Sơn động có quang mang đỏ tươi sáng lên, quang mang thiếu sáng toàn bộ đầm lầy bọt tím.
Xuất phát từ uy áp trước kia của Ma Tổ, không có quái quyệt nào dám mạo muội tới gần khu vực này.
Qua rất lâu sau, lúc sắc trời dần sáng, một thiếu nữ thướt tha từ trong sơn động đi ra.
Nàng mặc váy ô lưới trắng ngần, nhìn thì không khác gì con người, lộ ra vẻ xinh đẹp đáng yêu.
Nàng đầu tiên là nhíu mày, đôi mắt trắng ngần lạnh lùng nhìn về phía Thiên Lương Thành.
Chu Phàm không khỏi rùng mình một cái, giống như có gì đó ở xa xa đang nhìn trộm hắn.
Hắn nghĩ tới Ma Tổ đã đào tẩu, trầm mặc một chút, sau đó lắc đầu, lại bận rộn.
Gió mát thổi qua cổ thành, chân trời có ánh sáng nhạt màu trắng bạc sáng lên.
Cổ thành sống sót sau tai nạn.
Đi trên đường phố, có thể nhìn thấy nhà ở tả tơi hoặc là đã sập thành phế tích.
Chung quanh đều là người bôn tẩu cứu viện, trong không khí tràn ngập tiếng la, tiếng khóc, tiếng rên thống khổ.
Trận đánh Đêm qua cuối cùng vẫn khiến một số Ma Cô Yêu đào tẩu, trong đó còn bao gồm cả Não Quân Sư.
Có điều đại bộ phận Ma Cô Yêu đều bị giết chết, Nghi Loan Ti Phủ còn phát hiện Thông Mộc Mật Đạo, lập tức hủy diệt mật đạo.
Sau trận chiến này toàn bộ thành thị đều lâm vào hỗn loạn, Thiên Lương Lý Nha và đội tuần tra thành chịu trọng thương, cơ hồ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.
Chỉ có Nghi Loan Ti Phủ vẫn coi như là hoàn chỉnh, tổ chức các bách tính trong thành, nhận tất cả sự vụ trong thành.
Bắt đầu từ đêm qua, Chu Phàm cũng giống như tất cả mọi người trong phủ chân không chạm đất xử lý đủ loại chuyện.
Cho đến khi sương sớm bắt đầu tản đi, hỗn loạn trong thành mới xem như tạm thời trôi qua.
Sau khi hỗn loạn qua đi, cả tòa thành thị vẫn ở trong bi thống to lớn, trong thành khắp nơi đều nghe thấy tiếng khóc.
Vài ngày sau khi chuyện đêm đó trôi qua, Thiên Lương Thành cũng dần dần tiến vào trùng kiến.
Nhà mới, Thiên Lương Lý Nha mới, thành lập đội tuần tra mới đều được tiến hành ngăn nắp.
Chỉ là người đã chết thì không thể sống lại, theo thống kê của Nghi Loan Ti Phủ, lần này gặp phải tập kích của Ma Cô Yêu, Thiên Lương Thành bất hạnh chết hơn vạn người, bị thương lại nhiều vô số kể.
Tổn thương nghiêm trọng như vậy, đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện ở Thiên Lương Thành.
Tất cả đều là vì Thông Mộc Mật Đạo, không ai ngờ, thế lực quái quyệt đó lại một mực nắm giữ Thông Mộc Mật Đạo.
Nhưng cũng may mật đạo bị hủy, tất cả xem như đã trôi qua.
Đương nhiên với tình huống hiện tại, Thiên Lương Thành tạm thời phong cấm ba cửa thành, nếu không phải cần thiết, không cho phép ra vào.
Hoàng Diệp lão đạo, cũng chính là Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti Bình Tây Sứ tạm thời ở lại Thiên Lương Thành tọa trấn.
Có hắn ở đây, Thiên Lương Thành tạm thời không sợ quái quyệt cường đại lại tập kích.
Lại trôi qua ba ngày, những võ giả của Nghi Loan Ti Phủ như Chu Phàm mới xem như xong việc có thể ngồi thở.
Trong ba ngày bận rộn này, Chu Phàm không nhịn được luôn nhìn trộm Lý Cửu Nguyệt.
Mà Lý Cửu Nguyệt không phải trợn mắt thì chính là dùng mắt hung hăng lườm lại.
Những động tác này ở trong mắt Chu Phàm đều là vô cùng xinh đẹp đáng yêu.
Cho đến ngày thứ tư, Chu Phàm vốn đang thương lượng một số việc vặt với Phù Sư, Lý Cửu Nguyệt lại đi tới, mời hắn ra ngoài một chút.
Chu Phàm đáp ứng, hai người ra khỏi Nghi Loan Ti Phủ, đi dưới tường xanh, gốc cây hòe trước phủ đệ vẫn may mắn sống sót trong tai nạn, hoa hòe đã biến mất, kết thành từng quả vàng nhạt.
Bất tri bất giác đã cuối hè, thời tiết cũng lạnh dần lên.
Hai người yên lặng bước đi, trong lòng Chu Phàm rất khẩn trương, đây là tiết tấu muốn ngả bài.
Mấy ngày nay bởi vì quá nhiều việc, trao đổi giữa hai người phần lớn là chuyện công tác, về phần chuyện riêng thì không có thời gian thích hợp để nói.
Hiện tại tất cả xem như đã yên ổn, Lý Cửu Nguyệt gọi hắn ra, sợ rằng chính là muốn nói chuyện riêng.
Chu Phàm có chút thấp thỏm, dẫu sao hắn thích Lý Cửu Nguyệt, đó cũng chỉ là yêu đơn phương, hắn vẫn chưa biết trong lòng Lý Cửu Nguyệt là nghĩ thế nào.
Tình cảm này tới quá đột nhiên, Chu Phàm hiện tại vẫn có chút mơ hồ, sao lại đột nhiên thích một người?
Có điều thích chính là thích, cái này không lừa được bản thân.
Nhưng vạn nhất Lý Cửu Nguyệt cự tuyệt thì hắn phải làm sao?
Đêm đó hắn thổ lộ liệu có quá đột ngột không?
Ngay khi Chu Phàm đang do dự rối rắm, hai tay Lý Cửu Nguyệt chắp sau lưng, sắc mặt bình tĩnh nói:
- Bạn tốt không có gì giấu nhau.
Chu Phàm vội vàng trả lời, thậm chí hắn không lúc nào là không muốn thăng cấp quan hệ của hai người lên một chút.
Lý Cửu Nguyệt nhìn nhà ở đang xây dựng, các công tượng đang bận rộn,
- Vậy ta muốn hỏi một chút, đêm Ma Cô Yêu tấn công thành, ngươi nói những lời đó với ta là có ý gì?
- Ài, ngươi là nói câu nào?
Chu Phàm ho khẽ một tiếng biết rõ còn cố hỏi.