Ma Tổ nhìn về phía Chu Phàm, điều này khiến Chu Phàm thân mặc Tử Kim Giáp Trụ hơi biến sắc, Ma Tổ này chắc không phải là lúc sắp chết muốn kéo hắn làm đệm lưng chứ?
Tinh thần của Chu Phàm lập tức căng thẳng.
Hoàng Diệp lão đạo cũng lờ mờ trở nên đề phòng, nếu để Ma Tổ ở dưới mí mắt hắn giết một người, vậy hắn sẽ bị đồng nghiệp cười chê.
Chỉ là Ma Tổ không xuất thủ, hai mắt nhìn Chu Phàm của nó tràn ngập hận ý:
- Nếu không phải ngươi âm thầm quấy rối, ta sớm đã hoàn thành trước khi Hoàng Diệp lão đạo đến, nhân tế rồi rời đi, ban thưởng tối nay, ta sẽ nhớ kỹ.
Thân thể của Ma Tổ dần dần hóa thành hạt bụi đỏ tươi nhỏ vụn bay lả tả lên không trung.
- Đây là...
Mặt Hoàng Diệp lão đạo lộ vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, cả người hắn lập tức đã tới phía trước Ma Tổ, hắn há miệng phun một cái, chính là một đạo hỏa diễm đỏ thẫm hạ xuống người Ma Tổ.
Hỏa diễm đỏ thẫm thiêu đốt Ma Tổ, Ma Cô Độc Dăng nó nuôi dưỡng cũng bị chết cháy, nhưng những hạt bụi đỏ tươi này vẫn bay lả tả trong không trung.
Dưới nhiệt độ khủng bố của hỏa diễm, khiến thân thể vô cùng cứng cỏi của nó sụp đổ.
Ma Tổ không có bất kỳ phản kháng gì, nó để mặc hỏa diễm đốt cháy thân thể.
Mắt nó nhìn Hoàng Diệp lão đạo với vẻ châm chọc, bởi vì nó vốn chính là đang tìm chết, bất kể dạng công kích gì cũng chỉ có thể đẩy nhanh sự giải thể của nó.
- Đây là thiên phú của ngươi?
Sắc mặt Hoàng Diệp lão đạo hơi trầm xuống.
- Đây là thiên phú ta nắm giữ ở cấp Huyết Lệ, ta vốn chính là nấm, chỉ cần không chết thì ta sẽ không diệt.
Thân thể của Ma Tổ cháy sạch chỉ còn lại cái đầu dạng xòe ô màu đỏ tươi,
- Bằng không sao ta dám mạo hiểm bước vào Thiên Lương Thành?
Cặp mắt đỏ rực của Ma Tổ nhìn Chu Phàm, lạnh lùng nói:
- Ta vẫn sẽ trở lại, quay về tìm ngươi, trước đó, ngươi đừng chết.
Chân mày Chu Phàm giật giật, hắn biết đại sự không ổn rồi, đây là hắn đã bị Ma Tổ này nhằm vào.
Ma Tổ đã triệt để hóa thành hạt nấm đỏ tươi, biến mất ở đây.
Khốn cảnh của Quyệt Vực cũng đang sụp đổ.
Hoàng Diệp lão đạo thử giữ lại những hạt nấm này, chỉ hạt nấm không phải hư cũng chẳng phải thực, bất kể là cái gì, chúng đều có thể xuyên qua, rất nhanh liền tiêu tán trong không trung.
Chu Phàm giải trừ Tử Kim Giáp Trụ, thở dài, đồng thời trong lòng lại có chút khinh bỉ lão đạo đến từ Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti này, còn nói là sẽ không để Ma Tổ chạy thoát, kết quả lại để nó chạy thoát.
Đương nhiên, Hoàng Diệp lão đạo chung quy vẫn là thủ trưởng của thủ trưởng của hắn, Chu Phàm cũng không thể hiện ra, chỉ chắp tay bình tĩnh gọi hắn một tiếng đại nhân.
Hoàng Diệp lão đạo cũng cảm thấy có chút xấu hổ, hắn không ngờ mình lại mất mặt ở đây, chỉ có thể cười trừ một tiếng, ho khan nói:
- Không ngờ cái nấm già đó còn có thủ đoạn bực này.
Mặt Chu Phàm lộ vẻ bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng biết Hoàng Diệp lão đạo đã tận lực rồi.
- Ngươi chính là Chu Phàm à?
Hoàng Diệp lão đạo mỉm cười, hắn trước khi đến đã có được báo cáo từ Yến Quy Lai, biết Thiên Lương Lý Nghi Loan Ti xuất hiện một người mới không tồi.
Chu Phàm gật đầu thừa nhận.
- Ngươi cứ yên tâm, tuy ta không quá hiểu thiên phú này của nó là thế nào, nhưng giải thể trùng sinh này, nghĩ chắc không thể là không phải trả giá gì, nó muốn khôi phục đến thực lực hiện tại, sợ rằng vẫn cần một đoạn rất dài rất dài.
Hoàng Diệp lão đạo vuốt râu dê giải thích.
Chu Phàm cũng cảm thấy Hoàng Diệp lão đạo nói có chút đạo lý, nhưng trong lòng hắn vẫn bán tín bán nghi, vạn nhất Ma Tổ giải thể trùng sinh cũng không phải trả giá quá lớn, nó rất nhanh sẽ quay lại tìm hắn làm phiền.
Vẫn cứ mau chóng đề thăng thực lực để ứng đối Ma Tổ này mới được.
May mà Ma Tổ cũng không hiểu Chu Phàm, nó lại rất khó biết tối nay võ giả đối nghịch với nó là thân phận gì.
Cho nên quái quyệt này trả thù, sẽ không tìm tới Tam Khưu Thôn, tối đa cũng chỉ là giống như tối nay, lợi dụng phi trùng kỳ quái đó để tìm hắn.
Bên tây phường vẫn lờ mờ truyền đến tiếng vang của chiến đấu.
Chu Phàm và Hoàng Diệp lão đạo không nhiều lời, mà là tiến đến tây phường hỗ trợ vây quét Ma Cô Tiểu Yêu còn lại.
Trên trời cao xa xa, một chùm hạt nấm đỏ tươi bay lả tả trong không trung.
Nó bay rất lâu, cho tới khi đến Hủ Cốt Chiểu Trạch rộng lớn, nó mới ngừng lại.
Lượn vòng một lúc trong không trung, hạt nấm đỏ tươi chậm rãi trầm xuống.
Tiếng oa oa vang lên, phía dưới rừng đầm lầy bỗng nhiên có một đám quạ đen màu máu bay lên.
Quạ đen quay chung quanh hạt nấm đỏ tươi, vươn mỏ ra ý đồ muốn mổ.
Chỉ là những hạt nấm đỏ tươi ngay cả Hoàng Diệp lão đạo cũng không làm gì được này, đàn quạ chỉ có cấp Huyết Du cũng không làm gì được.
Cho dù chúng biết hạt nấm này là thứ tốt hiếm có.
Hạt nấm thổi qua đàn quạ màu máu, rơi xuống đầm lầy nổi bọt tím, nhanh chóng tiến vào sơn động.