Chương 1642: Ăn xương cốt
Chương 1642: Ăn xương cốtChương 1642: Ăn xương cốt
Chương 1642: Ăn xương cốt
Tin rằng không phải tu sĩ Diện Thủ Hội viết, vậy lúc đó là ai viết?
Chu Phàm chưa từng hoài nghi điều này, bởi vì có thể biết hộp của Ba hai tám tám ở trên người hắn sẽ chỉ là tu sĩ Diện Thủ Hội, còn ai có thể biết việc này?
Viết thư này là vì cảnh tỉnh ta hay là có mục đích khác? Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn có một loại cảm giác không rét mà run.
Việc này quá kỳ quái, Chu Phàm nghĩ tới vỡ cả đầu không nghĩ ra ai sẽ biết việc này, chuyện của Ba hai tám tám hắn chưa từng nói với bất kỳ ai.
Chu Phàm nhíu mày suy nghĩ một lúc, hắn rất buồn ngủ, hắn biết hắn không thể kéo dài được nữa, cần phải ngủ.
Hắn vội vàng thu thập thứ trên mặt bàn, nằm xuống ngủ.
Trong sương mù Mênh mông, thân ảnh của Thực Phù và Chu Phàm đều hiện ra ở trên thuyền.
Chu Tiểu Miêu ngồi cạnh bàn vuông, trước người nàng đặt một đĩa đồ, chỉ là sương mù lượn lờ, khó có thể thấy rõ là gì.
Thực Phù quan tâm nhìn Chu Phàm hỏi:
- Đêm nay vì sao lại muộn như vậy?
- Xảy ra một số việc, hiện tại mới dành ra được thời gian.
Chu Phàm thu hồi tâm mắt, bất đắc dĩ lắc đầu nói, nói chuyện đêm nay với Thực Phù.
Chu Phàm nói xong, Thực Phù chưa mở miệng, Chu Tiểu Miêu đã buông đũa cả giận nói:
- Ngươi nói tu sĩ Đạo cảnh đó bị ngươi làm thịt rồi?
- Ngay cả một Võ Thức Đoạn cũng không đánh lại, rác rưởi, phế vật, ngu xuẩn.
Chu Tiểu Miêu phẫn nộ là ở chỗ tu sĩ Đạo cảnh đó quá phế, khiến nàng mất một lần cơ hội phụ thân.
Chu Phàm đương nhiên hiểu, hắn chỉ cười khẽ một tiếng, lúc ấy hắn không gọi Chu Tiểu Miêu phụ thân, chính là tình huống quá khẩn cấp, muốn tự mình thử một chút, sau đó một lần đã thành công.
Xem ra tu sĩ Đạo cảnh cũng không phải không thể giết, ít nhất hiện tại hắn thể làm được, đương nhiên dưới tiền đề là tu vi của tu sĩ Đạo cảnh không thể quá cao.
Tóm lại như vậy có thể tiết kiệm một lần phụ thân, Chu Phàm vẫn hài lòng.
Sương mù trước bàn bồng bềnh rời khỏi bàn vuông, Chu Phàm nhìn thấy đồ trên đĩa thức ăn, đó là đầu xương trắng bị cắt ra.
- Ngươi ăn cái gì vậy? Chu Phàm không nén được tò mò hỏi.
- Xương cốt của Hồn Ngư.
Chu Tiểu Miêu xụ mặt nói:
- Nói cách khác hợp đồng phụ thân vì tu sĩ Đạo cảnh xem như hủy bỏ.
- Xương cốt của Hồn Ngư cũng có thể ăn à?
Khóe mắt Chu Phàm giật giật, hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói,
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
- Nếu ngươi không muốn hủy bỏ cũng được, nói không chừng đối phương vẫn có thể tiếp tục phái tu sĩ Đạo cảnh tới giết ta, đến lúc đó sẽ tìm ngươi hỗ trợ, vẫn là hợp đồng như vậy.
- Nói thừa, ngươi không thấy ta đang ăn à?
Chu Tiểu Miêu nói xong câm đũa gắp một khối xương cốt, bỏ vào trong miệng nhai nuốt,
- Chỉ là vị đạo không tốt lắm, ngươi không muốn hủy bỏ hợp đồng được, nếu ngươi gặp phải địch nhân khó giải quyết đều thể gọi ta.
- Vậy cám ơn Chu tiền bối trước.
Chu Phàm cảm thấy kỳ quái hỏi:
- Đã không dễ ăn, vì sao ngươi lại muốn ăn? Chẳng lẽ ngươi nghèo đến chỉ có thể ăn xương cốt à?
- Đánh rắm.
Chu Tiểu Miêu nói với vẻ khinh thường:
- Loại đồ ăn này muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu, ăn xương cốt đương nhiên là vì dùng hình bổ hình, ta vẫn muốn cao lên một chút.
Muốn cao lên một chút... Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu giống như tiểu hài tử, khóe miệng hắn giật giật nói:
- Loại tu sĩ cảnh giới tuyệt diệu như ngươi, cho dù muốn đổi một bộ thân thể cũng không có vấn đề gì? Chẳng lẽ lại bị vấn đề này làm khó?
- Ngươi không hiểu đâu.
Chu Tiểu Miêu cười khẩy nói:
- Có lẽ ngươi sau này sẽ biết, hiện tại tu sĩ Đạo cảnh đó bị ngươi giết, trước đây ngươi đã từng đáp ứng, sau khi chuyện tu sĩ Đạo cảnh được giải quyết, ngươi sẽ cho ta phụ thân.
Được rồi, ta quả thật không hiểu, giống như Triệu cô nương kiên trì muốn giảm béo vậy.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ, bởi vì Vô Cực Đao Cương, hắn nợ Chu Tiểu Miêu một lân phụ thân, hắn ho một tiếng nói:
- Có thể đợi thêm mấy ngày không, gần đây việc của ta khá là nhiều, sợ rằng không có thời gian.
Quái quyệt ác mộng không biết lúc nào sẽ lại xuất hiện, đủ loại chuyện chông vào nhau, Chu Phàm muốn trì hoãn mấy ngày.
Trên mặt Chu Tiểu Miêu lộ ra vẻ không vui.
- Hơn nữa ta còn lo lắng tu sĩ Đạo cảnh đó có đồng bạn, đến lúc đó nói không chừng phải nhờ ngươi hỗ trợ.
Chu Phàm lại nói.
- Bảy ngày, tối đa cho ngươi bảy ngày.
Chu Tiểu Miêu vừa nghĩ tới vẫn có khả năng gia tăng một lần cơ hội phụ thân, mới chịu nhả ra.
Chu Phàm gật đầu lại đa tạ một câu, hắn và Thực Phù nói chuyện một lúc, sau khi xác nhận Thực Phù ở dã ngoại không có vấn đề gì, hắn mới lập tức dành thời gian cân nhắc Vô Cực Đao Cương.
Tối nay chuyện phát sinh quá nhiều, đồng thời không thiếu nguy hiểm, nếu hắn có thể tiến vào Khí Cương Đoạn, vậy nguy hiểm gặp phải tối nay sẽ không nguy hiểm như vậy nữa.