Sau khi Chu Phàm xác nhận quái quyệt không biết tên này đã tử vong, mới cất đao vào vỏ, xoay người nhìn về phía Lý Cửu Nguyệt vẫn ngây ngốc đứng đó.
Hắn cởi nhiên mộc một mực mang theo trên người xuống, ngón tay búng một cái, Viêm Dương Khí từ đầu ngón tay bắn ra, châm đuốc lên, xua đi Âm Ảnh Quái Quyệt muốn nhân lúc quái quyệt quả cầu đã chết mà tấn công tới.
Đuốc chiếu lên khuôn mặt có chút vàng như nến của Lý Cửu Nguyệt.
Hai mắt Lý Cửu Nguyệt vô thần đờ đẫn.
- Lý huynh, Lý huynh, ngươi tỉnh lại đi.
Chu Phàm lay lay vai Lý Cửu Nguyệt, gấp giọng gọi.
Xoẹt.
Có quang mang màu vàng từ đầu vai Lý Cửu Nguyệt bắn ra.
Chu Phàm vội vàng buông tay, nhưng vẫn bị một dòng quang mang màu vàng nhanh tới tuyệt luân đánh trúng bàn tay.
Tử Kim Thủ Sáo (găng tay tím vàng) trên bàn tay lập tức bị xuyên thủng một lỗ nhỏ.
- Lực lượng mạnh quá.
Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, sức phòng ngự của Tử Kim Giáp Trụ mạnh thế nào, trong lòng hắn biết rất rõ, nhưng lại bị một dòng kim mang nho nhỏ này xuyên thủng.
Quang mang màu vàng từ đầu vai của Lý Cửu Nguyệt lan ra, không công kích Chu Phàm nữa, mà là nhanh chóng bao phủ Lý Cửu Nguyệt.
Mắt Lý Cửu Nguyệt biến thành sáng ngời, kim mang rực rỡ mới thu liễm về thân thể hắn một chút, hắn lắc lắc đầu nhìn về phía Chu Phàm ở đằng trước:
- Chu huynh, quái quyệt có bị dụ ra không?
- Đã bị ta giết chết rồi.
Chu Phàm nhìn Tử Kim Khinh Giáp đang chậm rãi sửa chữa phục hồi trên bàn tay, hắn kể lại chuyện vừa rồi một lượt.
- Giết chết là tốt rồi.
Lý Cửu Nguyệt cũng thở phào.
- Thân thể ngươi không sao chứ?
Chu Phàm hỏi.
- Không sao.
Lý Cửu Nguyệt cười nói.
Hai người rất nhanh lại trở về doanh địa, nói với mọi người quái quyệt đã bị giết, mọi người mới triệt để yên tâm.
Về phần quái quyệt đó là quái quyệt gì, Chu Phàm miêu tả chi tiết lại bộ dạng của nó, nhưng tất cả mọi người đều nói chưa thấy bao giờ, có thể là một loại quái quyệt đặc thù chưa biết tên.
Giày vò cả nửa đêm, Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt đều hơi mệt, không nói về việc này nữa, đều về lều trại nghỉ ngơi.
Sau khi Chu Phàm về lều trại, hắn đầu tiên là rút Tinh Sương ra, Tinh Sương Đao bị hắn cầm lấy chuôi đao, vết gỉ chậm rãi rút đi non nửa, chỗ vết gỉ rút đi lộ ra sống đao giống như sương tuyết.
Hắn quan sát kỹ Tinh Sương Đao đã có biến hóa, vừa rồi hắn đã phát hiện, đao gỉ ba thước quả nhiên là có tiến hóa.
Có điều tiến hóa này vẫn chưa đủ, tối đa chỉ là sắc bén hơn trước kia một chút.
Uy thế so với danh đao Vụ cầm sắc bén lộ hết thì vẫn kém xa.
Đao gỉ muốn triệt để hết gỉ, sợ rằng vẫn còn một đoạn đường rất dài phải đi.
Chu Phàm cất đao gỉ, bắt đầu nằm xuống ngủ.
Tiến vào Khôi Hà Không Gian, Chu Phàm ngay lập tức yêu cầu hắc long kiểm tra quả cầu lưu ly.
Hôm nay hắn giết mấy ngàn con Thi Cốt Thử cấp Hắc Du, cũng không biết gia tăng bao nhiêu sâu xám?
Hắc long chỉ thổi một hơi, sương mù thổi quét ngưng tụ thành quả cầu lưu ly, trong quả cầu lưu ly có sâu xám lớn nhiều chi chít, nàng nhìn một cái là báo ra con số chuẩn xác:
- Bảy trăm hai mươi bảy con sâu xám lớn, hai con sâu xám nhỏ.
Chu Phàm hơi gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười, trừ sâu xám lớn lúc trước có được, nói cách khác hôm nay hắn ít nhất cũng giết được hơn hai ngàn Thi Cốt Thử.
Cách hai ngàn sâu xám lớn mà hắc long cần, cũng chỉ còn lại một ngàn ba trăm con.
Trong lòng Chu Phàm hơi sôi trào, hắn thậm chí đang cân nhắc có nên đuổi theo đàn Thi Cốt Thử, lại dẫn ra mấy tốp, giết thêm mấy tốp là đủ rồi!
Có điều hắn cũng chỉ có thể nghĩ lại mà thôi, tốc độ di chuyển của đàn Thi Cốt Thử rất nhanh, hiện tại cũng không biết đã chạy đi đâu rồi.
Vả lại cho dù hắn thật sự đuổi kịp rồi gây sự với đàn Thi Cốt Thử, cũng không nhất định có thể bảo đảm mỗi lần chúng chạy ra đều là mấy ngàn, nếu là một vạn Thi Cốt Thử trở lên, Chu Phàm hoài nghi mình sẽ bị tiêu hao chết trong đàn chuột.
- Tốc độ thu thập sâu xám của ngươi cũng rất nhanh.
Trong mắt hắc long lộ ra vẻ kinh ngạc nói một tiếng.
Dẫu sao cảnh giới của Chu Phàm chỉ là Tẩy Tủy Đoạn, trong vòng một ngày muốn thu thập được nhiều sâu xám lớn như vậy, phải giết bao nhiêu quái quyệt mới có thể làm được?
Có điều rất nhanh nàng liền hừ lạnh một tiếng, hiểu ra được, nhân loại này vốn chính là Tẩy Tủy Đoạn không theo lẽ thường, mỗi một cảnh giới đều đạt tới trình độ hoàn mỹ, có thể làm được điểm này, cũng không có gì thần kỳ.
Đối với lời nói xem như là tán dương đó của hắc long, Chu Phàm chỉ mỉm cười.
Hắn có thể thu thập được nhiều sâu xám lớn như vậy, trừ nguyên nhân thực lực ra, còn bởi vì hắn hiện tại đang ở ngoài hoang dã, nếu không phải đang ở hoang dã, hắn không thể gặp được đàn Thi Cốt Thử.
Cho nên mới nói hoang dã đúng là một nơi tốt.