Dẫu sao đó chính là quái quyệt cấp Huyết Lệ, là đại quái quyệt mà bọn họ cả đời đều không muốn gặp phải.
Tốc độ của đoàn xe biến thành nhanh hơn, bọn họ không còn tiến tới thẳng tắp, mà là dùng lộ tuyến chéo cấp tốc đi tới.
Đoàn xe đẩy nhanh tốc độ, rất nhanh đã bỏ lại Quỷ Táng Quan ở phía sau, cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng của Quỷ Táng Quan nữa, một mực mới thở phào.
Chu Phàm và Lý Cửu Nguyệt lệnh cho đoàn xe đừng ngừng lại, hắn hơi nhíu mày quay đầu nhìn, sau đó lại quay đầu về.
- Chu huynh, ngươi lo lắng nó vẫn theo kịp à?
Lý Cửu Nguyệt nhìn biểu cảm của Chu Phàm, có chút ngưng trọng không nhịn được hỏi.
- Cái này khó nói lắm.
Chu Phàm thấp giọng nói,
- Ta luôn cảm thấy có chút không thích hợp.
Bọn họ đã đi vòng, đồng thời còn đổi lộ tuyến, nhưng mới một đêm trôi qua, Quỷ Táng Quan đã xuất hiện sau lưng bọn họ.
Chu Phàm không tin đây là trùng hợp, trên đời nào có nhiều trùng hợp như vậy?
Chỉ là có thể không xung đột với Quỷ Táng Quan mà ngay cả Lạc Thủy Hương Nghi Loan Ti cũng không làm gì được này, vậy cứ tận lực đừng xung đột.
Chu Phàm có lòng tin có thể đối phó Ma Tổ, nhưng chống lại Quỷ Táng Quan này, lại không có một chút lòng tin nào.
Nếu không phải đi theo đoàn xe, Chu Phàm đã sớm thi triển tốc độ, có thể rời xa được Quỷ Táng Quan bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Lý Cửu Nguyệt cũng gật đầu, đừng nói Chu Phàm cảm thấy không thích hợp, kỳ thật tất cả mọi người trong đoàn xe đều cảm thấy không thích hợp.
Nếu Quỷ Táng Quan thật sự nhằm vào bọn họ. . .
Lý Cửu Nguyệt cười khổ, hắn cũng không ngờ chỉ là tới Hương Hỏa mà thôi, lại gặp phải Quỷ Táng Quan, chỉ là chống lại Quỷ Táng Quan, không ai có biện pháp gì hay, hiện tại chỉ có thể quan sát thêm một chút rồi tính, hi vọng Quỷ Táng Quan đừng theo kịp.
Đoàn xe thấp thỏm tiến tới trong hoang nguyên, không ai quay đầu lại nhìn, sợ Quỷ Táng Quan lại xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.
Có điều tất cả mọi người trong đoàn xe không quan tâm được tới Quỷ Táng Quan ở phía sau, đoàn xe bị bức phải ngừng lại.
Phía trước đoàn xe xuất hiện một bức tường lửa trắng ởn.
Tường lửa chỉ cao bằng một người, phát ra tiếng cháy bùm bùm.
Rõ ràng không có củi gỗ, lại có thể phát ra tiếng củi gỗ cháy như vậy.
Tường lửa kéo dài mười trượng, vắt ngang trước mắt bọn họ.
- Là quyệt hỏa.
Có người không nhịn được kinh hô thành tiếng.
Ở ngoài hoang dã gặp phải quyệt hỏa, đây tuyệt đối không phải dấu hiệu tốt.
Khiến trong lòng bọn họ lạnh toát là, bọn họ một mực đi tới, cho dù tâm tư đặt ở phía sau, nhưng thỉnh thoảng cũng nhìn về phía trước, khi bọn họ ở xa xa không nhìn thấy tường lửa, giống như sau khi bọn họ vừa đến gần, tường lửa mới đột nhiên xuất hiện vậy.
Tường lửa bốc cháy, phát ra quang mang trắng ởn khiến sắc người ta biến thành tái nhợt.
Trong đoàn xe lại không ai có nhìn thấy sự xuất hiện của tường lửa trắng ởn, giống như nó vốn đã ở đây, nhưng bọn họ ở xa xa lại không thấy.
Chu Phàm không chút do dự giục ngựa chạy đi, khi hắn chạy ra được hơn mười trượng, lại quay đầu nhìn, tường lửa lại biến mất trong tầm nhìn của hắn.
Chu Phàm hơi ngẩn ra, đây là một loại che lấp tầm nhìn rất hiếm thấy, chỉ có đến gần mới có thể thấy được tường lửa quyệt hỏa hình thành.
Chu Phàm lại cưỡi ngựa quay về đoàn xe, người của đoàn xe vẫn đang nhỏ giọng thảo luận đây là chủng loại quyệt hỏa gì.
Chu Phàm thấy vậy liền quát:
- Đừng nghĩ nhiều như vậy, bất kể vì sao nó xuất hiện ở đây, cứ vòng qua quyệt hỏa là được.
Mọi người có phản ứng, bắt đầu thay đổi phương hướng của đoàn xe.
Dẫu sao phía sau bọn họ còn có Quỷ Táng Quan đang đuổi theo, không cho phép bọn họ dừng lại lâu để suy tư.
Tường lửa mà quyệt hỏa ngưng tụ thành chỉ dài khoảng mười trượng, muốn vòng qua nó cũng không khó.
Chỉ là khi đoàn xe di động, tường lửa cũng đang lướt ngang theo, nơi tường lửa đi qua, xuất hiện một con đường cháy đen.
Một màn này khiến sắc mặt mọi người khẽ biến, tường lửa này quả nhiên không đơn giản.
- Đẩy nhanh tốc độ.
Lý Cửu Nguyệt thúc giục.
Người của đoàn xe bắt đầu khiến ngựa kéo xe chạy như điên.
Tốc độ của tường lửa cũng đang đẩy nhanh, viền lửa trắng ởn không ngừng lay động theo.
Trên mặt không ít người đều lộ ra vẻ khẩn trương, quyệt hỏa này đã bám lấy bọn họ.
Mặt Chu Phàm lộ vẻ ngưng trọng.
Mọi người tăng tốc chạy vội về phía trước một lúc, tốc độ của tường lửa chậm lại, giống như không theo kịp tốc độ của đoàn xe.
Chỉ là không đợi trên mặt mọi người của đoàn xe lộ ra vẻ vui mừng, trên tường lửa có mười hình người đột nhiên hiện ra, hình người phát ra tiếng khóc ai oán, tứ chi không ngừng giãy dụa.
Cuối cùng mười hình người tróc ra từng màng, thân thể của chúng có hỏa diễm trắng ởn bốc lên, trong nháy mắt rơi xuống đất, điên cuồng đuổi theo người của đoàn xe.
Lúc này mọi người mới hoàn toàn chạy ra khỏi phạm vi của tường lửa.