Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 529 - Chương 529. Tiểu Quyển

Chương 529. Tiểu quyển Chương 529. Tiểu quyển

- Kỳ thật muốn tìm ra hắn đối với ta mà nói tuyệt không khó, hắn lợi dụng Khiển Quyển Phát muốn giết ngươi, vậy chính là giữa hắn và ngươi tồn tại quan hệ nhân quả, nếu muốn tìm ra hắn, chỉ cần lợi dụng tốt quan hệ này.

Yên Chi nói xong, một dòng sương mù bay tới trước mặt nàng.

Sương mù xoay tròn, ngưng tụ thành một gương đồng.

Gương đồng to bằng bàn tay có tay nắm gỗ dài, trên tay nắm điêu khắc phù văn nhỏ như hạt gạo.

- Chỉ cần hắn vẫn còn ở gần ngươi, gương này có thể thay ngươi tìm được hắn.

Yên Chi nhìn gương, sau đó đưa gương cho Chu Phàm.

Chu Phàm nhận lấy gương, mặt gương chiếu ra là mặt hắn, hắn nhíu mày nói:

- Nên dùng như thế nào?

Hắn không nghi ngờ gương có thật sự hữu dụng hay không, mà là hỏi dùng như thế nào, dẫu sao Yên Chi dám lấy ra, vậy gương này khẳng định có tác dụng.

- Sau khi ngươi trở về, nhỏ máu lên gương, sẽ lên gương canh giờ đại khái mà ngươi trúng cạm bẫy của người khác, nó có thể chỉ rõ phương hướng cho ngươi.

Yên Chi cười nói.

- Có điều Tiểu Nhân Quả Kính này chung quy chỉ là vật phỏng chế, cũng chỉ có thể dùng một lần trong phạm vi nhỏ để tìm một người, sau đó sẽ vỡ vụn trở thành phế phẩm.

- Nếu là chính phẩm, cũng sẽ không đưa cho ngươi thứ tốt này đơn giản như vậy.

- Tiểu Nhân Quả Kính?

Chu Phàm nhìn gương trong tay, trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh ngạc,

- Vật phỏng chế lợi hại như vậy, vậy chính phẩm có phải có thể không đếm xỉa tới số lần và không đếm xỉa tới phạm vi mà tìm người không?

Nghe thấy lời này của Chu Phàm, Yên Chi bật cười khanh khách,

- Đồ trẻ con, nếu để vị đại năng luyện chế Tiểu Nhân Quả Kính nghe thấy những lời này của ngươi, chắc nắp quan tài cũng không đè được, Tiểu Nhân Quả Kính không vô dụng như ngươi nói đâu, đây là chí bảo chân chính, dùng để tìm người chỉ là giết gà dùng dao mổ trâu, nó chính là chí bảo có năng lực do quả tố nhân (từ hậu quả truy ra nguyên nhân).

- Có thể nói nếu ngươi đắc tội với chủ nhân của Tiểu Nhân Quả Kính, chỉ cần ngươi vẫn ở trong một phương thiên địa này, chỉ cần vẫn chưa thể thoát khỏi nhân quả, như vậy bất kể ngươi trốn ở góc nào, hắn cũng có thể dựa vào Tiểu Nhân Quả Kính, trả giá một chút để dùng một lời giết ngươi.

Sắc mặt Chu Phàm đại biến,

- Nếu Tiểu Nhân Quả Kính thực sự khủng bố như vậy, thế thì người có được nó chẳng phải là vô địch trên đời à?

Yên Chi cười khẽ một tiếng:

- Cái này thì không giống như ngươi nói, chí bảo như vậy, người có thể có được nó, ít nhất cũng là đám người đứng trên đỉnh phong, có thể làm đối thủ của hắn thì sao có thể yếu được? Tiểu Nhân Quả Kính cũng chưa chắc đã có tác dụng.

- Yên Chi cô nương đã gặp cừu gia của Tiểu Nhân Quả Kính chưa?

Chu Phàm cười hỏi, hắn biết những người dẫn dắt này rất mạnh, nhưng lại không biết bọn họ mạnh đến trình độ nào.

Yên Chi không nói gì liếc Chu Phàm một cái, sắc mặt của nàng rất lạ.

- Làm sao vậy? Nếu không tiện, cứ coi như ta chưa nói gì.

Chu Phàm cười khan nói.

- Có gì mà không tiện.

Yên Chi cười khẽ một tiếng,

- Chỉ là không biết nên trả lời ngươi thế nào mới đúng, trong ký ức hiện có của ta chưa từng gặp phải loại cừu gia cấp bậc thấp đến vọng tưởng dùng Tiểu Nhân Quả Kính đối phó ta.

Cấp bậc quá thấp. . . Chu Phàm hơi giật mình.

- Muốn đối phó ta á, Đại Nhân Quả Kính nói không chừng còn có thể mang tới một chút tác dụng.

Yên Chi nghĩ nghĩ một chút lại bổ sung, khi nàng nhắc tới Đại Nhân Quả Kính, sắc mặt hơi ngưng trọng một chút.

- Đại Nhân Quả Kính cường ở chỗ nào?

Chu Phàm không nhịn được hỏi, có Tiểu Nhân Quả Kính, vậy có Đại Nhân Quả Kính cũng không có gì thần kỳ, nhưng bí văn bực này, có thể biết miễn phí, đối với hắn mà nói nghe một chút cũng không tồi.

- Tiểu Nhân Quả Kính có thể do quả tố nhân, mà Đại Nhân Quả Kính có thể do nhân tố quả (từ nguyên nhân tạo hậu quả), cho dù chỉ là lúc ban đầu, Đại Nhân Quả Kính có thể nhìn thấy vô số khả năng tương lai, từ đó khiến tu sĩ nắm giữ nó xu cát tị hung, thí dụ như một hồi chiến đấu giữa tu sĩ, hắn có Đại Nhân Quả Kính trên tiên thiên là có thể đứng ở thế bất bại...

- Đương nhiên Đại Nhân Quả Kính không chỉ có như vậy...

Yên Chi nói tới đây liền lắc đầu, không nói nữa.

Không bao lâu sau, thời gian của Chu Phàm cũng đến, hắn rời khỏi Khôi Hà Không Gian.

Sau khi Chu Phàm rời khỏi, Yên Chi nhìn về phía bảy cần câu bày trên bàn, sắc mặt nàng lạnh lùng, môi hồng mấy máy, cuối cùng không nói gì dời tầm mắt đi hừ lạnh một tiếng, nằm về giường nghỉ ngơi.

Chu Phàm mở mắt ra, lập tức ngồi dậy, hắn đầu tiên là nhìn về phía Lão Huynh.

Lão Huynh thấy Chu Phàm tỉnh lại, nó lắc lắc đuôi.

Ở trước người Lão Huynh, phù lục bao bọc Khiển Quyển Phát vẫn nguyên vẹn.

Bình Luận (0)
Comment