Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 807 - Chương 1493: Quy Củ Bồi Luyện

Chương 1493: Quy củ bồi luyện Chương 1493: Quy củ bồi luyệnChương 1493: Quy củ bồi luyện

Chương 1493: Quy củ bồi luyện

Chu Phàm cảm thấy đau đầu, muốn thắng Chu Tiểu Miêu nào có dễ dàng như vậy, loại đại năng này cho dù là áp chế cảnh giới, nhưng kinh nghiệm chiến đấu phong phú không phải là hắn có thể so sánh, đối với bất kỳ chiêu thức nào cũng có thể hạ bút thành văn.

Giống như Chu Tiểu Miêu, nàng có thể sử ra Tiểu Miêu Tam Thức bá đạo tuyệt luân như vậy.

Chu Tiểu Miêu nói chưa từng có bất kỳ sinh linh hoặc quái quyệt nào có thể chịu được tới thức thứ ba của nàng, vẻ ngạo nghễ và tự tin trong ngữ khí không giống như đang nói dối.

Chu Phàm dùng hết thủ đoạn mà ngay cả thức thứ nhất cũng không cản được, đừng nói nhìn thấy thức thứ hai của Chu Tiểu Miêu, chỉ cần ở thức thứ nhất bị thương, bất kỳ một đao nào của Chu Tiểu Miêu cũng có thể chém chết hắn.

Thực Phù cũng hơi nhíu mày, nàng biết tâm quan trọng của người dẫn dắt đối với Chu Phàm, rất nhiêu chuyện đều cần người dẫn dắt để giải đáp.

Chu Tiểu Miêu xoay người đi đến sương mù bên kia, nàng ngồi xuống, lang lặng nhìn mặt sông.

- Vậy trước kia có người lên thuyền nào có thể thắng ngươi không?

Chu Phàm bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Hắn cảm thấy Chu Tiểu Miêu đang nói dối, người lên thuyên có thể đánh thắng nàng liệu có được bao nhiêu?

Chẳng lẽ Chu Tiểu Miêu này không cần sâu xám lớn sao?

Nếu cần sâu xám lớn, vậy phải giao dịch với người lên thuyền mới đúng.

- Không.

Chu Tiểu Miêu đầu cũng không quay lại, đưa ra đáp án,

- Cho dù là những lão quái vật ở cùng cảnh giới với ta cũng không thể là đối thủ của ta, ngươi cho rằng những người lên thuyền các ngươi có thể thắng ta sao?

Chu Phàm ngạc nhiên nói:

- Chẳng lẽ ngươi không cần sâu xám lớn à?

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:

- Đương nhiên cần, nếu không có sâu xám lớn làm mồi câu câu lên một số thứ để giải sầu, ta đã sớm điên rồi.

- Ngươi là tò mò ta không làm giao dịch với những người lên thuyền các ngươi, vậy từ đâu thu hoạch được sâu xám lớn đúng không?

Chu Phàm gật đầu một cái, nhưng mắt hắn đột nhiên co rút lại, bởi vì hắn nghĩ tới một khả năng.

- Thuyền để ta làm người dẫn dắt loại hình bồi luyện cho người lên thuyền, ngươi cho rằng ta là bồi luyện vô ích à? Mỗi một lần bồi luyện, ta đều có thể từ chỗ người lên thuyền có được một lượng sâu xám lớn nhất định, cụ thể thì ở mặt sông nào.

Chu Tiểu Miêu xoay người lại nói, nàng vươn tay ra, bắt lấy hai dòng sương mù bay tới, khiến sương mù hóa thành hai quả cầu lưu ly.

Quả cầu lưu ly của Chu Phàm chỉ có một trăm hai mươi sáu con sâu xám lớn, mà Thực Phù là năm trăm ba mươi bảy con sâu xám lớn.

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu cứng đờ, nàng cả giận nói:

- Ở mặt sông này ta đánh ngươi một lần chắc có thể có được năm ngàn con sâu xám lớn mới đúng, ngươi chỉ có từng này căn bản không đủ.

Bị đánh một lần còn phải trả năm ngàn con sâu xám lớn? Chu Phàm cũng cả giận nói:

- Ta bảo ngươi đánh ta à? Có bản lĩnh ngươi đừng đánh ta nữa.

Chu Tiểu Miêu cười lạnh nói:

- Thế sao được, sở thích lớn nhất trong đời ta chính là luận bàn với người khác, ở trên thuyền này lại không tìm thấy gì đối thủ tốt, chỉ có thể lấy người lên thuyền các ngươi dùng tạm, kỳ thật ngươi phải cảm kích ta mới đúng, ngươi nghĩ cho kỹ đi, ngươi từ đâu có thể tìm được người lợi hại như ta để đấu với ngươi.

Chu Phàm hừ một tiếng nói:

- Ngươi đừng coi người khác là kẻ ngốc, đây là luận bàn sao? Đây là bị đánh, ngươi căn bản không có ý dạy dỗ.

Luận bàn có lẽ có thể có được tiến bộ, nhưng gọi bị đánh. Loại đấu pháp này của Chu Tiểu Miêu, sẽ chỉ đánh người ta thành ngu ngốc, muốn từ trong bị đánh đạt được trưởng thành, vậy chắc chắn là người si nói mộng!

Nói không chừng bị đánh nhiều quá, còn có thể đánh mất huyết dũng một võ giả nên có.

Cho dù có thể đạt được tiến bộ, vậy cũng không lớn, Chu Phàm không muốn bị người ta đánh cho vui.

Chu Tiểu Miêu cười nói:

- Cái này không phải do ngươi, chỉ cần ta dựa theo quy củ thuyền định ra hoàn thành bồi luyện, vậy có thể không cần sự cho phép của ngươi, tự lấy đi năm ngàn con sâu xám lớn.

- Một ngày năm ngàn con sâu xám lớn, mười ngày năm vạn con sâu xám lớn...

Tim Chu Phàm thắt lại, hắn đã vỡ rồi thì cho nát luôn nói:

- Vậy từ hôm nay trở đi, ta sẽ không đi kiếm được sâu xám lớn nữa, ngươi thích đánh thì đánh. Chu Phàm nói xong thì nhìn về phía Thực Phù nói:

- Ngươi cũng đừng đi, tu luyện cho tốt.

Đây là Chu Phàm muốn chặt đứt ý đồ của Chu Tiểu Miêu.

Chu Tiểu Miêu không nhanh không chậm nói:

- Sửa lại cách nói của ngươi đi, không phải nói ta mỗi ngày đều có thể không cần ngươi đồng ý mà đánh ngươi, đương nhiên nếu ngươi đồng ý, ta có thể mỗi ngày đánh ngươi, bằng không ta bảy ngày mới có thể đánh ngươi một lần.

Nghe thấy là bảy ngày một lần, Chu Phàm thở phào, nhưng hắn lại lắc đầu nói:

- Cho dù bảy ngày một lần, loại chuyện bị đánh lại bị lấy sâu xám lớn giống như vừa rồi, có kẻ ngốc mới làm, nói chung ta không định đi thu thập sâu xám lớn nữa.
Bình Luận (0)
Comment