Cho đến khi mặt trời đỏ rực, bọn họ nhìn thấy phế tích của hoang thôn.
Lý Cửu Nguyệt dừng lại, nhìn phế tích mọc đầy cỏ dại, trầm mặc không nói gì.
- Đây là một di chỉ tên là Dã Cốc Thôn, nghe nói toàn bộ thôn phản nghịch, bị quan gia phái binh tiêu diệt.
Chu Phàm lắc đầu nói.
- Ta biết, ta từng nghe qua về tên của thôn này.
Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt bình tĩnh nói.
- Ngươi có nghe qua?
Chu Phàm có chút kinh ngạc nói.
Lý Cửu Nguyệt nhìn tường đổ vách nát đã phong hoá ở phía trước, khiến cho Chu Phàm đứng ở bên cạnh hắn cũng khó có thể nhìn rõ cảm xúc trong mắt hắn.
- Đây dẫu sao cũng từng là thôn mạnh nhất của Thiên Lương Lý, cha ta sưu tập không ít địa lý phong tình chí của Lạc Thủy Hương, ta đã đọc qua một số.
Chu Phàm hơi nhíu mày, bởi vì đối diện ba thôn chính là Dã Cốc Thôn, hắn vẫn có chút quan tâm tới thôn này.
Hắn từng thử ở trong thư khố của Nghi Loan Ti tìm kiếm tư liệu về Dã Cốc Thôn, nhưng cũng khó có thể tìm được đôi câu vài câu.
- Vậy Lý huynh biết nội tình của Dã Cốc Thôn năm đó không?
Chu Phàm không nhịn được hỏi.
Phù Sư của ba thôn đối với Dã Cốc Thôn luôn giữ kín như bưng, Chu Phàm tới Thiên Lương Thành cũng không dám tùy ý hỏi Phù Sư trong phủ về việc này, rất sợ xúc phạm kiêng kị của quan gia.
Có điều quan hệ của hắn và Lý Cửu Nguyệt lại khác, hỏi một câu, cũng không tính là gì.
Lý Cửu Nguyệt trầm mặc một chút, lắc đầu nói:
- Ta chỉ nghe nói thôn này phạm tội lớn, đã bị quan gia giết, về phần là tội gì, trong sách không nhắc tới.
Chu Phàm thấy vậy cũng không hỏi nữa.
Bởi vì trời rất nhanh sẽ tối.
Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt, Tiểu Liễu không tiếp tục tiến về phía trước, mà là lập tức trở về thôn.
Trở lại thôn, Tiểu Liễu đã được phu phụ Đại Liễu đón đi, trước khi đi ánh mắt nhìn Chu Phàm của Chu Xuân Mai giống như mèo nhà phòng bị chuột.
Nếu không phải sợ Tiểu Liễu thương tâm, nàng bất kể là như thế nào cũng sẽ không để Tiểu Liễu có tiếp xúc với Chu Phàm.
Về phần Lý Cửu Nguyệt ngủ lại ở Chu gia.
Chu Phàm cảm thấy có chút đáng tiếc, hiện tại trong nhà hắn trừ phòng khách, còn có bốn phòng, nếu là căn nhà trước kia, chỉ có hai phòng.
Đó đến lúc hắn và Lý Cửu Nguyệt ngủ chung một phòng.
Hiện tại cũng chỉ có thể nghĩ thôi.
Màn đêm buông xuống, Lý Cửu Nguyệt không có ý định tắm rửa, hắn vẫn giữ hình tượng lôi thôi, nói chuyện với cả nhà Chu Phàm.
Bỗng nhiên nghe thấy trong bóng đêm truyền đến tiếng khóc của Hắc Oán Quái Quyệt Thôn Oán của Dã Cốc Thôn.
Chu Phàm lắc đầu, giải thích nguyên do của Thôn Oán cho Lý Cửu Nguyệt.
Khi Chu Phàm nói hơi nhướng mày, nếu không phải Ám Ảnh Quái Quyệt trong đêm tối xử lý rất phiền, hắn đã sớm tới đó thu thập Thôn Oán đáng ghét kia rồi.
Có điều hắn vẫn quyết định để lần sau trở về mới thu thập Thôn Oán, hiện tại Lý Cửu Nguyệt ở đây, không tiện lắm.
Thanh âm của Thôn Oán duy trì một lúc thì biến mất.
Bọn họ lại tiếp tục nói chuyện một lúc, Lý Cửu Nguyệt liền nói mệt rồi, muốn đi nghỉ ngơi.
Quế Phượng mang tới chăn mới cho Lý Cửu Nguyệt, Lý Cửu Nguyệt vội vàng cám ơn.
Khách nhân nghỉ ngơi, cả nhà Chu Phàm cũng không nói gì, mà là đều về phòng mình nghỉ ngơi.
Chu Phàm chỉ có hai ngày nghỉ, giữa trưa ngày mai hắn và Lý Cửu Nguyệt lại phải chạy về Thiên Lương Thành.
Chu Phàm trở về phòng, hắn không ngủ, mà là nhíu mày, hắn luôn cảm thấy từ khi tới Phần Cốc Địa, trạng thái của Lý Cửu Nguyệt có chút không thích hợp.
Lý Cửu Nguyệt lúc trước chắc là chưa tới Phần Cốc Địa, chỉ là một số chỗ dị thường nhỏ của nàng, lại không tránh được mắt của Chu Phàm.
Chu Phàm xác nhận Lý Cửu Nguyệt có chút vấn đề.
Hiện tại hắn nhớ lại một chút, lúc trước Lý Cửu Nguyệt nghe thấy hắn ở Phần Cốc Địa, liền mở miệng nói muốn tới nhà hắn chơi.
Chẳng lẽ Lý Cửu Nguyệt có liên quan gì với Phần Cốc Địa à?
Chu Phàm nghĩ đến đây, không thể ngồi yên được nữa, hắn khóa trong cửa phòng mình lại, cầm lấy phù đại, từ cửa sổ nhảy ra.
Hắn hành tẩu dọc theo vách tường, trốn ở bên trái cửa sân.
Kiên nhẫn đợi một lúc, trong tai liền nghe thấy tiếng côn trùng kêu vang trong bóng tối truyền đến.
Khoảng một canh giờ, hắn lại thấy có một bóng người từ cửa sân lặng lẽ nhảy ra.
Mượn ánh sao mỏng manh, Chu Phàm có thể lờ mờ cảm giác được thân ảnh này rất giống với Lý Cửu Nguyệt.
Kỳ thật trừ Lý Cửu Nguyệt ra, còn ai vào đây nữa?
Thân thể của Chu Phàm sớm đã mở ra trạng thái ẩn giáp của Tử Kim Bát Giáp, hắn cẩn thận đi theo.
Thực lực của Lý Cửu Nguyệt nhìn thì chỉ có Bạo Phát Đoạn, nhưng lại có nhiều phù lục pháp khí.
Chu Phàm sợ bị phát hiện không dám lơ là, hắn chỉ cẩn thận đi sau lưng Lý Cửu Nguyệt.
Hắn không phải lo lắng Lý Cửu Nguyệt sẽ có ác ý gì với ba thôn lại hoặc là mình.
Hắn cũng không phải cố ý nhìn trộm bí mật của Lý Cửu Nguyệt.