Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 701 - Chương 701. Cưa

Chương 701. Cưa Chương 701. Cưa

Cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn muốn gom đủ hai ngàn con sâu xám lớn, nhanh nhất cũng phải mất hơn hai tháng, đến lúc đó thư viện đại khảo đã sắp bắt đầu, chỉ là Hoán Huyết Đoạn, trong thư viện đại khảo lần này không tính là có bảo đảm.

- Cái gì quá chậm?

Lý Cửu Nguyệt ở bên cạnh kỳ quái hỏi.

- Ta là nói quái quyệt quá ít, giết không đã tay.

Chu Phàm lắc đầu nói.

- Chu huynh.

Sắc mặt Lý Cửu Nguyệt trở nên nghiêm túc,

- Ngươi giết quái quyệt thì được, nhưng cũng phải cẩn thận một chút, ngươi cũng biết, ở chốn hoang dã2 nguy hiểm là không đâu không có.

- Ta sẽ cẩn thận.

Chu Phàm giật mình, hắn tựa hồ là có chút bành trướng rồi.

Đừng nhìn hiện tại mạnh nhất chỉ có Hắc Du, nhưng cũng nói không chừng lần sau hắn đi tìm quái lại gặp phải một Huyết Lệ Quái Quyệt hoặc là quái quyệt có năng lực đặc thù có thể giết chết hắn.

Nhưng muốn Chu Phàm dừng tay không giết quái quyệt, đó là không có khả năng, cho nên biện pháp tốt nhất là trước tiên phân biệt rõ là quái quyệt gì, sau đó mới xác định có tới thu gặt hay không.

Hôm nay có mấy lần, hắn ngay cả bộ dạng của quái quyệt cũng không nhìn rõ đã lỗ mãng xông tới, làm như vậy không khỏi có chút mạo hiểm.

Đợi cho khi màn đêm buông xuống, đoàn xe bắt đầu đốt từng đống lửa trại ở cạnh xích đạo, ném U Diễm Phù vào trong lửa.

Ở trung tâm mỗi đống lửa trại đều bồng bềnh ba đoàn hỏa diễm u lam, lửa trại vàng sẫm được nhuộm lên một tia màu lam.

Lửa trại vây quanh mười lều trại, hình thành một doanh địa nhỏ.

Cũng chỉ có Lý Cửu Nguyệt mới thổ hào như vậy, ở dã ngoại có thể bất chấp mọi giá đốt nhiều lửa trại thế này.

Đêm ở Hoang dã, không ai cười vui, rất sợ sẽ dẫn tới điềm xấu nào đó.

Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt ngồi cạnh lửa trại một lúc, lại an bài xong nhân viên cắt lượt trực đêm, thì về lều trại của mình.

Mười lều trại này, trong đó Lý Cửu Nguyệt và Chu Phàm mỗi người mỗi lều, có không gian cá nhân của mình.

Sau khi Chu Phàm về lều trại, không vội tẩy tủy bước vào Tẩy Tủy Cao Đoạn, mà là yên lặng vận chuyển Tẩy Tủy Công củng cố cảnh giới hiện có.

Đêm đầu tiên ở dã ngoại, đoàn xe lần đầu qua đêm ở hoang dã, vẫn cẩn thận một chút thì tốt hơn.

Huống hồ khi ở Hoán Huyết Đoạn chưa nhìn thấy hi vọng, cũng không cần quá vội vã tẩy tủy hai mươi chín khối xương sọ cuối cùng.

Thời gian dần dần trôi qua, ngay khi Chu Phàm dừng lại, chuẩn bị nằm xuống nghỉ ngơi, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng vang ầm ĩ.

Lão Huynh ngồi cạnh lều trại cũng lập tức đứng lên, cặp tai dựng đứng của nó run run, sau đó phát ra một tiếng sủa khẽ về phía Chu Phàm.

Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, hắn lập tức chạy ra khỏi lều trại, Lão Huynh đi theo sau hắn.

Lều trại Chu Phàm ra khỏi lều trại, Lão Huynh đã chạy về phía đông trước hắn một bước.

Chu Phàm vội vàng đuổi theo.

Các võ giả trực đêm ở phía đông doanh địa tụ cùng một chỗ, bọn họ tay cầm vũ khí, cảnh giác nhìn về phía bóng tối mà lửa trại không thể chiếu đến.

- Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Chu Phàm nhìn chỗ tăm tối một cái, không nhìn ra động tĩnh gì, nghiêm mặt hỏi.

Lý Cửu Nguyệt và những người khác đều từ trong lều trại chạy.

- Đại nhân, bên kia dường như có thanh âm quái dị truyền tới...

Trên mặt một võ giả trực đêm mang theo một tia sợ hãi nói.

- Thanh âm gì?

Lý Cửu Nguyệt hơi nhíu mày.

Trong đêm đen hoang dã, có Âm Ảnh Quái Quyệt đang chạy, làm ra động tĩnh là chuyện rất bình thường, nhưng võ giả này đã nói như vậy, chứng tỏ thanh âm này sợ rằng có chút bất thường.

Chỉ là các võ giả trực đêm ngơ ngác nhìn nhau, trong nhất thời bọn họ không biết nên hình dung thanh âm đó thế nào.

Có điều rất nhanh bọn họ không cần diễn tả nữa.

Thanh âm ở chỗ tối lại truyền đến, thanh âm này giống như hai cái cưa cắt vào nhau, chói tai bén nhọn khiến người ta ghê răng, khiến trên cánh tay nổi lên một tầng da gà.

Chu Phàm cấp tốc liếc Cấm Tà Phù trên cánh tay mình, phát hiện thanh âm này không giống âm nguyền rủa thì mới thở phào.

- Nghe ra được thanh âm từ quái quyệt gì phát ra không?

Lý Cửu Nguyệt nhíu mày hỏi.

Chu Phàm lắc đầu, chỉ dựa vào một thanh âm mà muốn phân biệt ra chủng loại quái quyệt gì là không dễ dàng.

Thanh âm đó vang một lúc, mới yên lặng.

- Đây là lần thứ mấy rồi?

Chu Phàm nhìn bóng đêm tối đen như mực, hỏi.

- Đại nhân, đây là lần thứ ba rồi.

Một võ giả trực đêm trả lời.

Động tĩnh Âm Ảnh Quái Quyệt bình thường phát ra cũng không lớn như vậy, cho dù thỉnh thoảng có tiếng vang rất kỳ quái, cũng sẽ rất nhanh không nghe thấy nữa, chỉ độc có thanh âm nghe thấy tối nay, rõ ràng là giống như vang lên bên tai vậy.

Lại đợi một lúc, thanh âm vang lên lần thứ tư, vẫn giống như lúc trước, hai cái cưa cắt vào nhau, bén nhọn chói tai.

Duy trì một lúc, lại biến mất.

Lông của Lão Huynh đã dựng đứng lên toàn bộ, nó nhe răng, nhưng không có mệnh lệnh của Chu Phàm, nó không phát ra tiếng sủa.

Bình Luận (0)
Comment