Chương 1492: Mèo nhỏ (2)
Chương 1492: Mèo nhỏ (2)Chương 1492: Mèo nhỏ (2)
Chuong 1492: Meo nho (2)
Đao đó để lại an tượng thật sự quá sâu cho hắn, giống như khai thiên tích địa không gì không chém được, dừng thời gian của Long Thần Ngữ, Võ Thế, chân khí của hắn tất cả đều không ngăn được.
Cho dù không hoa lệ như đao Vụ từng sử ra, nhưng Chu Phàm không thể phân biệt được rốt cuộc là đao pháp của ai lợi hại hơn.
Chu Tiểu Miêu nói với vẻ khinh thường:
- Ở trước mặt lão thất phu thuyền này, ai có thể gian lận? Vả lại đối phó với loại mao đầu tiểu tử như ngươi, ta cân ăn gian à? Ngươi muốn làm nhục ta phải không?
Nói tới về sau, trong thanh âm của Chu Tiểu Miêu mang theo một tia nộ ý.
Chu Phàm trâm mặc, hắn nhớ lại một chút, dường như Chu Tiểu Miêu thật sự không sử dụng thủ đoạn vượt qua Võ Thế Đoạn nào, thậm chí ngay cả khí vật cũng chỉ dùng một phần nhỏ.
Chu Phàm không xác nhận được, mảnh sắt màu đen vừa rồi xuất hiện trong áo có tính là một loại trong khí vật không, nhưng nếu không gian lận...
- Vậy vì sao đao đó lại mạnh như vậy?
Chu Phàm hỏi ra nghỉ vấn trong lòng.
Nếu giới hạn ở Võ Thế Đoạn, có thể sử ra một đao như vậy không khỏi quá khủng bố rồi.
- Bởi vì đó là Tiểu Miêu Đao của Chu Tiểu Miêu ta, cho nên nó mạnh như vậy.
Chu Tiểu Miêu ngạo nghễ nói:
- Cũng đừng hoài nghi đao của ta là thần binh lợi khí gì, ta có thể đánh với ngươi, cũng có giới hạn, tất cả khí cụ quá lợi hại, cao hơn trình độ hiện của ngươi thuyền đều không cho phép dùng.
- Tiểu Miêu Đao chỉ là dùng tài liệu khá cứng rắn luyện chế thành, nhưng trên thực tế, nó trừ đủ cứng ra, không có uy năng đặc thù dị thường gì cả.
- Đao pháp của ta cường đại ở chỗ người dùng đao là ta.
Chu Phàm bất đắc dĩ, mấy câu này của Chu Tiểu Miêu này hoàn toàn không giải thích được nghi vấn trong lòng hắn, hắn lại hỏi:
- Ngươi làm được thế nào?
Chu Phàm thật sự rất muốn biết, hắn vốn thích dùng đao, hiện tại đao pháp Lưu Quang Khoái Ngân đã có chút không thể theo kịp tiết tấu của hắn, hắn đang nghĩ nên học tập đao pháp mới.
Nếu hắn cũng có thể chém ra một đao bá đạo tuyệt luân đó, đừng nói là Khí Cương Đoạn, cho dù là tu sĩ bước vào Đạo cảnh nói không chừng cũng có thể một đao chém chết.
Chu Tiểu Miêu cười nhạo một tiếng nói:
- Cái này thuộc về đao pháp của ta, vì sao ta phải nói với ngươi? Ngươi từng thấy có tu sĩ nào ngốc nghếch đến độ nói bí mật của mình với người khác chưa?
Chu Phàm nói:
- Nhưng đây chỉ là đao pháp Võ Thế Đoạn có thể sử dụng, đối với ngươi mà nói chắc không đáng tiền, ta cũng không có ý muốn ngươi nói miễn phí, nếu ngươi nguyện ý, ta có thể thanh toán sâu xám lớn, ngươi bán cho ta.
Đây là Chu Phàm mang hai loại thăm dò mục đích, thứ nhất đây rốt cuộc có phải đao pháp cấp bậc Võ Thế Đoạn hay không, thứ hai người dẫn dắt Chu Tiểu Miêu này có nguyện ý giao dịch với hắn hay không.
Chu Phàm nhìn băng vải băng bó trên người mình, trên băng vải đã không có máu tươi chảy ra, đây là thiên phú quyệt nhân của thân thể hắn dẫn tới.
Tình huống hiện tại là đánh thì khẳng định không đánh lại người dẫn dắt này, vậy chỉ có thể thăm dò nàng một chút.
Sau khi Chu Tiểu Miêu nghe xong lời này, nàng nhìn Chu Phàm, nói với vẻ khinh thường:
- Thu hồi loại tiểu tâm tư này của ngươi đi, ta có thể nói với ngươi, đao pháp này không phải không đáng tiền như ngươi nghĩ đâu, đây là võ kỹ quan trọng nhất của ta, cả đời ta đều dựa vào nó để chém giết với người khác, đây là đao pháp trải qua năm tháng dài lâu thối luyện ra.
- Đao pháp như vậy ta chỉ có ba chiêu, trong thiên hạ chưa từng có bất kỳ sinh linh hoặc quái quyệt nào từng thấy chiêu thứ ba của ta, bởi vì cho dù bọn họ có thể chống đỡ được chiêu thứ nhất, cũng không thể cản được chiêu thứ hai.
- Vừa rồi nếu để ta cao hơn ngươi một cấp thi triển chiêu thứ nhất, ta còn chưa nhảy xuống, ngươi đã chết rồi.
Chu Phàm nghe mà rất là động lòng, đây là đao pháp hắn hằng ao ước, đối với hắn mà nói, mấu chốt nhất là đao pháp này ngay cả Võ Thế Đoạn cũng có thể sử dụng, hắn không nhịn được hỏi:
- Đao pháp này có tên không?
Chu Tiểu Miêu dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn Chu Phàm nói:
- Đây là ta dốc hết tâm huyết sáng tạo, lại chỉ có ba thức, tất nhiên gọi là Tiểu Miêu Tam Thức.
Chu Phàm:
Tiểu Miêu Tam Thức chắc không phải tên là mèo nhỏ uống sữa, mèo nhỏ lăn lộn, mèo nhỏ ia bậy chứ. Đúng là quá thô, đao pháp lợi hại như vậy ngươi không thể đặt một cái tên dễ nghe sao? Chu Phàm oán thầm.
Chu Tiểu Miêu thấy Chu Phàm tram mặc, nàng lại cười lạnh nói:
- Đao pháp như vậy, là bao nhiêu sâu xám lớn cũng không bán.
- Hơn nữa ta không có ý giao dịch với ngươi, trừ khi ngươi có thể đánh thắng ta, ta mới giống như những người dẫn dắt ngươi từng gặp khôi phục giao dịch với ngươi.
- Ta chỉ giúp người lên thuyền có thể đánh thắng ta.
Đánh thắng nàng...