Hắc long hừ lạnh một tiếng,
- Long Thần Ngữ của bổn tọa mạnh thế nào, bổn tọa tự nhiên biết, nào tới lượt một võ giả thấp kém như ngươi chất vấn? Bổn tọa không nhìn thấy quá khứ tương lai của ngươi, đây vốn chính là một chuyện bất thường.
- Bất thường ở chỗ nào?
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến hỏi.
- Ngươi muốn biết à?
Đồng tử hoàng kim của hắc long đảo quanh,
- Vẫn quy củ cũ, một con sâu xám lớn, bổn tọa nói với ngươi.
Chu Phàm không chút do dự đáp ứng, hắc long nói bất thường, vậy rất có thể thật sự tồn tại vấn đề gì đó mà hắn không biết, chỉ là một con sâu xám lớn mà thôi, có thể biết loại bí mật liên quan đến bản thân này, vẫn đáng giá.
Rất nhanh quả cầu lưu ly xuất hiện dưới móng vuốt của hắc long, trong quả cầu lưu ly hiện tại chỉ có hơn mười con sâu xám lớn.
Sau khi nàng từ trong lấy ra một con sâu xám lớn, mới chậm rãi nói:
- Long Thần Ngữ có thể nhìn thấy quá khứ tương lai của một sinh linh, nhưng thường thường chỉ có tu luyện đến cực hạn mới có thể làm được.
- Trong Long Thần nhất tộc của chúng ta, cũng không phải tất cả Thần Long đều có thể làm được, trong lịch sử có thể tu luyện Long Thần Ngữ đến mức này, chỉ có năm con.
Chu Phàm lẳng lặng lắng nghe, hắn thầm nghĩ Long Thần nhất tộc chỉ có năm con, vậy cho dù hắn may mắn dung hợp Long Thần Huyết, chỉ sợ cũng không thể đạt được loại lực lượng cường đại này.
- Nhìn quá khứ tương lai của một người cũng không đơn giản, quá khứ thì còn dễ, dù sao cũng chuyện đã phát sinh, không thể thay đổi, nhưng tương lai lại khó có thể nói rõ, tương lai sẽ tồn tại rất nhiều biến số.
- Thiên phú Long Thần Ngữ quan sát tương lai của một người, thường thường sẽ nhìn thấy rất nhiều loại tình huống, rất nhiều loại tình huống này đều là chuyện có khả năng phát sinh trong tương lai, nhất là tu sĩ nhân loại, tu sĩ càng cường đại, tương lai của hắn lại càng không lường được, bởi vì tràn ngập các loại biến số không biết.
- Biến số quá nhiều khiến Long Thần Ngữ không thể dễ dàng nhìn ra được đâu mới là tương lai chân chính.
Hắc long vừa sửa sang lại dòng suy nghĩ vừa nói.
- Nhưng ta ở trong mắt ngươi, tuyệt đối không tính là cường đại, nhưng ngươi lại không nhìn thấy tương lai của ta, là vì nguyên nhân ta là người lên thuyền à?
Chu Phàm không nhịn được hỏi,
- Nhưng thế cũng không đúng, ngươi biết ta là người lên thuyền, còn thử xem quá khứ tương lai của ta, vậy chứng tỏ quá khứ tương lai của người lên thuyền cũng có thể nhìn thấy.
- Đúng như ngươi nói, quá khứ tương lai của người lên thuyền, chỉ cần thực lực quá yếu, bổn tọa đều có thể hoặc nhiều hoặc ít xem được một chút.
Mắt hoàng kim của hắc long lẳng lặng nhìn Chu Phàm.
- Nhưng quá khứ tương lai của ngươi giống như bị bao phủ trong một đoàn sương mù, không chỉ là tương lai, cho dù là một đoạn ngắn của quá khứ cũng không nhìn thấy.
Trong lòng Chu Phàm biến thành trầm trọng không có lý do, hắn không nói nữa, chỉ im lặng nghe.
- Xuất hiện tình trạng như vậy, bổn tọa có thể nghĩ đến hai loại khả năng, khả năng thứ nhất chính là thuyền.
Hắc long dùng trảo sau vỗ nhẹ giáp bản,
- Nó che giấu quá khứ tương lai của ngươi, không cho phép tu sĩ cường đại như bổn tọa xem xét.
Chu Phàm cũng cúi đầu nhìn giáp bản dưới chân, điều này là rất có khả năng,
- Vì sao nhiều người lên thuyền như vậy không che giấu, lại đi che giấu ta?
- Cái này không phải bổn tọa có thể biết được.
Hắc long cười khẽ một tiếng,
- Bổn tọa nghĩ trong lòng ngươi rõ hơn bổn tọa, ngươi đối với thuyền mà nói, dường như có chút đặc thù, bằng không nó cũng sẽ không giúp ngươi có được sự trợ giúp của bổn tọa.
Sắc mặt Chu Phàm trở nên ngưng trọng, điều này quả thật không thể giấu được hắc long,
- Ta cũng không biết vì sao nó lại giúp ta, trước kia ngươi chưa thấy nó từng giúp người lên thuyền khác à?
Một người một rồng nói chuyện đã định trước không thể tránh được thuyền, bọn họ cũng không định tránh thuyền, thậm chí bọn họ đều hi vọng thuyền có thể gia nhập vào trong cuộc nói chuyện này.
Nhưng thuyền có mở miệng hay không, không phải bọn họ có thể can thiệp.
- Không, có điều bổn tọa khuyên ngươi đừng quá cao hứng.
Hắc long lắc lắc đầu,
- Lai lịch của thuyền, bổn tọa tin rằng bất kỳ một hoa tiêu viên nào cũng không thể biết được, nó thần bí mà cường đại, trong ký ức thiếu hụt của bổn tọa, cho dù là chí cường giả bổn tọa nhớ được ở trước mặt nó cũng không tính là gì.
- Bị nó chú ý như vậy, cũng chưa chắc đã nhất định là chuyện tốt.
Chu Phàm cười khổ một tiếng:
- Ngươi không cần châm ngòi ly gián, nó một ngày không thương tổn ta, ta sẽ không cho rằng nó sẽ hại ta.
Hắn nói thì nói như vậy, kỳ thật trong lòng hắn cũng vô cùng cảnh giác thuyền, lời nói của hắc long cũng chính là suy nghĩ của hắn, hắn chỉ là sợ thuyền thần thông quảng đại nghe thấy lại bất mãn, cho nên mới không dám nói bậy.