Chu Phàm biết không thể chạy tiếp nữa, hắn quát lớn:
- Không giết những Thi Cốt Thử này, chúng sẽ một mực đuổi theo, Lý huynh, Tiểu Giới Phù.
- Hiểu .
Lý Cửu Nguyệt cấp tốc từ trong phù đại lấy ra Tiểu Giới Phù, hắn vỗ Tiểu Giới Phù lên hướng, sau đó cùng Chu Phàm dừng chân, trường kiếm trong tay hắn đâm vào mặt cỏ.
Quang mang màu bạc từ trên trường kiếm nhanh chóng lan ra, hình thành quang bích màu bạc ở phía trước hoàng kim trường kiếm.
Các võ giả mã phu thấy Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đều dừng chân, bọn họ cắn môi, cố nén hoang mang trong lòng, cũng xoay người rút ra binh khí, bắt đầu dán lên từng đạo phù lục khác nhau.
Một là Chu Phàm nói rất có lý, thứ hai nếu Lý Cửu Nguyệt xảy ra chuyện gì, cho dù bọn họ trốn về cũng sẽ gặp phải xử phạt nghiêm khắc, bọn họ không thể không dừng lại đón đánh đàn Thi Cốt Thử.
Cho dù trong lòng bọn họ không có hi vọng giành chiến thắng quá lớn.
Thi Cốt Thử va vào quang bích màu bạc, từng Thi Cốt Thử không dừng được chân dính tá vào quang bích, lộ ra vô cùng dữ tợn.
Tiếng bang bang không ngừng vang lên, quang bích của Tiểu Giới Phù biến thành lung lay sắp vỡ.
Thi Cốt Thử bị cản lại bắt đầu dùng thử trảo (móng chuột) sắc bén cùng với thử nha (răng chuột) sắc nhọn của chúng công kích quang bích màu bạc.
Quang bích xuất hiện từng vết nứt, trực tiếp bị xé ra, bạch cốt lão thử dày đặc từ ngoài quang bích ùa vào.
Nhưng điều này vốn đã nằm trong dự đoán của bọn Chu Phàm, tác dụng của một đạo Tiểu Giới Phù chỉ là để tranh thủ một chút thời gian cho bọn họ chuẩn bị cùng với ngăn cản va chạm của Thi Cốt Thử.
- Giết.
Thân thể của Chu Phàm có vô số tử kim quang mang trào ra, Tử Kim Giáp Trụ đã bao phủ lấy hắn, xông vào trong đàn chuột.
Thi Cốt Thử nhiều chi chít bao phủ lấy hắn, chỉ là lập tức, vô số Thi Cốt Thử đã bị tử kim hỏa diễm trào ra đốt cháy thành bụi than màu đen.
Mỗi lần đao gỉ trong tay Chu Phàm chém ra đều có lôi hồ đen xì bắn ra, đánh cho đàn Thi Cốt Thử vây công hắn thành xương vụn màu trắng.
Các võ giả không dũng mãnh như Chu Phàm, bọn họ tự giác lưng tựa lưng, làm thành một vòng tròn, chém giết với đàn Thi Cốt Thử đang lao tới.
Lão Huynh thì chạy tới chạy lui dưới chân bọn họ, thỉnh thoảng lại dùng miệng cắn xé Thi Cốt Thử to bằng con mèo nhỏ, răng nanh của nó cũng sắc bén, một cắn xuống có thể cắn Thi Cốt Thử thành hai đoạn, có Thi Cốt Thử muốn đả thương tới nó, liền bị một búi tóc đen xì từ trong thân thể nó bắn ra, xuyên thủng thân thể của những Thi Cốt Thử đó.
Lý Cửu Nguyệt bình tĩnh vung hoàng kim trường kiếm trong tay, phù lực bao phủ trên trường kiếm hóa thành từng đoàn hỏa diễm đỏ rực tản xuống, đốt cháy Thi Cốt Thử dám tới gần hắn không phải bỏ chạy thì chính là bị chết cháy.
Chiến đấu với đàn Thi Cốt Thử lập tức trở nên kịch liệt.
Thi Cốt Thử chết thành mảng, ở trên mặt đất hóa thành vô số xương gãy hoặc là bột xương.
Trong mọi người cũng có một hai người vô ý bị Thi Cốt Thử kéo vào trong đàn chuột mà cắn xé.
Chiến đấu tàn khốc triển khai trong hoang nguyên cỏ dại khô vàng.
Nhưng đàn Thi Cốt Thử vẫn vì Chu Phàm mà bắt đầu xuất hiện tổn thương một lượng lớn.
Con chuột to trốn sau lưng đàn Thi Cốt Thử, nó giảo hoạt rời xa Chu Phàm, nhãn cầu khô vàng lộ ra vẻ sợ hãi, bắt đầu phát ra tiếng chít chít, bảo Thi Cốt Thử lui lại.
Nó là một con thử vương trong đàn Thi Cốt Thử này, những Thi Cốt Thử này đều là đàn em của nó, cho nên nó mới có thể bảo mấy ngàn con Thi Cốt Thử này tới đây.
Thi Cốt Thử nghe thấy tiếng hạ lệnh lui lại của thử vương, quyết đoán từ bỏ vây công các võ giả, trước sau bỏ chạy.
- Còn muốn chạy á?
Thanh âm lạnh lùng của Chu Phàm từ trong Tử Kim Giáp Trụ truyền ra.
Vết trảo và vết gặm dày đặc trên Tử Kim Giáp Trụ đang bị chậm rãi tự tu bổ.
Thân ảnh của Chu Phàm chợt lóe, giống như một đạo ảo ảnh, xông vào trong đàn Thi Cốt Thử đang chạy trốn.
Hắn chém ra một đao, đã cắt xuống đầu của con thử vương đó.
Đàn Thi Cốt Thử đang Chạy trốn thấy thử vương đã chết, chúng phát ra tiếng rít hung tàn, Thi Cốt Thử còn sót lại toàn bộ đều lao tới Chu Phàm.
- Tới hay lắm.
Chu Phàm cười ha ha, đao trong tay lại tiếp tục vung ra, tử kim hỏa diễm của Tử Kim Giáp Trụ bốc cháy, đốt chết Thi Cốt Thử dám hung hãn tiếp cận.
Đây chính là điều mà Chu Phàm chờ mong, nếu đàn Thi Cốt Thử chỉ lo chạy trốn, hắn trong nhất thời đúng là không giết được không bao nhiêu.
- Chu huynh, chúng ta đến giúp ngươi.
Lý Cửu Nguyệt hô to một tiếng, muốn dẫn theo một đám võ giả lao tới.
- Các ngươi đừng tới đây, một mình ta là đủ rồi.
Chu Phàm vội vàng nói.
Hắn không muốn bọn Lý Cửu Nguyệt tới chia phần Thi Cốt Thử của mình.
- Nhưng...
Lý Cửu Nguyệt do dự một chút, bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, nếu ngươi không chống đỡ được, lại gọi chúng ta.