Chương 1639: Can nuốt
Chương 1639: Can nuốtChương 1639: Can nuốt
Chương 1639: Can nuốt
- Có điều cuối cùng cũng biết được tên của tổ chức đeo mặt nạ, nhớ ghi lại, đánh dấu là tổ chức tà ác, báo cáo lên trên.
Hoàng Bất Giác trầm giọng nói.
Một khi bị xác nhận vì là tổ chức tà ác, sẽ bị quan gia tận hết sức lực đả kích.
Mọi người lại thương thảo vài câu về chuyện của hai tổ chức này, mới quay đề tài về trên người ba con quái quyệt tối nay.
Viên Hải vẫn chưa hiện tình huống trước mắt của ba con quái quyệt ác mộng, hắn mở miệng hỏi, đợi sau khi biết rồi, trâm ngâm một chút nói:
- Trước giờ chưa từng thấy quái quyệt như vậy, bần tăng hoài nghi chúng có thể trốn trong không gian đặc biệt.
Viên Hải vừa nói như vậy, mọi người đều hiểu được, dẫu sao biến mất trước mắt nhiều người như vậy, chúng không phải dịch chuyển ra ngoài thì chính là tiến vào trong không gian đặc thù.
Nhưng dịch chuyển có thể dịch chuyển đi đâu?
Nếu có thể dịch chuyển đến nơi rất xa, chúng hoàn toàn không cần liên tục đến Cao Tượng Thành, mà là có thể lựa chọn nơi khác để săn mồi.
Cho nên khả năng tiến vào không gian đặc thù là rất lớn.
- Nếu thực sự tiến vào không gian đặc thù...
Văn Đề tạm dừng một chút, cười khổ nói:
- Vậy thì phiền rồi.
Sắc mặt của bọn Hoàng Bất Giác đều rất khó coi, bởi vì quái quyệt tiến vào không gian đặc thù, bọn họ căn bản là đành bất lực.
Viên Hải cũng trâm mặc không nói, tình huống như vậy quả thật rất khó giải quyết.
- Chúng ta đã giết chết một đồng bạn của chúng, ngươi làm một đồng bạn của chúng bị thương nặng, nếu chúng có lòng trả thù rất nặng, vậy rất nhanh sẽ trả thù Cao Tượng Thành, nếu là loại phương pháp giết người bí ẩn lúc trước, chúng ta nên ứng phó như thế nào?
Thẩm Tĩnh trâm giọng hỏi.
Đương nhiên cũng có khả năng hai quái quyệt chưa chết đó bị đánh cho sợ rồi, không dám công kích Cao Tượng Thành nữa, nhưng loại tình huống tốt là không cần cân nhắc, bọn họ phải cân nhắc là khi tình huống xấu nhất xuất hiện thì nên làm gì?
- Cũng chưa chắc là rất khó giải quyết.
Chu Phàm Tất cả mọi người nhìn về phía Chu Phàm.
- Các ngươi còn nhớ không? Lúc ấy ba con quái quyệt ác mộng phải hội tụ cùng một chỗ, mới có thể tiến vào trạng thái ẩn nấp.
Chu Phàm chậm rãi nói:
- Mà một con trong số chúng đã chết rồi.
- Chu phủ ti, cho dù một con trong đó đã chết, nhưng chúng ta lại nhìn thấy, hai con còn sống chỉ cần quấn xúc tu lên con đã chết, là chúng cũng có thể tiến vào trạng thái ẩn nấp.
Thẩm Tĩnh không nhịn được ngắt lời.
- Chính là như vậy.
Chu Phàm gật đầu nói:
- Nhưng chung quy cũng đã chết, lần sau chúng lại đến, phải mang theo một con vật chết, các ngươi cảm thấy chúng còn khả năng sẽ một chút dấu vết cũng không lưu lại như lúc trước không?
- Nhất là khi quái quyệt đã chết có thân thể khổng lồ, nếu nó không thể nhỏ đi, khi chúng xuất hiện chúng ta nhất định sẽ ngay lập tức có thể phát hiện.
- Hơn nữa chúng ta cũng biết, có rất nhiều quái quyệt sau khi chết, tốc độ thối rữa của thân thể là rất nhanh, nếu thi thể của quái quyệt đang thối rữa, chúng còn có thể hành động kín đáo như vậy bao nhiêu lần?
- Chu phủ ti nói đúng, chúng chưa chắc đã khó đối phó như trước kia.
Trương công công thở phào nói.
- Có điều chúng ta cũng không thể lơ là, chuẩn bị nên làm thì vẫn phải làm.
Viên Hải nói.
Mọi người lại thương nghị một lúc về đối sách nhằm vào ba con quái quyệt, rất nhanh bọn họ đã nói đến những tổn thất của Cao Tượng Thành.
Bầu không khí Trong phòng nghị sự lập tức biến thành trầm trọng.
Tổn thất hiện tại vẫn không kịp thống kê, toàn bộ lực lượng đều đầu nhập vào trong cứu tế.
Đây là một lần tai nạn lớn nhất bọn Hoàng Bất Giác gặp phải trong nhiệm kỳ.
Trừ nhân họa ra, chủ yếu bởi vì ba con quái quyệt, trong thời gian ngắn, tổn thất chúng tạo thành đối với Cao Tượng Thành thật sự là quá lớn. ...
Mặt trời chói chang treo trên trời cao.
Thi hài màu xanh lam khổng lồ rơi xuống.
Đập sập ba bốn căn nhà, khói bụi tràn ngập.
Mọi người phát ra tiếng hô hoán thê thảm, chạy tới cứu viện người trong phòng nhà. Bọn họ không nhìn thấy thi hài xanh lam.
Rất nhanh lại có một thân thể xanh lam to lớn hạ xuống đất, nó nhìn thi hài của đồng bạn, phát ra tiếng than khóc.
Quang mang xanh lam tản ra, nhân loại, nhà cửa ở phụ cận đều biến mất, thi hài nằm trên mặt đất bình lặng, trên người nó vẫn lưu lại máu xanh lam.
Quái quyệt xanh lam thứ ba giương cánh từ trong không trung chậm rãi hàng lâm, nó ngửa đầu phát ra tiếu kêu.
Người ở chỗ khác trong thành không nhìn thấy một màn này, vẫn dựa theo quỹ tích của mình mà sinh hoạt.
Quái quyệt ác mộng đứng lên, nó đi tới bên cạnh thi hài, dùng xúc tu của mình nhẹ nhàng chạm vào thi hài, phát ra tiếng rít trâm thấp.
Quái quyệt ác mộng nằm trên mặt đất, cũng phát ra tiếng rít, đáp lại quái quyệt ác mộng đang đứng.
Tiếng rít của hai con tân suất càng lúc càng cao, dường như đang thương lượng gì đó.