt hỏi.
Đây chỉ là quái quyệt cấp Hắc Oán.
- Cái này không liên quan tới ngươi, ta chỉ hỏi ngươi có đáp ứng hay không?
Yên Chi lắc đầu, không muốn trả lời.
- Ta phải như thế nào mới có thể mang Mộng Ngẫu ra?
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút rồi nói.
- Cái này đơn giản, chỉ cần ngươi có thể thoát khỏi ác mộng, vậy có thể mang Mộng Ngẫu ra.
Yên Chi thoải mái nói.
- Sợ rằng không đơn giản như vậy chứ? Có không ít võ giả thoát khỏi được ác mộng, lại chưa nghe nói có người có thể mang Mộng Ngẫu ra.
Chu Phàm hoài nghi nói.
Yên Chi liếc Chu Phàm một cái, sương mù ngưng tụ trong tay nàng, rất nhanh liền ngưng tụ thành một hạt châu màu xanh lục, hạt châu chỉ to bằng ngón cái, óng ánh long lanh.
- Đây là Bổ Mộng Châu, nếu ngươi đáp ứng ta, ta có thể đưa nó vào trong cơ thể ngươi, khi ngươi ở trong ác mộng, nó sẽ thay ta tự động tìm kiếm Mộng Ngẫu, ta nghĩ. . . Tối đa ngươi trải qua ba ác mộng, là Bổ Mộng Châu có thể bắt giữ được Mộng Ngẫu này, nói không chừng một ác mộng cũng có thể.
- Ba ác mộng? Ta nhớ rõ người bình thường một khi trúng nguyền rủa của Mộng Ngẫu, chỉ cần một ác mộng là có thể thoát khỏi đó.
Sắc mặt Chu Phàm biến thành ngưng trọng, phiêu lưu ba ác mộng thật sự quá lớn, hắn có khả năng vĩnh viễn không tỉnh được.
- Bằng không ngươi cho rằng một chút phiêu lưu cũng không có, lại có thể từ chỗ ta có được Du Tứ Quý à?
Yên Chi cười khẩy nói.
- Nhưng muốn ta lấy mạng ra liều như vậy, đã không chỉ là một chút phiêu lưu.
Chu Phàm lắc đầu,
- Có thể thoát ra khỏi ác mộng, đã rất không dễ dàng, phiêu lưu ba ác mộng thật sự quá lớn.
Yên Chi trầm ngâm một chút, nàng nhìn Bổ Mộng Châu trong tay,
- Vậy ta lui một bước, ta sẽ khắc một đạo cấm chế vào trong Bổ Mộng Châu, mỗi khi ngươi thoát khỏi một ác mộng, Bổ Mộng Châu sẽ trở lại trong cơ thể ngươi lay tỉnh trí nhớ của ngươi, đến lúc đó ngươi có thể lựa chọn có tiến vào ác mộng tiếp theo hay không.
- Nếu ngươi không lựa chọn tiến vào, Bổ Mộng Châu sẽ không bắt giữ nữa, đến lúc đó Mộng Ngẫu chắc sẽ thả ngươi rời đi, có điều không bắt giữ được Mộng Ngẫu, ta cũng không thể giao Du Tứ Quý cho ngươi, nói cách khác ngươi có thể tự chủ lựa chọn có tiếp tục mạo hiểm hay không.
- Nếu là như vậy....
Chu Phàm nghiêm túc suy tư một lúc, hắn nhìn về phía Yên Chi hỏi:
- Cái này có xem như là giao dịch không?
Chu Phàm hỏi như vậy, một khi Yên Chi thừa nhận, tất cả nội dung có liên quan tới giao dịch mà nàng nói đều không thể có dối trá gì, đây là quy tắc mà thuyền thiết lập, là một loại bảo hộ đối với người lên thuyền.
Vẻ mặt Yên Chi biến thành trịnh trọng:
- Nếu ngươi đáp ứng, đây tất nhiên là giao dịch, nếu không phải có được sự cho phép của thuyền, cho dù ngươi bắt giữ được Mộng Ngẫu, ta cũng không thể để nó tiến vào đây, từ đó có được nó.
Muốn mang vật phẩm bên ngoài vào hoặc là cầm thứ gì đó trong sông ra, chỉ có thuyền mới có loại năng lực này.
- Ta đáp ứng ngươi.
Chu Phàm đáp ứng, chỉ cần có thể cho hắn lựa chọn có tiến vào ác mộng tiếp theo hay không, vậy không gian thao tác của hắn sẽ ất lớn.