Chuong 1641: Thu hoach va but ky (2)
Chuong 1641: Thu hoach va but ky (2)Chuong 1641: Thu hoach va but ky (2)
Chuong 1641: Thu hoach va but ky (2)
Chu Phàm mở phù đại của người đeo mặt nạ trước, trong phù đại có một chồng ngân phiếu, bốn bình đan dược, một quyển điển tịch cùng với một số phù.
Chu Phàm đầu tiên là nhìn bản điển tịch đó, đó là công pháp Khí Cương Đoạn có tên Âm Ẩn Tuyến Cương, hiển nhiên là tuyệt kỹ độc môn của người đeo mặt nạ.
Đáng tiếc Chu Phàm đã có Vô Cực Đao Cương, hắn tất nhiên sẽ không cân nhắc tới Âm Ẩn Tuyến Cương, nhưng Âm Ẩn Tuyến Cương này quỷ dị mời phòng, là một quyển công pháp Khí Cương Đoạn hiếm có, có thể lấy ra để đổi lấy tài nguyên không tồi.
Chu Phàm lại đếm ngân phiếu một chút, ba mươi vạn huyền tệ, hắn buông ngân phiếu, lúc này mới nhìn về phía phù đại của người áo đen.
Phù đại của người áo đen thì keo kiệt hơn nhiều, chỉ có năm mươi vạn huyền tệ ngân phiếu cùng với ba bình đan dược và một số phù.
Có lẽ người áo đen này đã cất thứ đáng giá của mình ở nơi kín đáo, Chu Phàm bất đắc dĩ lắc đầu, không phải mỗi võ giả đều sẽ tùy thân mang theo một lượng lớn tài vật của giá trị, dẫu sao nếu bị mất, tổn thất sẽ rất lớn.
Chu Phàm buông phù đại của người áo đen Thực Nhật Giáo, hắn mở phù đại của tu sĩ Đạo cảnh.
Cảnh giới của tu sĩ Đạo cảnh này không tính là cao, chắc là cấp thấp nhất, ngay cả khí cụ trữ vật cũng không có, chỉ có thể sử dụng phù đại.
Chu Phàm mở phù đại của tu sĩ Đạo cảnh, phát hiện hai bình đan dược, ba đạo Ngân cấp phù cùng một số phù phụ trợ, một quyển điển tịch bìa lam, ngân phiếu cùng với một quyển điển tịch bìa đen.
Chu Phàm đầu tiên là lật xem điển tịch bìa lam, rất nhanh trên mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng, điển tịch bìa lam là Trớ Thể Thuật.
Là thuật pháp tu sĩ Đạo cảnh có thể sử dụng, đêm nay tu sĩ Đạo cảnh đó sử dụng chính là Trớ Thể Thuật, thuật pháp này có thể thôi diễn nguyên rủa thân thể người, như khiến thân thể người suy yếu, hoặc là đó tay chân người đột nhiên đứt ra, có một số nguyên rua có thể thời gian vừa hết là có thể giải trừ.
Có một số thì không thể giải trừ, như tay chân đứt rồi, vậy chính là đứt, trừ khi tự mình nghĩ biện pháp nối lại.
Khiến Chu Phàm có chút thất vọng là, Trớ Thể Thuật này bình thường chỉ có thể có tác dụng với võ giả Đạo cảnh trở xuống, nếu là tu sĩ Đạo cảnh, bọn họ có thể thoải mái chống đỡ thuật pháp như vậy.
Võ cảnh và Đạo cảnh là cách biệt một trời một vực, một chỗ cường đại của tu sĩ Đạo cảnh là có thể thi triển đủ loại thuật pháp, võ giả rất khó chống đỡ được thuật pháp như vậy. Chu Phàm lại buông Trớ Thể Thuật, Trớ Thể Thuật này cho dù có kém tới mấy, đó cũng là một môn thuật pháp của tu sĩ Đạo cảnh, so với công pháp Khí Cương Đoạn vừa rồi thì giá trị là chỉ cao hơn chứ không thấp hơn.
Ở Cao Tượng Thư Viện, Cao Tượng Nghi Loan Ti Phủ không có điển tịch thuật pháp, hiển nhiên những thứ này sẽ không tùy tiện truyên ra ngoài.
Sau khi Chu Phàm buông Trớ Thể Thuật, hắn lại lòng đầy chờ mong cầm lấy điển tịch bìa đen, nhưng rất nhanh hắn lại ngây ra, điển tịch bìa đen này không phải thuật pháp công pháp võ kỹ gì cả, mà là một quyển bút ký.
Đó chính là bút ký tu sĩ Đạo cảnh viết.
Sau khi Chu Phàm lướt qua những ghi chép nhàm chán, lại phát hiện tự thuật có liên quan tới hắn.
- Trải qua vất vả tìm kiếm, ta đã phát hiện ra hắn, cái hộp chính là ở trên người hắn, chuyện này không thể sai được, ta khẳng định cảm ứng được sự tồn tại của hộp.
Bút ký viết như vậy.
- Nhưng Ba hai tám tám vì sao lại chết? Vì sao hộp lại ở trên người võ giả Nghi Loan Ti này?
- Trải qua điều tra, người này là Trấn Phủ Sứ của Nghi Loan Ti, thân phận này ta cũng không bận tâm, chỉ là Ba hai tám tám chết rất kỳ quái, ta hoài nghi có cao nhân giúp Chu Phàm này, trước khi chưa nắm rõ, ta quyết định tiếp tục quan sát hắn.
- Rất nhanh, ta phát hiện một chuyện kỳ quái.
- Có người đưa cho hắn một phong thư.
- Khiến hắn biết ta trốn trong chỗ tối.
- Rốt cuộc là ai?
- Ta một mực giám thị hắn, nhưng rất cẩn thận, chắc không ai phát hiện ra ta mới đúng, cho dù phát hiện ra ta, cũng không nên gửi thư cho người này, mà là lén lút nói với người này mới đúng.
- Ta không biết trên thư viết gì, nhưng hành động của hắn biến thành rất cẩn thận, hiển nhiên là đã phát hiện ra ta, nội dung của thư thì không cần nghĩ cũng biết.
- Về sau thậm chí có tu sĩ Đạo cảnh lợi hại đang tìm kiếm ta, may mà ta đã sớm phát hiện không đúng, trốn đi, bằng không thì nguy rồi.
- Người này rất không đơn giản, hiện tại lại biết sự tồn tại của ta, ta phải cẩn thận hơn mới được, đừng giống như Ba hai tám tám, bị chết một cách mạc danh kỳ diệu.
Sau đó trên bút ký đều là các loại chuyện tu sĩ Đạo cảnh này nghĩ cách giám thị Chu Phàm.
Chu Phàm đọc xong bút ký, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên.