Lý Cửu Nguyệt cười ngồi xuống, uống một ngụm trà vừa đắng lại vừa chát, hắn tự nói:
- Chu huynh à Chu huynh, ngươi cũng không có nói với ta, ngươi cũng giống như ta, có vị hôn thê rồi, có điều ngươi không khỏi hơi cầm thú một chút, tuổi của Tiểu Liễu quá nhỏ.
Chuông cảnh giác Trong lòng Chu Phàm gõ vang, nhu cầu sinh dục của nam nhân lập tức bộc phát ra, hắn nhìn Tiểu Liễu,
- Việc này nói ra thì dài lắm, có điều ta vẫn một mực coi Tiểu Liễu là muội muội, chưa từng có suy nghĩ về phương diện đó.
Tiểu Liễu chớp chớp mắt, dẫu sao hiện tại tuổi của nàng vẫn còn nhỏ, nghe không hiểu Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đang nói gì.
- Chu huynh, ngươi không cần giải thích, cho dù Tiểu Liễu hiện tại sáu tuổi, chờ tám năm sau, tuổi cũng không nhỏ hơn ngươi là bao, coi như là xứng đôi.
Lý Cửu Nguyệt cười cười nói.
Chu Phàm cười khổ, nếu hắn không giải thích, vậy khẳng định là xong đời.
Cơm chiều làm xong, mời phu phụ Đại Liễu, cha mẹ Sầu Hầu, cùng với Hoàng, Mao phù sư, Sầu Hầu, La Liệt Điền và Lỗ Khôi tới.
Chỉ có lão Vương đầu tới nói mấy câu, rồi dẫn theo Lão Huynh đi, ngay cả cơm cũng không chịu ăn.
Chu Phàm cũng bất lực với lão nhân quái gở này.
Trong bữa cơm, mọi người hòa thuận.
Đợi ăn xong, Chu Phàm lại tặng một số đan dược mình có được từ Nghi Loan Ti cho La Liệt Điền cùng với Lỗ Khôi.
Khiến cho La Liệt Điền Lỗ Khôi mừng rỡ không thôi, có những đan dược này, thực lực bọn họ cũng có thể có tiến bộ.
Doanh địa tuần tra còn có việc phải làm, Hoang, Mao phù sư, La Liệt Điền, Lỗ Khôi trở về doanh địa trước.
Chu Phàm và Sầu Hầu tản bộ ở ngoài phòng, trong phòng truyền đến tiếng cười nói của Chu Nhất Mộc, Đại Liễu và Trương Mộc Tượng, trong đó còn xen lẫn tiếng nói chuyện của Lý Cửu Nguyệt.
Lý Cửu Nguyệt có một loại lực tương tác thiên nhiên, rất nhanh đã hòa nhập với bọn Chu Nhất Mộc.
Chu Phàm nhìn về phía Sầu Hầu hỏi:
- Mắt ngươi gần đây có chỗ nào dị thường không?
Sầu Hầu có năng lực quyệt nhân của năng lực quyệt nhân, năng lực này chưa hoàn toàn giác tỉnh, Chu Phàm vẫn lo lắng có biến hóa không tốt gì đó.
Sầu Hầu lắc đầu cười nói:
- Không có vấn đề gì lớn.
Chu Phàm gật đầu, hắn khô từ trong tàng thư của Nghi Loan Ti tìm được ghi chép cách khai phá Thanh Cân Đồng, tạm thời cũng không giúp được gì.
Chu Phàm lại hỏi Sầu Hầu hiện tại là cảnh giới gì, Sầu Hầu trả lời hắn đã là Lực Khí Cao Đoạn.
Lúc này Chu Phàm mới đưa một số đan dược đổi được từ Nghi Loan Ti cho Sầu Hầu.
Những đan dược này tốt hơn đan dược đưa cho bọn Lỗ Khôi rất nhiều, có những đan dược này, Sầu Hầu chắc rất nhanh có thể chạm đến bình cảnh Bạo Phát Đoạn.
Chu Phàm lại hàn huyên một lúc với Sầu Hầu, chỉ đạo chuyện trên tu luyện cho hắn, cũng đốc thúc Sầu Hầu sau khi hắn đi thì phải luyện tập chăm chỉ.
Bất kể là xuất phát từ góc độ bằng hữu hay là ôm suy nghĩ để Sầu Hầu chiếu cố cha mẹ trong thôn, thực lực của Sầu Hầu tất nhiên là càng mạnh càng tốt.
Chu Phàm hàn huyên một lúc với Sầu Hầu, Lý Cửu Nguyệt từ trong phòng đi ra.
- Ngươi đi đâu thế?
Chu Phàm nhìn Lý Cửu Nguyệt hỏi.
- Ta muốn nhân lúc trời chưa tối, ra ngoài thôn tản bộ, cho tiêu thức ăn.
Lý Cửu Nguyệt cười nói.
- Ngươi muốn tới ngoài thôn? Ta đưa ngươi đi.
Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút nói.
Chu Phàm lo lắng Lý Cửu Nguyệt sẽ lạc đường.
- Cũng tốt.
Lý Cửu Nguyệt không chút do dự nói.
- A Phàm, ta cũng muốn đi.
Tiểu Liễu đi ra nói.
Tiểu Liễu chớp chớp mắt to.
- Tiểu Liễu ngoan, ngoài thôn nguy hiểm, bọn họ đi một lát sẽ về.
Chu Xuân Mai, mẹ của Tiểu Liễu đi theo ra lo lắng nói.
- Thẩm thẩm, không sao, Tiểu Liễu muốn cứ để cho nàng đi.
Chu Phàm cười nói.
Loại địa phương Phần Cốc Địa này không tính là nguy hiểm, dựa vào thực lực của hắn, bảo vệ Tiểu Liễu tuyệt đối sẽ không có vấn đề lớn.
Lông mày Chu Xuân Mai dựng đứng lên, nhưng nàng nhìn thấy ánh mắt mong ngóng đó của Tiểu Liễu, lông mày lại hạ xuống,
- Tiểu Liễu đừng đi quá xa.
Chu Phàm dẫn theo Lý Cửu Nguyệt và Tiểu Liễu rời khỏi thôn.
Ánh nắng mặt trời chiều chiếu lên cổ xanh trong cốc, dã ngoại lộ ra rất yên tĩnh ngọt ngào.
Ba người thả bước trên cỏ.
Chu Phàm đề phòng vạn nhất, dán lên cho Tiểu Liễu một đạo Cấm Tà Phù.
- Phần Cốc Địa này đúng là một nơi không tồi.
Lý Cửu Nguyệt vừa đi một vừa cười nói.
- Đúng là rất tốt.
Chu Phàm cũng gật đầu, ba thôn một đường gian khổ từ Đê Khưu Nguyên đến Phần Cốc Địa, cuối cùng cũng không uổng phí.
Hai người vừa nói cười, Tiểu Liễu đứng ở giữa nói chen vào hỏi đông hỏi tây, nàng bình thường không được phép đến dã ngoại.
Đối với tất cả của dã ngoại đều cảm thấy xa lạ.
Trong quá trình tùy ý đi dạo của bọn họ, có một con Hắc Du Quái Quyệt xông tới muốn công kích.
Chỉ là còn chưa tiếp cận, đã bị Chu Phàm một đao thoải mái bổ chết.
Ở trong Thiên Lương Thành, là không thể nhìn thấy quái quyệt cấp Hắc Du.