Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 713 - Chương 713. Thi Cốt Thử (2)

Chương 713. Thi Cốt Thử (2) Chương 713. Thi Cốt Thử (2)

- Nhanh lên.

Chu Phàm lớn tiếng quát.

Bọn họ chỉ là đã trốn ra khỏi phạm vi trùng kích của đàn Thi Cốt Thử, nhưng không có nghĩa là bọn họ được an toàn.

Các Mã phu võ giả lại không ngừng quất roi, roi để lại từng vết máu trên người ngựa, ép cho tuấn mã phải chạy như điên.

- Nếu thực sự bị đuổi kịp, vậy chuẩn bị bỏ ngựa mà chạy.

Lý Cửu Nguyệt cũng la lớn.

Các võ giả mã phu đồng loạt dạ một tiếng.

Sắc mặt Chu Phàm ngưng trọng, đàn Thi Cốt Thử này nhìn thì ít nhất cũng phải mấy vạn, đàn quái quyệt như vậy cho dù là Bạch Du, cũng phải phân biệt là quái quyệt chủng loại gì mới dám cân nhắc tới có trêu chọc hay không, về phần đàn Hắc Du Quái Quyệt, với thực lực hiện tại của hắn, cũng không dám trêu chọc.

Nhiều Hắc Du như vậy, cho dù là Huyết Du Quái Quyệt hoặc là cao thủ như Hoàng Diệp đạo nhân, gặp phải cũng chỉ có nước xoay người bỏ chạy.

Đoàn xe trong chớp mắt đã chạy ra được trăm trượng.

Lúc này đàn Thi Cốt Thử đã che phủ vị trí vừa rồi của bọn họ, tiếp tục chạy về phía trước.

- Từ đâu tới nhiều Thi Cốt Thử như vậy?

Lý Cửu Nguyệt quay đầu nhìn đàn Thi Cốt Thử trắng ởn đó, sắc mặt hơi khó coi, hỏi.

Hắn chưa từng nghe qua ở Lạc Thủy Hương lại xuất hiện đàn Thi Cốt Thử đông như vậy, đàn Thi Cốt Thử thế này, không phải thôn có thể ngăn cản được, trừ khi là nơi như Thiên Lương Thành mới có thể dựa vào phù tường để chống đỡ.

- Không biết, có thể là từ hương khác di chuyển tới.

Chu Phàm trầm giọng nói.

Đoàn xe không dừng lại, vẫn tiếp tục chạy về phía trước, đồng thời lại sợ dẫn tới chú ý của đàn Thi Cốt Thử khổng lồ.

Nếu Đàn Thi Cốt Thử đông như vậy xông tới, bọn họ chạy chậm một chút thì đều phải chết.

Bọn họ chạy ra được đủ xa, nhưng trong đàn Thi Cốt Thử bỗng nhiên có một con Thi Cốt Thử hình thể to hơn Thi Cốt Thử bình thường một vòng quay cái đầu chuột xương trắng, nhìn về phía đoàn xe.

Nó dừng chân, con ngươi khô vàng đảo quanh, phát ra tiếng chít chít, đột nhiên rời khỏi đàn chuột, chạy tới bên đoàn xe.

Nó vừa ra khỏi, liền có một bộ phận nhỏ Thi Cốt Thử kêu chít chít đi theo phía sau nó, có khoảng mấy ngàn con.

Đại bộ phận Thi Cốt Thử thì không để ý đến những Thi Cốt Thử đã rời đàn này, vẫn tiếp tục chạy về phía trước.

Bọn Chu Phàm trơ mắt nhìn một màn này, có người không nhịn được thấp giọng mắng khẽ.

Tình huống xấu nhất vẫn phát sinh.

Mấy ngàn Thi Cốt Thử dùng một loại thanh thế che trời phủ đất lao nhanh tới.

Đàn Thi Cốt Thử mấy ngàn con chạy tới đoàn xe, mắt xương lạnh lùng nhìn về phía trước, có tiếng chít chít cùng với tiếng nghiến răng vang lên.

Thi Cốt Thử giống như mèo to tầng tầng lớp lớp cùng chạy tới, tạo cho người ta một loại áp lực to lớn khó có thể hình dung.

- Đừng bận tâm tới xe ngựa, chặt đứt cương ngựa, chạy được bao xa thì chạy.

Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, quát.

Các mã phu võ giả nhao nhao nhảy xuống ngựa hoặc là xe ngựa, chặt đứt cương ngựa, để mặc ngựa thoát cương chạy đi.

Mà bọn họ cũng chạy như điên phía sau ngựa.

Chu Phàm không tăng tốc, chỉ chạy theo mọi người.

Hắn thỉnh thoảng quay đầu nhìn đại bộ phận Thi Cốt Thử ở chỗ xa hơn, ánh mắt lạnh lùng.

Cự ly như vậy vẫn không đủ, phải xa thêm một chút, mấy ngàn con Thi Cốt Thử đó thì hắn không sợ, hắn sợ là đàn Thi Cốt Thử đó khi bọn họ giao chiến sẽ xông tới hỗ trợ, cho nên phải rời thật xa.

Các mã phu võ giả không hiểu suy nghĩ của Chu Phàm, lúc này bọn họ chỉ muốn bỏ chạy.

Một bộ phận nhỏ mã phu cường tráng ngay cả là võ giả cũng không được tính vừa chạy trên mặt vừa lộ ra vẻ sầu thảm, nếu Thi Cốt Thử thật sự bắt kịp, bọn họ sẽ xui xẻo trước.

Trên mặt các võ giả Bạo Phát Đoạn trở lên đều lộ ra vẻ sợ hãi và rối rắm, bọn họ đang do dự có nên thông qua bạo phát đẩy nhanh tốc độ để bỏ chạy hay không.

- Đừng hoảng hốt, nếu chúng ta vừa phân tán, cho dù có thể một mình đào thoát, các ngươi cũng làm thế nào để sống sót ở ngoài hoang dã?

Thanh âm của Chu Phàm lạnh lùng truyền đến, nhắc nhở tất cả mọi người.

Điều này khiến trong lòng các võ giả lạnh toát, với thực lực của bọn họ nếu thật sự phân tán, có thể tới nơi người ở an toàn hay không quả thật cũng là một ẩn số.

Các võ giả chỉ có thể cố nhịn, không dám tùy ý tăng tốc.

Tốc độ chạy của Thi Cốt Thử có tứ chi là nhanh hơn mọi người rất nhiều, cự ly giữa chúng và mọi người đang dần dần bị kéo gần.

Có điều cùng lúc đó, chúng đã dần dần không nhìn thấy đàn Thi Cốt Thử khổng lồ ở phía sau.

Có điều không sao cả, chúng sẽ ăn cả những nhân loại này và ngựa, rất nhanh có thể trở lại trong đàn Thi Cốt Thử.

Trong nháy mắt người và chuột đã chạy ra được ngoài nghìn trượng, mà mấy ngàn con Thi Cốt Thử đã cách sau lưng mọi người mười trượng, tiếng chạy rầm rập có thể nghe thấy rõ ràng.

Bình Luận (0)
Comment