Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 700 - Chương 700. Chăm Chỉ (2)

Chương 700. Chăm chỉ (2) Chương 700. Chăm chỉ (2)

Trên xe?

Chu Phàm rất nhanh hiểu ý tứ trong những lời này của Lý Cửu Nguyệt, hắn và Lý Cửu Nguyệt đi đến ngoài cửa cốc, trên xích đạo đã đỗ hơn mười chiếc xe ba gác có ngựa kéo, trên xe chất đủ loại hàng hóa.

Hai bên xe là mã phu và võ giả của Lý phủ, có khoảng hai mươi người.

- Lý huynh, ta thực sự không ngờ ngươi lại dẫn theo nhiều người như vậy tới đây.

Chu Phàm có chút bất đắc dĩ nói.

Hắn vốn cho rằng tối đa cũng chỉ là mấy người một chiếc xe ngựa, kết quả lại là một đoàn xe nhìn như thương hành.

- Chu huynh thứ lỗi, trong nhất thời ta không kịp nói tỉ mỉ với ngươi, những người này không chỉ là bảo vệ an toàn của ta, chủ yếu là những thứ này đều là vật quyên tặng cho Phật Hương Tự, chỉ dựa vào hai người chúng ta, chỉ sợ là không mang được nhiều như vậy, cho nên chỉ có thể dẫn theo một số nhân thủ hỗ trợ.

Lý Cửu Nguyệt cười nói.

- Chu huynh cứ yên tâm, đều là một số hán tử cường tráng, trong đó phần lớn là võ giả, sẽ không trì hoãn hành trình đâu.

Chu Phàm cũng không có ý kiến bao lớn đối với điều này, hắn để một số hành lý sinh hoạt lên trên một chiếc xe.

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt một người cưỡi một con ngựa thay cho đi bộ, Lý Cửu Nguyệt hô một tiếng xuất phát, đoàn xe chậm rãi chuyển động, dọc theo xích đạo mà đi.

Nếu thuận lợi, bọn họ chỉ cần mất nửa ngày là có thể tới phía cuối xích đạo.

Đoàn xe lớn như vậy hành tẩu trên xích đạo, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới quái quyệt nhắm vào.

Chỉ là chúng còn chưa nghĩ xong có nên tới gần xích đạo tập kích đoàn xe hay không, Chu Phàm đã xuống ngựa lao về phía những quái quyệt đó.

Quái quyệt thấy có người lớn mật khiêu khích chúng như vậy, đương nhiên cũng sẽ không khách khí, xông đến Chu Phàm.

Những quái quyệt này đều là cấp Bạch Du Hắc Du, rất nhanh đã bị Chu Phàm trảm sát hết, con may mắn không chết, nhìn thấy Chu Phàm cường hãn như vậy, cũng đều chạy xa.

Các võ giả mã phu của đoàn xe đều ngây đơ, nếu quái quyệt tới đây, bọn họ đương nhiên sẽ không khách khí, nhưng chủ động tìm quái quyệt làm phiền như vậy là cái quỷ gì?

Lý Cửu Nguyệt bất đắc dĩ vỗ vỗ trán.

Chu Phàm lại mang theo vẻ mặt chưa tận hứng xách đao gỉ chạy về.

Lý Cửu Nguyệt thấy hắn cất đao gỉ vào vỏ mới cười khổ nói:

- Chu huynh, đây là ngươi làm cái gì thế?

- Thấy những quái quyệt này, nhất thời ngứa tay, đúng là không nhịn được, ngại quá.

Chu Phàm cười nói, hiện tại hắn đang thiếu sâu xám, cũng không quản được ánh mắt của người khác, nhìn thấy quái quyệt có thể giết thì giết.

- Các ngươi sau này không cần chờ ta, chờ ta giết xong quái quyệt sẽ đuổi kịp các ngươi.

Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút lại bổ sung một câu.

Với thể lực và tốc độ của hắn, muốn đuổi theo đội xe chỉ là chuyện một lúc, đoàn xe không cần chờ hắn, vậy sẽ không chậm trễ hành trình.

Lý Cửu Nguyệt biết tật xấu của Chu Phàm lại tái phát, hắn cười khổ một tiếng đáp ứng.

Đoàn xe tiếp tục lên đường, trong hành trình về sau, Chu Phàm ngồi trên lưng ngựa, thỉnh thoảng sẽ dùng chân giẫm lưng ngựa đứng lên, quan vọng xem phụ cận xích đạo có xuất hiện quái quyệt hay không.

Một khi phát hiện quái quyệt, cho dù là một con, hắn cũng không chút do dự chạy tới giải quyết.

Quái quyệt phần lớn đều rất hung tàn, thấy nhân loại Chu Phàm này rời xa xích đạo, chúng không biết chạy trốn, mà là xông tới Chu Phàm, luân lạc thành hồn ma dưới đao của Chu Phàm.

Người của đoàn xe từ lúc ban đầu khó hiểu, ngạc nhiên đối với hành vi của Chu Phàm, cho đến về sau dần dần bắt đầu chết lặng rồi.

Sau khi Chu Phàm rời khỏi đơn vị, đoàn xe cũng không dừng lại, không bao lâu sau, Chu Phàm lại sẽ mang theo Lão Huynh đuổi kịp đoàn xe.

Thậm chí ngay cả Lão Huynh đi qua đi lại mấy lần, cũng lười chẳng muốn theo Chu Phàm chạy tới chạy lui nữa, mà là biếng nhác đi theo phía sau đoàn xe.

Chu Phàm giết rất đã tay, cho đến khi mặt trời chiều ngả về phía tây, đoàn xe dừng lại chuẩn bị qua đêm, hắn mới dừng giết chóc quái quyệt.

Khi sắp vào đêm, người của đoàn xe bận rộn tìm nước ở con sông gần xích đạo, nhóm bếp nấu cơm, Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt xem như là người chủ sự của đoàn xe, hai người giao loại chuyện này cho người dưới làm.

Lý Cửu Nguyệt ngồi xếp bằng ở bên cạnh chơi với Lão Huynh.

Mà Chu Phàm thì đang yên lặng tính thu hoạch một buổi chiều của mình, hắn tính sơ qua một chút, buổi chiều hôm nay, hắn chủ động xuất kích giết được khoảng năm mươi Hắc Du, bốn mươi Bạch Du, vậy đổi thành sâu xám lớn cũng chính là khoảng mười ba con.

Một buổi chiều mười ba con sâu xám lớn. . . Chu Phàm nghĩ nghĩ một chút vẫn thở dài,

- Quá chậm.

Hơn nữa hắn không thể một mực không làm gì, đặt tất cả thời gian điên cuồng giết quái ở dã ngoại.

Bình Luận (0)
Comment